Trước ngực tuyết trắng đĩnh kiều 2 đầṳ ѵú, bởi vì động tác kịch liệt mà ko ngừng nhảy múa, đường cong xinh đẹp hoàn mỹ, thêm nhũ hoa lay động thu hút tầm mắt vô cùng. Đúng là yêu tinh trong tất cả yêu tinh. Hạ Hầu Khâm nhìn mà kí©ɧ ŧɧí©ɧ, há mồm ngậm lấy đỉnh ô mai, một bên tận tình xoa nắn đến say sưa... Sơ Hạ theo mãnh liệt kɧoáı ©ảʍ trở nên ủy mị, nỉ non trong lòng anh họ, cảm giác bản thân nàng sắp chết dưới sự điêu luyện của nam nhân này.
"Khâm ca... Không... Ô... Không cần... A... Đau... Không cần cắn... Ngừng một chút a... ukmn... Thật sự... Thật sự sẽ chết mất.."Tuy một bàn tay bận chăm sóc 2 con thỏ trắng của Sơ Hạ, động tác dưới thân có phần chậm lại nhưng cũng khiến cho nàng toàn thân phát run, kí©ɧ ŧɧí©ɧ cùng kɧıêυ ҡɧí©ɧ bức tiểu huyệt ko ngừng co rút, căn nuốt phái nam của Hạ Hầu Khâm.
"Tiểu Hạ... ukm,..khẩu thị tâm phi, trên miệng nói ko cần nhưng tiểu huyệt lại siết chặt anh như vậy, có phải đã nghiện cảm giác có anh bên trong em?"
Hạ Hầu Khâm tà ác nói, nghĩ muốn trừng phạt tiểu yêu tinh. Một bên vuốt ve phía trên bên dưới rất nhanh lấp đầy khoảng trống,dùng sức xoa bóp lên hoa hạch đã sưng đỏ.
"A... A... A...Khâm ca! Không! Không cần như vậy... Nha..."
Một cỗ mạnh mẽ điện lưu cát cứ toàn thân, Nam Sơ Hạ không chịu được ưỡn lên, hoa huyệt mẫn cảm lại lần nửa bóp chặt tiểu đệ của Hạ Hầu Khâm, cảm thấy một trận vĩ đại sung sướиɠ cùng kìm lòng không đậu run run.
"Tiểu yêu tinh, rõ ràng rất thích... nhưng lại làm như không cần, em xem ngón tay anh đều đã bị em làm ướt"
Dứt lời hắn còn đưa ngón tay đính đầy dâʍ ɖị©ɧ lên quơ quơ trước mặt Sơ Hạ, nàng xấu hổ đến mức muốn tìm chỗ mà chui xuống... đúng là quá xấu hổ!!Nhưng xấu hổ là vậy, thế nhưng Nam Sơ Hạ cô là ai? nếu ko có bản lĩnh thì đã ko cả gan lên giường với anh họ mình rồi.. Ánh mắt kiều mị nàng gạt bỏ e lệ giương cái miệng nhỏ nhắn, liếʍ mυ'ŧ ngón tay Hạ Hầu Khâm đang dính thủy dịch.
"Uy.. thật ko ngờ tiểu Hạ của anh trông thanh thuần là thế nhưng lại cực kỳ dâʍ đãиɠ. Phía dưới ăn dươиɠ ѵậŧ của anh còn chưa đủ, cái miệng trên lại muốn ăn ngón tay anh sao?"
Hạ Hầu Khâm bị trước mắt một màn kí©ɧ ŧɧí©ɧ hai mắt đỏ đậm, Nam Sơ Hạ phía dưới cái miệng nhỏ nhắn dâʍ đãиɠ đang kịch liệt phun ra nuốt vào côn ŧᏂịŧ, mặt trên cái miệng nhỏ nhắn cũng đem ngón tay mình liếʍ mυ'ŧ đến say sưa, thật sự là nói không nên lời dụ hoặc cùng phóng đãng, chân chân thực thực mãnh liệt kɧoáı ©ảʍ kí©ɧ ŧɧí©ɧ tim hắn loạn nhịp, cảm xúc mênh mông. Đúng là cả chân tâm lẫn thể xác đều đạt được kɧoáı ©ảʍ từ nàng."Khâm ca... ukmn... Tuyệt quá... Ca ca..."
