Hành Trình Truy Thê Của Chàng Thụ

Chương 17: H

Lần đầu tiên trong cuộc đời Hạ Ngưng Tuyết cảm thấy hối hận, rõ ràng là sói xám biếи ŧɦái lại giả dạng làm cừu non mềm yếu. Cứ ngỡ được trêu đùa thỏa thích giờ lại bị hắn đè ép phía dưới mà đùa bỡn

" Âu... Âu Dương Vũ anh là tên khốn kiếp " giọng nói cứng rắn trong cơn kí©ɧ ŧìиɧ lại như lời nũng nịu đòi hỏi

" Nữ vương à, lại do em quá mê người thôi " ngón tay thon dài lần nữa đâm ra rút vào

" A.... "

" Thoải mái sao? Em thật là mê người mà " Đôi môi mỏng của hắn đột nhiên hạ xuống đè ép lên môi cô, chiếc lưỡi to lớn cứ thế công thành chiếm đất. Môi lưỡi điên cuồng dây dưa, tiếng mυ'ŧ chậc chậc cùng tiếng nhóp nhép của ngón tay khi ra vào hạ thân vang vọng khắp phòng

" Vũ... đừng.... quá nhanh rồi " Hạ Ngưng Tuyết đẩy người đàn ông trên người mình ra, vừa hôn vừa động thật sự vượt quá sức chịu đựng của cô rồi

Âu Dương Vũ buông tha cho đôi môi ngọt ngào của cô, một tay vẫn tiếp túc ra ra vào vào con đường chật kín, một tay xoa nắn đôi thỏ trắng mềm mại căng đầy của cô. Đôi tay thuần thục đột nhiên véo một cái thật mạnh trên nụ hoa nhỏ nhắn của cô

" A...a... Tên biếи ŧɦái này.... nhẹ chút a--------------- "

Nhìn nụ hoa bị hắn chơi đùa quá mức mà sưng đỏ, Âu Dương Vũ thương tiếc đặt lên đó một nụ hôn. Hôn nhẹ nhàng rồi ngậm nụ hoa vào miệng

Ngọt ngào mềm mịn như vậy, thật ngọt....... Âu Dương Vũ say mê mυ'ŧ lấy nụ hoa cô, chiếc lưỡi to nhám thỉnh thoảng cọ lấy nụ hoa mẫn cảm, đột nhiên cuốn lấy như muốn nuốt vào trong miệng. Kɧoáı ©ảʍ chông chất, Hạ Ngưng Tuyết cong lưng như muốn dâng cả bộ ngực của cô vào miệng hắn

Khi Hạ Ngưng Tuyết đạt đến cực hạn thì một thanh sắt nóng đột nhiên chen vào người cô. Tuy không phải là lần đầu tiên nhưng vẫn khiến Hạ Ngưng Tuyết đau đến hít một ngụm khí lạnh

Âu Dương Vũ cũng không khá hơn là bao, cô chặt chẽ bao quanh hắn, bóp hắn đến phát đau nhưng nhìn thấy khuôn mặt đau đớn của cô hắn lại không dám động mạnh, phần em hắn khẽ di chuyển nhẹ nhàng nhẹ nhàng mà ma sát chọc người khác ngứa ngái

Đau đớn qua đi là mưa rền sóng dữ

" Vũ.... chậm một chút.... a "

Hạ Ngưng Tuyết bị hắn trừu cắm mà hoa cả mắt, phần qυყ đầυ to lớn của hắn vô tình chạm phải một vùng đất nhô lên

" A---- đừng----- không phải nơi đó----- "

Như đứa trẻ tìm thấy món đồ chơi mới, bỏ mặc lời cô nói qυყ đầυ to lớn của hắn chuyển hướng nghiền vào nơi đó

Nhìn thấy thân hình cô run rấy mà uốn éo, huyệt thịt mềm mại càng lúc càng siết chặt, huyệt nhỏ không ngừng co rút hại Âu Dương Vũ thoải mái muốn bay lên trời

Hoa tâm đột nhiên phun ra một lượng lớn mật dịch phun thẳng vào qυყ đầυ mẫn cảm của Âu Dương Vũ, cảm nhận kɧoáı ©ảʍ, một cơn tê dại đột nhiên úp tới, hắn rùng mình một lượng lớn tϊиɧ ɖϊ©h͙ cứ thế bắn thẳng vào tử ©υиɠ của Hạ Ngưng Tuyết...

O