Anh Họ Phóng Túng

Chương 32: Xe chấn (H)

Bên trong garage...

Một chiếc xe màu đen hiệu E Nz GL450 phảng phất bị ra trục trặc một loại càng không ngừng chớp động.., bên trong xe hàng ghế ngồi đã bị bắt hạ xuống,ko gian bên trong thoáng cuốc cực kì rộng rãi.. Phản phất có thể rõ ràng thấy bên trong có hai bóng người dây dưa.

"Anh trai ..cửa, đóng cửa... A..."

Nam Sơ Hạ  bị áp trên ghế ngồi mĩ mạo thanh tú đối lập hoàn toàn với người đang rong rủi trên người mình. Nũng nịu oa nhi âm lộ ra một tia đau đớn, hẻo lánh trên mặt biểu cảm lại là vui thích không được.

"Không có chuyện gì, bảo bối, trong gara của mình, không có người thấy. Đóng cửa lại em không biết là không gian quá nhỏ ư?"

Hạ Hầu Khâm hơi hơi nâng lên cắn cắn cái gáy ngọc của Sơ Hạ , đối với cô yêu thương cả giận.

"A... Anh trai ... Đừng, đừng thổi... A..." Choáng váng mắt hoa cảm giác ở trong thân thể chảy xuôi, Nam Sơ Hạ cảm thấy bản thân tựa hồ cũng bị Hạ Hầu Khâm kia khẩu khí thổi muốn phiêu đi.

"A...ukm.." Nam Sơ Hạ quay đầu đi, nắm chặt cơ thể  Hạ Hầu Khâm đã lộ ra đại phiến cơ ngực phía áo trong, đưa lên bản thân môi đỏ mọng. Đầu lưỡi tham nhập nam nhân trong miệng càng không ngừng dây dưa, kịch liệt động tác khiến hai người bên môi đều dính vào một tia da^ʍ mỹ thủy sắc.

Hạ Hầu Khâm có chút thô lỗ kéo mở  vạt áo Sơ Hạ , bàn tay to mạnh mẽ mà bá đạo dán Lace bra dùng sức xoa bóp nơi cao ngất đầy đặn. Hơn phân nửa nhũ cầu bị ngón tay đè ép xoa nắn càng không ngừng biến hình, run run. Ướŧ áŧ môi mỏng bất chợt khẽ cắn cắn cắn bại lộ ở ngoài trắng noãn, một đám dấu hôn theo xương quai xanh bắt đầu chi chít ma mật ấn đến nhũ cầu thượng. Nam Sơ Hạ mềm mại như không xương ngồi phịch ở trên ghế ngồi, hơi hơi run run, liêu nhân rêи ɾỉ càng không ngừng theo cái miệng nhỏ tràn ra.Ngẩng đầu, Hạ Hầu Khâm chỉ cảm thấy từng đợt nhiệt huyết càng không ngừng theo đầu vọt tới hạ thân. Chỉ thấy màu vàng dưới đèn bên trong xe,  mắt đẹp khép hờ, tràn ra mị hoặc liêu nhâ, cái miệng  như cánh hoa hồng nhỏ nhắn hơi hơi mở ra, thổ lộ ra thơm ngọt hơi thở, tuyết trắng Lace âu phục áo đã cởi bỏ lộ ra màu đen Lace nội y, hơn phân nửa đối tuyết trắng đầy đặn mỹ nhũ bại lộ ở ngoài, mặt trên bị dấu hôn của nam nhân che kín,thị giác kí©ɧ ŧɧí©ɧ giống như bom nổ mạnh một loại nháy mắt có thể đem lý trí con người ta phá hủy. Làm cho người ta thầm nghĩ lập tức gục này xen lẫn mâu thuẫn mỹ cảm yêu thương

❤❤❤

Nhiệt độ cơ thể cùng hạ thân sẽ trướng mạnh làm Hạ Hầu Khâm sắp phát cuồng, bàn tay nắm lấy áo Lace kéo xuống, hắc như hồ sâu hai tròng mắt nhanh nhìn chằm chằm Nam Sơ Hạ đang hô hấp dồn dập khiến bộ ngực  phập phồng, đột nhiên hung hăng một ngụm hút xuống.

Đầu lưỡi đảo qua cảm giác rất sâu sắc, non mịn nhũ hoa bị đùa bỡn, ướŧ áŧ thay nhau hấp hàm, chung quanh tê dại cảm bức Nam Sơ Hạ nói loạn, nhịn không được ngẩng đầu lên, nhỏ giọng " ưm ....ưm"

"Bảo bối, em hảo ngọt... Tuyệt ..."

Hạ Hầu Khâm nhiệt tình thông báo, lửa nóng bàn tay to tham nhập sau thắt lưng Nam Sơ Hạ, kéo ra váy ngắn, đem toàn bộ váy ném ra ngoài xe."Anh trai .. Anh... Ukm..."

