Chương 2660:
Chờ đến hai giờ sáng, người của Đoàn Hỏa Phượng tự giác ra khỏi phòng, tụ tập ở trên đất trống trước cửa ra.
Là lúc hành động.
Phượng Hoàng Lửa ra khỏi phòng, liếc mắt nhìn đám người, nhỏ giọng nói: “Chuẩn bị kỹ hết rồi?”
“Nói cho mấy cậu biết, tiếp theo sẽ xảy ra trận chiến sinh tử, sẽ chết người. Nếu như không muốn mạo hiểm, bây giờ có thể rời khỏi, tôi không ép”
Không ai nói chuyện.
Phượng Hoàng Lửa: “Được, không ai nói thì đó chính là ngầm thừa nhận”
“Phụ nữ và trẻ con ở lại, những người khác theo tôi”
ĐiI Phượng Hoàng Lửa dẫn đội, nhân lúc màn đêm rón rén đi về phía doanh trại của Diệp Huyền Tân.
Trong doanh trại của Diệp Huyền Tân, yên tĩnh như chết, tất cả mọi người đều ngủ.
Ngay cả người gác cổng cũng đang đánh một giấc, không hề có chút cảnh giác nào với việc bọn họ đến.
Điều này khiến đoàn người Phượng Hoàng Lửa hưng phấn trong lòng: “Lần này bọn đánh lén không bị người ta phát hiện, chắc chắn có thể đánh đòn phủ đầu”
Lúc mọi người ở đây chờ Phượng Hoàng Lửa ra lệnh đánh lén, Phượng Hoàng Lửa chợt đi đến cửa chính doanh tranh của Diệp Huyền Tân, hét một tiếng: “Họ Diệp, ra đây!”
Mẹ nó!
Người của Đoàn Hỏa Phượng nhất thời to đầu ra.
Đại ca, có phải anh bị lãn không?
Chúng ta đang đánh lén, đánh lén biết không, nhân lúc bọn họ ngủ, xông vào chém gϊếŧ một trận trước.
Nhưng bây giờ anh đánh thức bọn họ, là cảm thấy chém người đang ngủ không chính nghĩa à?
Hay là quá mức tự tin với thực lực của anh em?
Rầm rầm!
Diệp Huyền Tân trong doanh trại lập tức hỗn loạn cả đoàn.
“Đυ. má, thăng nào?”
“Ban đêm xông vào căn cứ, người đến không thiện!”
“Tất cả đứng lên, đứng lên hết đi, xảy ra chuyện rồi!”
Người của doanh trại Diệp Huyền Tân nhanh chóng tụ tập ở cửa ra vào, giằng co với đoàn người Phượng Hoàng Lửa.
“Má mày, đêm khuya đánh lén thì đáng mặt hảo hán con mẹ gì”
“Đây là cảm thấy bọn tao mới tới, ba phen mấy bận ức hiệp bọn tao, ông đây không nhịn được”
“Quan mới nhậm chức Hải Tam Bả Đao đâu, nếu như không dạy dỗ cho đám Bách Phu Đoàn uy tín lâu năm này, sau này khẳng định vẫn còn những kẻ khác đến ức hϊếp lên đầu chúng ta”
“Mẹ nó, liều với đám này. Thắng chúng ta ở đây liền có thể đứng vững gót chân, thua rồi cùng lắm để lại vết thương trên cái cổ to bằng cái bát thôi mài”
Người trong doanh trại Diệp Huyền Tân đều rất kích động, trận chiến này lúc nào cũng có thể bùng nổ!
Những lời tiếp theo của Diệp Huyền Tân khiến người ta phải ngẩn người không nói nên lời.
Anh tùy ý vẫy tay và nói với những người trong trận doanh của mình: “Tránh ra hết đi”