Anh Họ Phóng Túng

Chương 55

Hạ Hầu Khâm dồn dập thở phì phò, cảm thấy kɧoáı ©ảʍ càng ngày càng mạnh, bên hông tê dại cũng càng ngày càng liệt, ngay tại thời điểm sắp bùng nổ thì...

"Khâm ca, ngta rất mệt a! Ko chơi nửa..."

Này yêu tinh! Thật sự là sinh ra để dày vò hắn, đang trong tình trạng bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ mãnh liệt bỗng nhiên khựng lại làm Hạ Hầu Khâm khó chịu nhăn nhó, cúi đầu nhìn người anh em đáng thương bị bảo bảo bỏ rơi chỉ biết lắc đầu cười khổ.Nam Sơ Hạ uyển chuyển, mềm mại trong nước , hai chân thon dài, cái mông khéo đưa đẩy, tinh tế eo thon nhỏ, tóc dài phiêu tán ở trong nước, giống như tiên nữ hạ phàm làm Hạ Hầu Khâm nhìn ko rời mắt. Hắn ko chút do dự nhảy vào bể bơi, dòng nước lạnh cơ hồ giúp hắn hạ hỏa du͙© vọиɠ, hít một hơi thật sâu lặn biệt tăm đến chỗ Nam Sơ Hạ đang trầm mình. Gắt gao đem giai nhân ôm vào trong ngực, hướng thành bể bơi đi vào.

Nam Sơ Hạ bị Hạ Hầu Khâm gắt gao ôm vào trong ngực, giãy dụa không thể động đậy, chỉ có thể càng không ngừng lắc lắc nửa người trên giãy dụa. Cố tình trong nước lực cản vĩ đại, lại thêm sức lực nam nhân ko thể xem thường, rất nhanh cả người nàng và hắn đã vào đến bên bờ.Thở hổn hển thổi hơi, hai tay ghé vào trên phiến đá, Nam Sơ Hạ một mặt hung ác bộ dáng, hung tợn nhìn chằm chằm bộ mặt gian trá của nam nhân bên cạnh... Vì cái nàng lại vô dụng như thế, mỗi lần đều bị hắn dễ dàng khuất phục?!

"Bảo bối, đi lên." Hạ Hầu Khâm hai tay chống bên cạnh ao đá phiến, một cái dùng sức nhảy lên, vững vàng đứng ở trên bờ. Vươn tay, ý bảo Nam Sơ Hạ lên cùng.

"Hừm..anh họ hỗn đãn."

Cái mũi nhỏ khịt khịt, giọng hừ hừ, tà phiết liếc mắt một cái nhìn cơ thể rắn rỏi mị hoặc hấp dẫn của Hạ Hầu Khâm mà khó nhịn nuốt xuống nước miếng, làm bộ như không tình nguyện đưa tay cho hắn kéo lên bờ.Hạ Hầu Khâm kéo ra ghế tựa đã trải sẵn khăn lông mềm, đem thiên hạ đặt vào lau khô, hắn nhìn Sơ Hạ ngoan ngoãn như đứa trẻ mặc tình cho mình chăm sóc thì cưng chiều, thanh âm gợi cảm nói:

" Bảo bối, em đúng là rất đáng yêu.."

Nam Sơ Hạ thoải mái tựa vào trong ngực hắn, híp mắt to giống một cái trộm như con mèo nhỏ một loại, lười biếng vươn cái lưỡi liếʍ liếʍ Hạ Hầu Khâm trước ngực hai khỏa tiểu đậu đỏ, cố tình nhu thuận đối với hắn ngẩng đầu phát ra một tiếng mèo kêu.

"Đừng nháo, để anh lau khô tóc cho em"

Cố nén hạ lại cảm giác bị Nam Sơ Hạ kɧıêυ ҡɧí©ɧ khởi lên du͙© vọиɠ, Hạ Hầu Khâm câm cổ họng ngăn cản nàng, bàn tay to liền chuyên tâm giúp nàng lau khô tóc."Meo... Meo... Meo..."

Con mèo nhỏ tựa như nghe không hiểu lời nói hắn, như trước dùng răng nhỏ cắn nhè nhẹ lên trước ngực Hạ Hầu Khâm, thỉnh thoảng lại ngẩn đầu nhìn hắn kêu " meo...meo..."

Hạ Hầu Khâm như trước yên lặng giúp nàng lau tóc, chính là để giúp bản thân bình tĩnh nhưng tiểu yêu tinh lại ko biết tốt xấu, liên tục trêu ghẹo hắn làm thân hình đã trở nên buộc chặt, tiếng hít thở cũng chậm chậm thô lên.

Đột nhiên, Nam Sơ Hạ ướn người liếʍ liếʍ yết hầu hắn. Cái lưỡi càng không ngừng qua lại vòng vòng, xoay tròn, hai phiến môi anh đào càng là hấp dẫn bắt đầu tác quái.

"Tiểu Hạ... Đừng... Để ..." Hạ Hầu Khâm câm cổ họng, mang theo run run nghĩ muốn ngăn cản, cố tình Nam Sơ Hạ căn bản không nhìn hắn khuyên giới, tay nhỏ bé đã xuống phía dưới cầm lấy nam căng sớm trướng đại."Khâm ca... Còn có một chỗ chưa được rửa sạch sẽ.. chỉ có thể để anh họ giúp"

Tay mềm không ngừng ở trên côn ŧᏂịŧ nóng bỏng nhẹ nhàng hoạt động, Hạ Hầu Khâm có chút hồ đồ nhìn nàng tác loạn, động tác lau tóc trở nên càng ngày càng chậm, cuối cùng ngừng lại.

"Khâm ca... Thủy mật đào muốn dùng đại nấm rửa sạch,nhưng xem ra Khâm ca ko nguyện ý cho ngta sử dụng.."

Nói xong hậu, Nam Sơ Hạ liền hai tay chống ở bả vai Hạ Hầu Khâm đứng lên, giả bộ ủy khuất muốn rời đi.

p/s: Do ảnh hưởng của bệnh dịch nên được nghỉ thêm 1 tuần nửa, nên khoảng thời gian này có thể mình sẽ chăm edit hơn ...hy vọng nhận được sự ủng hộ của các ty... :)