Hắn vừa bước vào đã ngắm nghía kỹ càng Hứa Mộc Tình.
Thấy Hứa Mộc Tình ăn mặc không sang trọng, cũng không có vài món trang sức cao cấp, trên mặt hản bất giác nở một nụ cười khinh miệt.
“Lâu quá không gặp, hoa khôi trường chúng ta vân giản dị như vậy!”
Người đàn ông trước mặt này tên là Triệu Xương Hà, là bạn cùng trường đại học của Hứa Mộc Tình.
Hân từng điên cuồng theo đuổi Hứa Mộc Tình.
Sau vài lần bị từ chối, hắn bắt đầu không ngừng bôi nhọ Hứa Mộc Tình trước mặt người khác.
Biên soạn ra rất nhiều tin tức tiêu cực liên quan đến Hứa Mộc Tình.
Nhưng thanh giả tự thanh, những tin đồn này cuối cùng.
đều chưa cưa đã đổ.
Hứa Mộc Tình vừa thấy Triệu Xương Hà thì bất giác cau mày.
Cô không thích người này, thậm chí đã đạt đến trình độ chán ghét.
Thấy Hứa Mộc Tình quay đi không thèm để ý minh, Triệu Xương Hà cười nói: “Sao thấy bạn học cũ cũng không chào hỏi được một tiếng vậy?”
“Tôi không có gì để nói với loại người như anh” Hứa Mộc.
Tình lạnh lùng nói.
“Loại người như tôi? Ha ha, cô có biết chức vụ của tôi bây giờ là gì không?”
“Tôi là Phó tổng giám đốc của công ty chứng khoán Dương Quang”
“Cô có biết người đứng sau công ty chứng khoán Dương Quang là ai không?”
“Đó chính là gia tộc Chu Thị – đệ nhất thế gia ở phương nam!”
Khi Triệu Xương Hà nói chuyện, hắn vênh mặt hếch mũi và nhếch miệng lên.
Hản kiêu ngạo, hản tự hào.
Hắn khinh thường, hắn coi rẻ!
“Anh làm việc ở công ty nào không liên quan đến tôi”
“Nơi làm việc này chúng tôi đã sắp ký hợp đồng, bây giờ mời anh đi cho” Hứa Mộc Tình trực tiếp đuổi khách.
“Hừ, muốn ký hợp đồng? Có tôi ở đây, cô nghĩ cô có thể ký được hợp đồng này không?”
Triệu Xương Hà đã lật bài ngửa, hắn cao giọng nói: “Tôi nói cho cô biết, giám đốc quản lý tòa nhà này rất thân với tôi.”
“Ngày nào tôi cũng ăn cơm với anh ta, ngay cả ông chủ của họ tôi cũng đã gặp vài lần”
“Chỉ cần một câu nói của tôi, hợp đồng này cô sẽ không ký được rồi.”
“Không thuê được văn phòng, về cái xó xinh Ninh Châu của các người, cô sẽ bị cấp trên phê bình, thậm chí là sa thải nhỉ”
“Ha ha ha! Bây giờ nếu cô cầu xin tôi thì vẫn còn kịp đấy”
Những năm qua Triệu Xương Hà vẫn nhớ mãi không quên Hứa Mộc Tình.
Năm xưa khi học đại học vừa nhìn thấy Hứa Mộc Tình, hắn đã hận không thể ôm cô vào lòng mà xoa nắn.
Nhưng bất kể hắn nghĩ ra cách gì cũng không cách nào.
tiếp cận được Hứa Mộc Tình.
Sau khi tốt nghiệp, hắn mồi chài được cô gái xấu xí của một chi của gia tộc Chu Thị.
Sau khi kết hôn, địa vị của hẳn ở trong công ty cũng ngày càng lên cao.
Hai ngày trước, hắn nghe nói tình hình kinh tế của Ninh Châu bây giờ rất khá.
Hắn bèn viết báo cáo lên công ty, muốn đi Ninh Châu mở rộng thị trường.
Vừa nghĩ đến Ninh Châu, trong đầu hắn liền hiện ra giọng nói và nụ cười của Hứa Mộc Tình.
Hai ngày nay, hắn trằn trọc suy nghĩ xem sau khi đến Ninh Châu phải dùng cách gì trấn áp gia đình Hứa Mộc Tình, sau đó khiến cả nhà họ phải ngoan ngoãn nghe lời.
Chỉ là không ngờ rằng Hứa Mộc Tình lại tự mình chủ động dẫn xác đến!
Bây giờ Hứa Mộc Tình đã ở bên miệng hắn.
Chỉ cần mở miệng, thè lưỡi là có thể liếʍ được cô ngay, bảo sao Triệu Xương Hà không kích động?
“Có thể ký hợp đồng hay không là việc của tôi, không liên quan gì đến anh, bây giờ mời anh đi cho.’ Sắc mặt Hứa Mộc Tình đã sầm xuống.
“Hê hê, cô vẫn cứng mồm như trước kia”
“Khi còn đi học, thành tích của cô tốt, giáo viên còn quan tâm đến cô.”
“Nhưng bây giờ khác rồi, đây là xã hội, là xã hội người ăn người.”
“Loại công ty đến từ Ninh Châu nhỏ bé như các người, trước mặt tôi chỉ là một nhà xưởng nông thôn!”
“Tôi nói cho cô biết, tôi không giống như lúc trước nữa”
“Chỉ cần tôi vui vẻ, tôi muốn gây khó dễ các người thế nào cũng được!”
“Bây giờ tôi sẽ cho các người cảm nhận được sự lợi hại của tôi.”
Trong khi nói, Triệu Xương Hà sai người hầu sau lưng đi tìm giám đốc quản lý.
Sau khi người hầu đi, Triệu Xương Hà dương dương tự đắc nói: “Giám đốc quản lý sẽ đến ngay giờ đó.”
“Nếu cô có thể ký được hợp đồng này trước mặt tôi.”