Nam Sơ Hạ bị nhốt ở trong lòng Hạ Hầu Khâm, hoàn toàn vô lực, toàn thân tựa như một khối sữa nóng du sắp hòa tan, chỉ có thể không ngừng cọ xát trên người nam nhân, dùng bản năng phản ứng đến thay thế lý trí suy xét.

"Tê. Tiểu yêu nữ, đừng ma, anh sắp chịu không nổi."

Nam Sơ Hạ hồn nhiên hành động hạ, Hạ Hầu Khâm phóng xuất ra càng cuồng dã hành động, đem thiếu nữ đẹp oa vòng vo cái thân, hung hăng lại áp ở trên tay lái, tay trái chế trụ eo nhỏ, tay phải mạnh xuống phía dưới, hung hăng vạch tìm tòi xé qυầи ɭóŧ.

"Anh trai .. Anh... Lại xé đồ của em.. Anh... Anh sao lại có thói quen này... A..."

"Lại hỏng rồi a... Bảo bối, thực thực xin lỗi. Nhưng là em mặc như thế khêu gợi chữ "T" khố chẳng lẽ không đúng ý đồ muốn bị anh thao sao?"

Miệng nói xong xin lỗi, Hạ Hầu Khâm lại đưa ngón tay dài hướng về phía vừa mất đi qυầи ɭóŧ che lấp - vùng tam giác trắng noãn như lúc ban đầu y như đứa bé.

"Tiểu tao hóa, đều như thế ẩm ướt , còn giả mù sa mưa để ý qυầи ɭóŧ bị xé rách ." Hạ Hầu Khâm vươn ngón giữa, ở lối vào ướŧ áŧ hơi hơi đâm vào, mang theo một tia niêm dịch chỉ bạc, lập tức rút ra, áp ở trên môi Nam Sơ Hạ.

"Há mồm, thử xem hương vị của em, nói cho anh được không "

Nam Sơ Hạ run rẩy lông mi, vươn lưỡi liếʍ một chút ở bản thân trên ngón tay Hạ Hầu Khâm.

"Hương vị rất kỳ quái. Không có bằng tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh."

"Tiểu tao hóa, liền như thế thích ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh. Nhưng là anh cảm thấy dâʍ ŧᏂủy̠ của bảo bối lại ăn rất ngon. Sao vậy ăn đều ăn không ngấy đâu."

Nói xong, Hạ Hầu Khâm đưa ngón tay vào hoa huyệt quệt ít dung dịch trong đó rồi bỏ vào miệng, phảng phất đó là thế gian đẹp nhất vị quỳnh tương ngọc dịch, cẩn thận nhấm nháp.

"Anh trai ... Anh... Anh.."

Nam Sơ Hạ xem Hạ Hầu Khâm vươn lưỡi dài thưởng thức thứ mà hắn cho là " mỹ vị" mà ko khỏi xấu hổ, Nam Sơ Hạ cả người càng không ngừng run run, cảm thấy trong cơ thể cảm giác trống rỗng từng đợt xâm nhập mà đến. Trực giác đem hai chân cọ cọ quần tây của Hạ Hầu Khâm, càng không ngừng lẫn nhau cọ xát. Hi vọng có thể giảm bớt một ít khó nhịn ngứa."Đem đùi mở ra một chút đi, bảo bối. Ngoan.anh nhịn không được. Để anh thao em trước một lần. Cũng cho tiểu tao huyệt em ăn đỡ thèm. Anh biết ngươi cũng mau lãng không được."

Xem bộ dáng Nam Sơ Hạ không ngừng ở bản thân đã cao cao hở ra lều trại chỗ ma sát, Hạ Hầu Khâm hai mắt đỏ đậm, côn ŧᏂịŧ trướng tựa hồ đã đến cực hạn, thầm nghĩ hung hăng mà xâm nhập động khẩu ướŧ áŧ kia mà cuồng bạo sáp làm một phen..

" anh trai ... anh trai ... Mau... Rất ngứa..."

Cảm thấy trong cơ thể kia đem hỏa thiêu đốt càng ngày càng vượng, Nam Sơ Hạ đem tuyết trắng đùi phải chậm rãi mở ra đến tới gần vị trí ưng ý.,

"Anh trai ... Mau cắm vào tiểu tao huyệt... Tiểu tao huyệt thật sự rất ngứa a... Anh trai ..."

Rêи ɾỉ khẩn cầu yêu kiều giống như nhất nồi nóng du kiêu ở tại đống lửa thượng, Hạ Hầu Khâm không thể nhịn được nữa cấp tốc kéo mở khóa quần giải phóng côn ŧᏂịŧ sớm căng cứng đến cực độ...