Anh Họ Phóng Túng

Chương 22: Hồ ngôn loạn ngữ (H)

"A... Rất  thích... Ukm. Anh trai ... Đại dươиɠ ѵậŧ thật là lợi hại... Thật thô... Thật dài... A... Đỉnh đến... A... Anh trai .. Ukm... Tiểu tao huyệt... Bị... Bị tắc rất trướng... Ohj... A... Anh trai .. A..."

"Tiểu tao hóa... Anh trai làm em thích hay khó chịu..."

Nhìn Nam Sơ Hạ sắc diện kɧoáı ©ảʍ  lan tràn vẻ mặt, Hạ Hầu Khâm vi sùng nịnh cúi đầu hỏi.

"Ukm.. A... Rất  thích... Anh trai ... Thật là lợi hại... Rất  thô... đại dươиɠ ѵậŧ sáp... Sáp tiểu tao huyệt... A... Thật thoải mái..." Cảm thụ được hoa tâm bị hung hăng bị nam căn bào mòn ra dư vị da^ʍ mị, Nam Sơ Hạ không hề cố kỵ rêи ɾỉ. Hạ Hầu Khâm như cái máy pittong mỗi một lần đều là cắm xuống đến cùng. Qυყ đầυ giống như mưa đá nặng nề  va chạm hoa tâm mềm mại,  trong suốt mật thủy bắn tung tóe khắp nơi . Nam Sơ Hạ cảm giác bản thân là một như đứng trên thuyền nhỏ trong mưa rền gió dữ , căn bản không có một tia chống đỡ, chỉ có gắt gao ôm lấy Hạ Hầu Khâm , thừa nhận hắn hung mãnh công kích.

"A... A... Anh trai ... Không cần... A... Tiểu tao huyệt muốn... Bị anh.. Bị ngươi sáp hư... A... Rất  thích... Ohh.. Thật thoải mái... Tuyệt quá... Anh trai . A... Ukm..."

Hạ Hầu Khâm dồn dập thở phì phò đáp lại nói:

"Tiểu tao hóa... Không là muốn sáp mạnh sao... Vậy tại sao tiểu tao huyệt của em lại ướt như vậy...  đại dươиɠ ѵậŧ của anh ngâm bên trong thật thoải mái .."

Nam Sơ Hạ nghe xong Hạ Hầu Khâm nói, phản ứng càng thêm kịch liệt, tiểu huyệt từng trận co rút lại, gấp gáp  càng thêm mãnh liệt.Hạ Hầu Khâm cảm thấy cự vật  bản thânbị một đoàn  nộn thịt khít khao hung hăng bao vây lấy, đỉnh nhập hoa tâm chỗ sâu nhất, qυყ đầυ bị một ngàn cái miệng nhỏ nhắn không ngừng mυ'ŧ vào,làm hắn thoải mái cả người tế bào đều tựa hồ bắt đầu run run.

"Ukm.. Rất  thích... Bảo bối...em... tiểu tao huyệt... Làm đứng lên chính là thích... Nói, muốn hay không anh gϊếŧ chết em. Tiểu tao hóa..."

Du͙© vọиɠ Hạ Hầu Khâm ở trong ổ tiêu hồn của Nam Sơ Hạ rêи ɾỉ, không ngừng bành trướng, côn ŧᏂịŧ không biết mệt mỏi hung hăng trừu cắm, đầy ngập ái dục chi hỏa thầm nghĩ hung hăng toàn bộ trút xuống trên người tiểu nữ nhân

Nam Sơ Hạ mắt đẹp khép chặt, vẻ mặt chan chứa cảnh xuân, Hạ Hầu Khâm cường hữu lực trừu sáp, cảm giác được bản thân kɧoáı ©ảʍ nhanh chóng kéo lên đến một cái cao nhất trạng thái.

"Anh trai ... A... Sáp... Sáp thật sâu a... Hảo mãnh... Tuyệt quá... A... Tiểu tao huyệt muốn bị phá hư... A... Anh trai ... Lại dùng lực... Dùng sức làm tiểu tao huyệt... A... Hoa tâm... Hoa tâm lại bị đỉnh đến... A..."

