Ký kết hợp đồng với Tập đoàn Bạch Kỳ! Im lặng...
Giờ phút này, khi Phí Trường Thanh tuyên bố xong, toàn bộ âm thanh trong sảnh yến hội đều đột ngột dừng lại.
Đặc biệt là trên gương mặt nhà họ Thẩm, nụ cười rạng rỡ của họ hoàn toàn hiện rõ trên gương mặt hoàn toàn đọng lại.
Nghe, nghe lầm?
Trong lòng Thẩm Thái Công, Thẩm Kiến và những người khác đều có dự cảm không lành, lập tức vội vàng run giọng hỏi:
"Ông... Ông Thanh, ông nói sai rồi. Chúng tôi là tập đoàn Thẩm Lôi, không phải Tập đoàn Bạch Kỳ!"
Nghe nói như thế, tất cả mọi người đồng loạt nhìn về phía ông Thanh!
Dù sao, hợp đồng ký kết với ai, chuyện này không chỉ là quan hệ đến lợi ích nhà họ Thẩm, cũng như quan hệ đến lợi ích của bản thân tất cả khách mời xung quanh.
Ai nấy đều lo lắng, thấp thỏm không yên
Chỉ là, trong lúc mọi người ở đây lo lắng nhất thì Phi Trường Thanh thờ ơ nhìn lướt qua Thẩm Thái Công, về mặt của ông ta như có điều suy nghĩ: "Thật có lỗi, cánh cửa nhà họ Thẩm các người rất cao, Tập đoàn Phí Hà chủng tôi không xứng! Cho nên, tôi tạm thời quyết định, đổi tượng hợp tác sửa thành tập đoàn Bạch Kỳ!"
Oanh!
Khi câu nói này của Phí Trường Thanh nói ra, rất nhiều khách mời xung quanh bàn tán xôn xao.
Không ngờ lại là thật à?
Đối tượng ký kết từ tập đoàn Thẩm Thị đổi thành Tập đoàn Bạch Kỳ, nói cách khác, hợp đồng giá trên trời sắp đến trong miệng hơn một trăm triệu đô la của nhà họ Thẩm cứ như vậy không còn.
Ngay lập tức, sắc mặt của các khách mời xung quanh khi họ nhìn về phía người nhà họ Thẩm đều thay đổi.
Hợp đồng đã bay, tác dụng của nhà họ Thẩm đối với bọn họ đã không còn lớn nữa. Bây giờ mỗi người đều nhìn về phía Bạch Tố Y và Lâm Thiệu Huy với ánh mắt đầy nóng cháy.
Bởi vì trong mắt những khách mời này, bây giờ Tập đoàn Bạch Kỳ đã trở thành thần tài của bọn họ!
Bịch bịch!
Rốt cuộc Thẩm Thái Công không chịu nổi loại đả kích này, cả người dường như mất hết sức lực, đặt mông ngã ngồi trên mặt đất.
"cửa... Cánh cửa cao? Nhà họ Thẩm tôi làm sao có thể là ngưỡng cửa cao với Tập đoàn Phí Hà chứ?"
Đầu của Thẩm Thái Công ong ong.
Ông ta có thể nghe thấy rõ ràng sự chế nhạo trong lời nói của Phí Trường Thanh, rằng thái độ người nhà họ Thẩm bọn họ cao ngạo lạnh lùng nên mới khiển cho Phí Trường Thanh thay đổi quyết định.
Chỉ là!
Người một nhà của mình cao ngạo và lạnh lùng chỉ nhằm vào Bạch Tổ Y và Lâm Thiệu Huy, nhất là Lâm Thiệu Huy!
Xoat!
Sau khi nghĩ đến Lâm Thiệu Huy thì cơ thể Thẩm Thái Công run lên:
"Đúng vậy! Lâm Thiệu Huy, nhất định là Lâm Thiệu Huy, tên khốn nạn này!"
Phí Trường Thanh quen biết Lâm Thiệu Huy. Mà nhà họ Thẩm của mình lại xem thường Lâm Thiệu Huy, như vậy làm cho Phí Trường Thanh tạm thời thay đổi quyết định, chỉ có một khả năng, đấy chính là Lâm Thiệu Huy giở trò sau lưng.
Nghĩ tới đây, ánh mắt Thẩm Thái Công nhìn về phía Lâm Thiệu Huy, hận không thể ăn tươi nuốt sống anh:
"Lâm Thiệu Huy, mày... mày giỏi lầm! Mày giỏi lắm..."
Ông ta tức giận đến toàn thân run rẩy không thôi. Mà nhìn thấy một màn này, những người còn lại của nhà họ Thầm ở đàu còn không rõ, đầu só gây nên tất cả mọi chuyện chính là tên ở rể bị cả nhà bọn họ xem thường khinh thường kia.
Trong khoảng thời gian ngắn, người nhà họ Thẩm chửi mắng Lâm Thiệu Huy không ngớt.
Đặc biệt, giờ phút này Chu Tuấn Phi lại một lần nữa nhảy ra, trên mặt của anh ta vẫn bầm tím như trước, ảnh mắt anh ta nhìn về phía Lâm Thiệu Huy tràn ngập hận ý và điên cuồng
"Làm Thiệu Huy, mày quả thật không phải là con người, mày làm hại tao bị Tổng giám đốc Lâm sa thài, bay giờ mày lại đến đây hại nhà họ Thẩm! Hôm nay ông đây liều mạng với mày!" Sau khi nói xong, Chu Tuấn Phi không biết từ nơi nào lấy ra một con dao gọt trái cây, sau đó cả người
giống như phát điện lao về phía Lâm Thiệu Huy!
Điên cuồng!
Oán độc!
Giờ phút này Chu Tuấn Phi đã hoàn toàn mất đi lý trí.
Anh ta bị Lâm Thiệu Huy làm hại vứt bỏ tiền đồ sáng lạn của tương lai.
Khi anh muốn hành động lại bị Lâm Thiệu Huy đánh cho một trận, đánh mất cả tôn nghiêm.
Mà bây giờ, anh ta đang dựa vào nhà họ Thẩm nhưng lại vì Lâm Thiệu Huy mất đi hợp đồng siêu cấp. Chuyện này khiến cho hận ý của Chu Tuấn Phi với Lâm Thiệu Huy đã lên đến đinh điểm! "Chết đi cho tao!"
Hai mắt Chu Tuấn Phi đỏ bừng, giống như phát điện lao đến trước mặt Lâm Thiệu Huy, sau đó giơ lên con dao gọt trái cây mạnh mẽ đâm về phía Lâm Thiệu Huy.