Cái gì!
Lời này vừa nói ra đã khiến Thẩm Kiệt cùng với bạn gái anh ta biến sắc ngay tức khắc.
Không cần nghĩ cũng biết, cái tên Lâm Thiệu Huy dám đáp trả hai chữ "phế vật" trở về nguyên vẹn.
"Không ngờ cậu cũng nhanh mồm dẻo miệng phết đấy! Đáng tiếc, cậu chỉ là một kẻ bất lực bám váy thôi!"
Thẩm Kiệt hừ lạnh một tiếng, lập tức nhìn cách ăn mặc của Bạch Tổ Y với Lâm Thiệu Huy châm chọc cười nói:
"Bạch Tố Y, tôi biết cô là fans Phương Y Thần, đáng tiếc, vé bây giờ khó mua làm, mấy người tới nghe buổi biểu diễn bên ngoài đấy à? Ha ha...”
Thẩm Kiệt dù ở chỗ này nhìn thấy đám người Bạch Tố Y, cũng không cho rằng họ tới xem buổi biểu diễn.
Dù sao thì!
Vé lúc này bị fans toàn Châu Á fans cướp đoạt. Đừng nói là Bạch Tố Y.
Đến Thẩm Kiệt anh ta cũng phải thông qua mạng lưới quan hệ nhà họ Thẩm, cũng tốn số tiền lớn mới mua tới hai tấm phiếu, không hơn.
Đám người Lâm Thiệu Huy, ước chừng bốn người, cần bốn tấm phiếu, sao đủ chứ.
Vừa nói xong!
Thẩm Kiệt kéo bạn gái anh ta đi về phía lối vào buổi biểu diễn:
"Bạch Tố Y, mấy người ở bên ngoài đây cứ từ từ thưởng thức poster đi! Ha ha ha, chúng ta đi vào thôi. Về sau nếu cô muốn nghe, người làm anh họ tôi đây có thể cho cô nghe đấy! Ha ha ha...”
Hai người Thẩm Kiệt cười đắc ý lạ thường, vui vẻ thoải mái đi vào sân vận động.
Nhưng nghe được lời này.
Dù là sắc mặt Lâm Thiệu Huy với Bạch Tố Y, hay
là hai anh em Trương Bác Vũ đều trở nên rất kỳ cục. Nhưng bốn người không quá để ý, lắc đầu, cùng đi về hướng sân vận động.
Cùng lúc đó!
Khu vé phổ thông bên trong sân vận động. Thẩm Kiệt với bạn gái không ngừng vui cười thảo luận.
"Cưng à, anh xác định đám em họ anh không phải tới xem buổi biểu diễn sao?” Bạn gái Chu Hiểu giờ phút này hỏi Thẩm Kiệt. Nghe được lời này, trên gương mặt Thẩm Kiệt thoáng chốc hiện ra đây vẻ khinh thường:
"Em không cần suy nghĩ nhiều, theo anh biết được, Bạch Tố Y gần đây mỗi ngày ngâm mình ở công ty, căn bản không có thời gian tìm ai mua vé."
"Mà Lâm Thiệu Huy thì càng là một thằng vô dụng, mỗi ngày chỉ có giặt quần áo nấu cơm! Loại người này sao có thể tới xem buổi biểu diễn được chứ?”
Vừa nói xong
Ánh mắt Thẩm Kiệt không khỏi nhìn ra khu vực trong sân khấu.
Sân vận động bây giờ được bố trí chia làm ba khu vực.
Khu vé phổ thông, khu VIP, khu VVIP.
Khu vé phổ thông, đó là chỗ hai người Thẩm Kiệt đang ở, chỉ có thể đứng, chật cứng người, căn bản không có một chỗ ngồi.
Còn khu VIP, vị trí gần phía trước, mỗi một tấm phiếu tương đương với một chỗ ngồi.
Những vị khách VIP, không giàu thì cũng có địa vị cao, trong ấy thậm chí có it nhân vật lớn thương giới, chính giới, quân giới cùng với minh tình giới giải tri đến cổ động ủng hộ.
Còn khu VVIP!
Ở phía trước gần khán đài nhất, cách sân khấu, chỉ trong gang tấc.
Không chỉ như thế Khu VVIP trống trải, nơi to như vậy chỉ bày bốn chiếc ghế dựa.
Hơn nữa mỗi một chiếc ghế dựa đều là ghế dựa massage Lâm Nhân Thái Không xa hoa nhất toàn cầu.
Giá trị mỗi một chiếc ghế dựa đều cao tới ngàn van.
Giờ phút này, nhìn khu vực trống trải bên kia bày biện bốn chiếc ghế dựa massage, trên gương mặt Thẩm Kiệt hiện ra đầy vẻ ghen ghét để tiện:
"Hầy, thật không biết đến tột cùng là nhân vật lớn nào mới được tư cách VIP!"
Theo anh biết, dù nhiều nhân vật lớn giới giải trí muốn đến gần cũng chỉ có thể đi lối VIP!"
Thẩm Kiệt giờ phút này, rõ ràng cảm nhận được chính xác sự chênh lệch giữa người với người.
Anh ta nói thế nào cũng là quan đời hai Giang thị. Đáng tiếc, trăm phương nghìn kế chỉ có thể đạt được hai tấm vé.
Nhưng người ta lại có tư cách VIP,
Sự cách xa địa vị này căn bản khó mà tưởng tượng nối.
"Sợ là chỉ có siêu sao đứng ở đỉnh toàn cầu, hoặc là các nhân vật lớn đứng đầu An Nam mới có thể lấy được vị trí VIP!”
Thẩm Kiệt vừa nghĩ, vừa đánh giá khắp nơi.
Đúng vào lúc này!
Sau khi ánh mắt anh ta nhìn thấy bốn bóng người đi đến từ lối vào, tức khác biểu cảm trên mặt hơi cứng đờ, gần như không thể tin được hai mắt mình.