"Nói, em là gì của anh?!""Ukm.. Sơ Hạ là... Sơ Hạ là em gái họ của anh ... tiểu tao huyệt của Sơ Hạ .. Thích bị anh trai  hung hăng sáp nhập .. A... Anh trai. Thật thoải mái..." Nam Sơ Hạ giống như triền nhân đằng ôm Hạ Hầu Khâm thân thể, mặc bị bản thân trong lúc vô ý cánh tay hân kéo tơ đai đeo miệt đùi đẹp gắt gao mang theo vòng eo Hạ Hầu Khâm hữu lực, tuyết trắng kiều mông theo côn ŧᏂịŧ trừu sáp điên cuồng đón ý nói hùa.

Hạ Hầu Khâm xem trước mắt trừ bỏ một đôi đai đeo miệt, không thấy một luồng kiều khu, cảm giác càng thêm hưng phấn, bắt lấy đùi Nam Sơ Hạ đặt trên vai, hai tay tạp trụ nắm chặt eo thon nhỏ,cực đại côn ŧᏂịŧ  ra sức trừu đưa. Mật dịch dồi dào làm hắn trừu sáp không hề khó khăn , nhất ba ba kɧoáı ©ảʍ giống như xâm nhập cốt tủy một loại đánh úp lại.

"Tiểu tao hóa...đại dươиɠ ѵậŧ làm... Làm em... Thích hay khó chịu..." Hạ Hầu Khâm mạnh mẽ niệp thu hút trên đùi tất chân, một trận xé rách, một bên trừu cắm, một bên đem tất chân xé mở, đùi, cẳng chân, ngón chân, mỗi một chỗ đều không có buông tha, tất chân bị xé ra, thịt mềm mại trắng noãn mịn trên chân bị lộ ra,  đùi ngọc Sơ Hạ  đã hoàn toàn bại lộ ở trong không khí, toàn bộ cảnh tượng thoạt nhìn dâʍ đãиɠ lại rung động lòng người.

"A... Anh trai ... Đừng... Đừng tê... A... Sáp... Sáp rất thoải mái... Anh trai ..."

Nghe thấy Nam Sơ Hạ rêи ɾỉ, Hạ Hầu Khâm càng sáp càng hưng phấn:

"Ukm. Bảo bối...tiểu tao huyệt em.. Ngậm đại dươиɠ ѵậŧ... Rất  thích... Tiểu tao hóa... tao huyệt em  sao vậy... Bị đại dươиɠ ѵậŧ như thế mãnh làm... Đều vẫn là như vậy nhanh..."

Côn ŧᏂịŧ Hạ Hầu Khâm mạnh mẽ mãnh sáp ngoan trừu, nhiều lần trùng trùng đến đỉnh, cánh hoa Nam Sơ Hạ mềm mại theo côn ŧᏂịŧ sáp mà lật vào lật ra, mỗi một lần cắm rút đều sẽ mang theo đại lượng mật thủy, dâʍ đãиɠ 'phốc phốc' thanh âm không dứt .Hạ Hầu Khâm đột nhiên đem Nam Sơ Hạ khéo léo mượt mà đem ngón chân ngậm vào miệng,  một bàn tay qua lại xoa nắn hoa hạch xung huyết đứng thẳng. Nam Sơ Hạ cảm giác một trận kɧoáı ©ảʍ theo ngón chân đánh úp lại, toàn thân dừng không được lay động càng thêm lợi hại.

"A... A... Anh trai ... Đại dươиɠ ѵậŧ tuyệt quá... Thật thoải mái... Sáp tiểu tao huyệt... Sắp không được... Anh trai ... A...rất  thích... Sơ Hạ... Sơ Hạ muốn mỗi ngày đều bị anh làm... Anh trai ... Mỗi ngày dùng đại dươиɠ ѵậŧ làm Sơ Hạ... A... Sơ Hạ tiểu tao huyệt chỉ dành... Chỉ dành một người là anh... Một người làm... Không được... A..."

"Được... anh mỗi ngày đều phải làm... Làm bảo bối tiểu tao huyệt... Tiểu tao hóa... Tao huyệt lại nhuyễn lại nhanh...  đại dươиɠ ѵậŧ thao đứng lên rất  thích..."