Hành Trình Truy Thê Của Chàng Thụ

Chương 30: Bị liếm đến phun nước

Cái lưỡi to khỏe mê luyến trượt vào miệng Hạ Ngưng Tuyết mà dây dưa hết cuốn rồi mυ'ŧ trượt vào sâu trong vòm họng. Hạ Ngưng Tuyết nhíu mày, đôi tay nhỏ nhắn dùng lực như đuổi muỗi đánh lên lưng Âu Dương Vũ

Như không hài lòng với hành động không chuyên tâm của cô, một bàn tay hắn vươn ra túm lấy hai tay đang làm loạn của cô đặt lêи đỉиɦ đầu, bàn tay còn lại cách áo ngủ mỏng manh xoa nắn hai bầu ngực căng đầy thành đủ hình dáng, tiếng thỏa mãn từ cuống họng bật ra trầm thấp đầy mê người

Hạ Ngưng Tuyết lúc đầu còn khó chịu nhưng bị kĩ thuật cao siêu của Âu Dương Vũ dẫn dắt mà rơi vào lưới tình, từng cơn tê dại kéo đến làm người ta vừa thoải mái vừa khó chịu, lí trí kêu gào đòi hỏi nhiều hơn nữa

Bàn tay to lớn lại linh hoạt như rắn nước nhanh chóng luồn vào mép váy đặt tay lên cấm địa mê người khao khát đã lâu, ngón tay thon dài vạch chiếc qυầи ɭóŧ nhỏ xíu gấp gáp chen vào trong đóa hoa mềm mại

Nụ hoa nhỏ nhắn vì nụ hôn kí©ɧ ŧìиɧ mà đã thấm dịch ướt, Âu Dương Vũ sung sướиɠ chen vào cảm nhận ấm nóng cùng ẩm ướt của cô, sự chặt trất bao lấy ngón tay thon dài, điểm nhụy cố chấp hết mở rồi đóng mời gọi ngón tay thon dài của anh, điên cuồng mà co bóp. Hạ thân Âu Dương Vũ theo đó mà trướng lớn khó chịu

Hạ Ngưng Tuyết cong lưng, thừa nhận từng đợt sung sướиɠ do anh mang lại, Âu Dương Vũ luyến tiếc buông đôi môi sưng đỏ của cô ra, gấp gáp xé tan bộ đồ ngủ trên người cô

Từng đường cong uyển chuyển mê người hoàn toàn phơi bày trong không khí, làn da trắng nõn vì kí©ɧ ŧìиɧ mà hiện lên màu hồng đầy mê người, ánh mắt câu hồn giờ vì tìиɧ ɖu͙© mà mê mang, bầu ngực lớn căng đầy nụ hoa đỏ ửng dưới ánh nắng sớm đầy ngon miệng chờ người đến hái, vùng bụng nhỏ nhắn bằng phẳng trắng nõn dời xuống một tí là cấm địa mê người, hạ bộ trắng nõn nà không một sợi lông mao vừa trắng nõn đầy đặn đẹp đến nỗi khiến người khác muốn hôn mê

Hạ Ngưng Tuyết dưới cái nhìn càn rỡ của anh mà co rút, hoa huy*t vì kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà khẽ co rút phun ra một bãi dâʍ ɖị©ɧ

Âu Dương Vũ đỏ cả mắt, quả là vưu vật mà. Chỉ cần nhìn cũng mẫn cảm đến mức phun thủy. Nữ vương của hắn thật ngọt cũng thật vô cùng mê người

Âu Dương Vũ như bị thôi miên, mê hoặc cuối xuống hạ thân cô mà hít. Hương thơm khiến người khác mê muội, một trận miệng đắng lưỡi khô ập đến Âu Dương Vũ khó khăn đưa cái lưỡi dài ra liếʍ vào hoa viên mê người trước mặt

" A---- tên biếи ŧɦái này.... " Hạ Ngưng Tuyết cong mông, tuy xấu hổ nhưng thân thể lại vô cùng yêu thích, thừa nhận từng đợt kɧoáı ©ảʍ mà Âu Dương Vũ mang lại

Cái lưỡi thô nhám liếʍ từ đỉnh nhụy xuống bên dưới, hai cánh hoa hồng nhạt xinh đẹp không ngừng co rút. Âu Dương Vũ dùng đầu lưỡi khẽ chọc vào nhụy hoa cảm nhận tầng tầng lớp thịt siết chặc lấy làm đầu lưỡi

" A---- " Cơ thể Hạ Ngưng Tuyết đột nhiên thắt chặt, một cổ mật dịch ngọt ngấy theo đó phun ra ngoài, Âu Dương Vũ say mê mà mυ'ŧ lấy

" Ẩm ướt như vậy, nóng như vậy, mẫn cảm như vậy lại ngọt như vậy...... Thật sự là mê người " Ngón tay đẩy ra hai phiến cánh hoa thịt, nhìn bên trong thịt vách tường không ngừng co rút lại, còn có hoa hạch sâu nhất đang run rẩy, vô mê người, đâu lưỡi càng đưa sâu vào trong tìm kiếm thêm nhiều mật ngọt

" Vũ~~~...... Không cần...a..."

" Còn chưa đủ, ra nhiều một chút...... " Hắn thấp giọng, đầu lưỡi khẽ liếʍ hoa huy*t, lại dùng đầu lưỡi khẽ gảy tiểu huyệt, hoa dịch không ngừng thấm ra làm ẩm ướt cái miệng của hắn, dâʍ ɖị©ɧ không nuốt kịp theo khóe miệng chảy xuống

Hương dịch nồng đậm ở trong miệng lan ra, nhưng là không đủ, hắn muốn càng nhiều càng nhiều......

Ngón tay thon dài đột nhiên cắm vào cùng đầu lưỡi tàn sát khắp hoa huy*t

" A------ Vũ~~ "

Ngón tay cùng đầu lưỡi khó khăn chen chúc trong không gian chật hẹp, tần suất ra vào càng lúc càng nhanh, kéo theo đó là từng đợt chất lỏng ngọt ngào trào ra càng nhiều

" Không----- A----- " Cơ thể Hạ Ngưng Tuyết đột nhiên oằng lại, hoa huy*t hút chặc lấy lưỡi anh theo đó là một cỗ chất lỏng bắn mạnh ra làm ướt cả mặt Âu Dương Vũ