Uý Lam nhìn chằm chằm Tằng Trạm, tiếp theo hất hàm, cười nói “ Mọi người ai cũng thích Uý Lam “
Tằng Trạm nhéo mặt cô, nói “ Nhưng không ai thích em bằng tôi “
Khuôn mặt Uý Lam nóng bừng, hiện tại cô đang ngồi trên người Tằng Trạm, có
thể cảm nhận được vật cứng rắng giữa hai chân chú đang phồng to, chống
lên cặp mông mềm mại của cô. Lửa nóng bị Tần Cẩn đốt lên, cũng nên để nó phát tác, Tằng Trạm nghĩ thầm trong lòng, ngoài miệng thì mỉm cười hỏi “ Nơi này hình như lớn hơn?”
Một tay anh vịn eo cô, tay còn lại
nắm lấy ngực phải của Uý Lam nhẹ nhàng xoa bóp. Bị cảm giác xa lạ nhất
thời đánh úp, Uý Lam hé miệng rên nhẹ, trước kia chú cũng hay làm vậy,
sao hôm nay...Uý Lam gật đầu, vô cùng tự tin nói “ Trưởng thành, còn rất lớn nha “
Tằng Trạm cũng nhận ra, so với cặp ngực mới nhú khi
lần đầu tiên anh chạm vào Uý Lam, thì bây giờ đã phát triển thành một
cặp bánh bao nhỏ, phình lên, co dãn mười phần, cô bé của anh, cuối cùng
cũng có ngực.
Tằng Trạm lắc đầu “ Tôi không tin “
Uý Lam
tặc lưỡi, đẩy tay Tằng Trạm ra, đem áo trên người vén lên, bao gồm cả
chiếc áo ngực màu trắng, hai luồng vυ' nõn nà lập tức nhảy ra đung đưa
lên xuống, do nhiệt độ trong phòng khá ấm áp, nên đầu nhũ tiêm vẫn mềm
mại phớt hồng lắc lư theo nhịp. Tằng Trạm nuốt nước bọt, âm thanh anh
ách.
” Đây đều là công lao của tôi, em định cảm tạ tôi thế nào?”
Uý Lam cắn môi, ấp úng “ Không...không phải...nó có thể tự trưởng thành sao? “
Tằng Trạm cười xấu xa, hai tay bắt lấy vòng eo của cô, theo đà bật dậy, anh
ngồi thẳng người, chân thành nói “ Cho tôi bú một chút “
Nói
xong Tằng Trạm há miệng ngậm lấy đầu ngực non nớt, mang theo mùi cơ thể
thơm mát của riêng cô, ra sức mυ'ŧ mát. Đây là bảo bối của anh, mãi mãi
chỉ thuộc về anh. Uý Lam ôm lấy đầu Tằng Trạm, mặc cho anh vùi đầu hút
ngực mình, còn chuyện đúng hay sai, giờ phút này cô không muốn nghĩ tới. Tằng Trạm ngậm cái này rồi đổi qua mυ'ŧ cái kia, vẫn tham lam không thấy đủ, anh dùng hai tay nắm lấy hai bầu ngực căng mọng ra sức vuốt ve, khí lực thật lớn.
Hơi thở của Uý Lam dần trở nên gấp gáp, híp mắt
nhìn Tằng Trạm, chú luôn thích chơi đùa ngực cô, hừ vậy cô chơi đùa lại
chỗ đi tiểu của chú. Nghĩ là làm, bàn tay nhỏ bé lần mò xuống giữa hai
chân Tằng Trạm, chộp vào chỗ đang phồng lớn. Tằng Trạm buông tha đầu
ngực, đôi mắt dán vào bàn tay nhỏ bé đang nắm lấy cậu nhỏ của anh ma sát lên xuống, khí lực mới đầu còn yếu, sau đó càng lúc càng mạnh...Trán
anh lấm tấm mồ hôi, đang muốn cởϊ qυầи để cô có thể vuốt ve dễ hơn, thì
bên ngoài truyền vào âm thanh.
” Nghỉ ngơi đủ rồi, đi ăn cơm “
Cao Nhẫm ở phòng đối diện với Uý Lam,Tằng Trạm đến đây lúc nào anh đều
biết, đây là làng du lịch địa bàn của Tằng Hải và Tần Thế Vinh, tai mắt
đầy rẫy, vậy mà Tằng Trạm...anh thấy bạn mình thật khờ, chẳng những phá
hoại kế hoạch đã đặt ra có khi còn liên luỵ Uý Lam. Tằng Trạm cố nhịn
không lên tiếng mắng chửi, anh đưa tay tiến vào trong quần Uý Lam, gạt
đũng qυầи ɭóŧ qua một bên, dùng ngón trỏ tách nhẹ hai cánh hoa, sờ lên
khe huyệt. Đáy lòng anh hân hoan reo hò, cái miệng nhỏ phía dưới, cửa
động nhỏ xíu, cuối cùng cũng ướŧ áŧ. Ướt là tốt rồi, thời điểm cũng
không sai biệt lắm...
Tằng Trạm thì thầm “ Đã đến lúc “
Tằng Trạm cao hứng, cúi xuống hôn lên đôi môi anh đào của Uý Lam, đầu lưỡi
vói vào trong dây dưa một hồi, mới đứng dậy giúp cô sửa sang quần áo
lại. Trong đại sảnh, mấy người ngồi cùng một bàn dùng cơm, Uý Lam ngồi
cạnh Barbie, Tần Cẩn ngồi kế Tằng Trạm, nhìn nụ cười luôn thường trực
trên môi Tằng Trạm, Tần Cẩn ngạc nhiên hỏi.
” Anh sao vậy?”
Tằng Trạm nở nụ cười khoái trá, gắp một khối thịt bỏ vào miệng mình, anh
nhịn đã thật lâu tưởng chừng sắp hỏng, may mắn nhờ phát hiện vừa rồi, từ giờ anh không cần nhịn nữa. Tằng Trạm nhếch miệng cười vui vẻ.
” Tại nghỉ phép nên vui quá “
Cao Nhẫm nhìn Tằng Trạm, lại liếc qua Uý Lam, tên này đúng là cầm thú, nhỏ như vậy cũng không buông tha.