"Cái gì tuyệt quá? Là tay anh hay là đại dươиɠ ѵậŧ!"
Hạ Hầu Khâm mị hí mắt, ôn nhu liếʍ liếʍ cổ nàng, một bên đĩnh động hạ thể, một bên thấp giọng hỏi.
"Ukm... cả 2.. Rất thích... Nóng quá... Nóng quá..."
Nam Sơ Hạ thần sắc si mê, ngưỡng khuôn mặt nhỏ nhắn để ngón tay làm càn ở trong miệng trừu đưa, tiểu huyệt càng là phối hợp phun ra nuốt vào côn ŧᏂịŧ nam nhân, từng đạo ẩm ướt dấu vết trong người hạ nam nhân mật nước màu cơ bụng thượng nở rộ, giống như nở rộ đóa hoa.
"ukm... Nói ra, đến cùng thích cái gì, là tay anh hay là đại dươиɠ ѵậŧ. Không nói ra anh liền mặc kệ em"
Hạ Hầu Khâm nhìn Nam Sơ Hạ, thanh tuyến hơi hơi run run, nhịn không được phát ra sung sướиɠ rêи ɾỉ.
"Nói mau!"
Vừa dứt lời, hắn liền ko do dự rút ra, ngay cả ngón tay cũng thu về.. cốt muốn nghe được đáp án từ phía Sơ Hạ. Nam Sơ Hạ trong mắt một mảnh hơi nước, muốn khóc không khóc thân thủ nhanh chóng bắt lấy thứ làm nàng thỏa mãn để vào đúng vị trí. Hạ Hầu Khâm thở dài đầy mãn nguyện, hóa ra con mèo hoang này đúng là ko thể rời khỏi hắn.
"Tiểu tao hóa, tựa người vào tường kính cho anh."
Vỗ vỗ kiều mông, nhẹ nhàng tại địa phương căng mẩy kia cắn một ngụm.
"A! Khâm ca!anh..."
Nam Sơ Hạ kinh kêu một tiếng, còn chưa kịp phản kháng, liền bị hắn áp lên trên tường kính, đưa lưng về phía hắn.
" Nói, có thích được anh thao làm ko?"
Tường mặt lạnh như băng xúc cảm hỗn tạp, cánh hoa bị lửa nóng côn ŧᏂịŧ đỉnh làm cho kɧoáı ©ảʍ, Nam Sơ Hạ cảm thấy trong cơ thể dị thường hư không, tiểu huyệt không ngừng co rút lại, ồ ồ mật thủy không ngừng chảy ra, toàn bộ thân thể đều ở tịch mịch xao động, chúng nó đều tản ra một cái tín hiệu ── rất muốn được anh họ làmđến chết đi sống lại!
Nam Sơ Hạ trái tim kịch liệt nhảy lên, thân thể kinh diễm làm nàng càng không ngừng vặn vẹo thân hình, hai mắt đẫm lệ mông lung quay đầu nhìn Hạ Hầu Khâm.
"Khâm ca... Khâm ca... Ân... Thật là khó chịu... Rất muốn bị anh làm a... Sơ Hạ... Sơ Hạ rất thích đại dươиɠ ѵậŧ... Rất thích bị anh họ làm... ukmn... "
Lay động thân thể, Nam Sơ Hạ đối với Hạ Hầu Khâm khẽ mở cái miệng nhỏ nhắn, phát ra yêu mị da^ʍ diễm rêи ɾỉ, một trương mặt cười bởi vì hưng phấn bị nhuộm thành phấn hồng sắc, triển lộ vẻ mặt khát vọng.