Hàn Vũ thấy mình đã nói đến mức này rồi mà anh vẫn không biết sống chết, trong mắt anh ta hiện lên một tia lạnh lẽo, sau khi đưa mắt ra hiệu cho cấp dưới của mình, hai tên vệ sĩ lập tức tiến lên ngăn Trần Hạo và Mễ Quả Quả.
“Các người không được phép rời đi khi chưa gặp cậu chủ nhà tôi!”, một tên vệ sĩ trong số đó hùng hùng hổ hổ nói.
Trần Hạo quay đầu, hờ hững liếc nhìn Hàn Vũ: "Anh cảm thấy hai tên rác rưởi này có thể ngăn tôi lại sao?"
Hàn Vũ cười tủm tỉm: "Tôi nghĩ tốt nhất là anh nên hợp tác. Sau khi cậu chủ gặp được anh, anh dỗ cho cậu chủ vui vẻ, nói không chừng còn có lợi, nhưng nếu anh không nghe lời..."
Hàn Dư nói chuyện với vẻ mặt vô cùng kiêu ngạo, không ngờ anh ta chưa kịp nói xong, đột nhiên Trần Hạo chuyển động.
Chát! Một giây trước vệ sĩ cấp dưới của Hàn Vũ còn nhìn Trần Hạo bằng ánh mắt nham hiểm, cảm thấy bản thân có thể động một ngón tay cũng có thể bóp chết bác sĩ nhỏ này. Một giây sau, anh ta cảm thấy hai má đau nhức, như bị búa bổ cho một cú, sau đó cơ thể của anh ta bắn ra ngoài.
Bịch! Sau khi tên vệ sĩ lao qua cửa kính của nhà hàng như một ngôi sao băng, anh ta ngã ra ngoài và đột nhiên trở thành một quả hồ lô đất, một lúc sau vẫn không bò dậy được.
Một tên vệ sĩ khác thấy đồng đội bị đánh thì khϊếp sợ, ánh mắt theo bản năng từ trên người đồng đội chuyển đi.
Kết quả, đúng lúc này, anh ta hoa mắt, Trần Hạo đã đi tới trước mặt.
“Nhìn cái gì vậy?”, Trần Hạo cười hỏi.
"Tôi..."
Phịch! Tên vệ sĩ này chỉ nói được một chữ, bụng lập tức truyền đến cơn đau nhói, sau đó ôm bụng ngồi xổm trên mặt đất, dạ dày cuồn cuộn đau như bị dời sông lấp biển. Anh ta muốn cưỡng chế lại nhưng lại nhanh chóng từ bỏ, ngồi xổm trên mặt đất mà nôn.
Trần Hạo mỉm cười, lại đưa mắt nhìn khuôn mặt của Hàn Vũ: "Bây giờ tôi đã đi được chưa?"
Ánh mắt của Hàn Vũ lóe lên một tia lạnh lùng, anh ta lao về phía Trần Hạo, đấm ra một quyền xé gió.
Những người ở xung quanh vừa mới hoàn hồn sau cơn khϊếp sợ vừa rồi, chưa kịp suy nghĩ xem chuyện gì đang xảy ra thì hai bên đã đánh nhau, bọn họ liên tục hô lên kinh hãi.
Trong lúc mọi người đang sửng sốt thì bọn họ cũng tò mò không biết vị bác sĩ này là ai, vậy mà trâu bò như vậy, không những không nghe theo lời của người nhà họ Du mà còn trực tiếp ra tay! Đây chính là nhà họ Du của Ma Đô!
Mễ Quả Quả cũng sửng sốt, cô ấy không ngờ Trần Hạo lại bá đạo như vậy, trực tiếp xông lên quật ngã người nhà họ Du xuống mặt đất, hoàn toàn không để ý đến hậu quả.
Khi tất cả mọi người đều kinh ngạc, nắm đấm của Hàn Vũ đã ở trước mặt Trần Hạo, quyền kinh mang theo tiếng xé gió gào thét ở xung quanh khiến người ta giật mình, như thể ngay sau đó, anh sẽ lập tức bị đánh nát!
Không ai ngờ rằng chuyện bất ngờ lại xảy ra.
Tiếng rít của quyền kình kinh người giống như âm thanh trong phim điện ảnh khiến cho lòng người rung động, khi khoảng cách đến chỗ Trần Hạo còn một gang tay thì đột nhiên dừng lại!
Cảnh tượng trước mắt khiến những người vây xem bàng hoàng, suýt thì ngã đập cằm xuống sàn.
Nhìn thấy phương hướng của Trần Hạo, Hàn Vũ kinh hãi không thể nào giải thích được, môi run rẩy, anh ta không thể ngờ được một quyền này lại bị Trần Hạo giữ lấy một cách hời hợt!
Sức mạnh nổ trời biến mất không còn tăm hơi, Hàn Vũ giống như con gà bị Trần Hạo nắm chặt lấy không thể nhúc nhích.
"Anh... Con mẹ nó anh mau bỏ tay...", Hàn Vũ nổi giận, không thể tiếp nhận sự thật trước mặt.
Trần Hạo không muốn nói mấy lời vô nghĩa với anh ta, tay dùng sức, Hàn Vũ lập tức bị anh kéo đi như bao cát chỉ trong nháy mắt.