Chương 1174:
Lúc này!
Anh ta cười như không cười đi tới trước mặt Tống Sính Đình, bộ dạng thân sĩ châu Âu bắt chẹt, cười mỉm nói: “Xin chào Tống tiểu thư, tôi là Phó tổng Tập đoàn Thanh Sơn nước Mỹ – Lưu Bách Nhiên, thuộc hạ của tôi đã thảo luận với cÔ, lần này tôi tự mình tới nói chuyện với cô về việc mua lại Tập đoàn Ninh Đại.”
Tống Sính Đình lạnh lùng nói: “Tôi đã nói rất rõ ràng với người của công ty anh, tôi sẽ không bán tập đoàn Ninh Đại, anh có thể đi.”
Lưu Bách Nhiên cười mỉm nói: “Tống tiểu thư chỉ sợ có chút không biết, cho dù là ở nước Mỹ, những tập đoàn Thanh Sơn chúng tôi muốn mua bất kỳ công ty dược phẩm nào, cho tới bây giờ không ai có thể từ chối.”
“Tống tiểu thư, tôi hy vọng cô không nên không biết điều.”
Tống Sinh Đình vừa muốn tức giận!
Trần Ninh đã ngăn cản cô, sau đó lạnh lùng nhìn về phía Lưu Bách Nhiên, lạnh lùng nói: “Vợ tôi nói, tập đoàn Ninh Đại không bán, bây giờ mộ dương khuyển anh có thể cút rồi.”
Mộ dương khuyển!
Lưu Bách Nhiên nghe Trần Ninh xưng hô như vậy, anh ta tự nhận mình có một nửa huyết thống cao quý, nên tức giận đến mức mặt đều tái xanh.
Lưu Bách Nhiên giận dữ nhìn về phía Trần Ninh: “Tiểu tử, anh nói ai là mộ dương khuyển?”
Trần Ninh cười lạnh: “Ai quên tổ tông của mình, làm chó nước ngoài, còn chạy đến nhà tổ tông đùa giỡn oai phong, vậy ai chính là Mộ dương khuyển.”
Thực khách tại hiện trường, còn có chủ nhà hàng, nghe được lời này của Trần Ninh, đều không khỏi khen ngợi.
Tiểu tử con lai này thật sự quá kiêu ngạo.
Ÿ vào ở nước ngoài có chút tiền, lại trở về Hoa Hạ đùa giỡn oai phong, còn tự cho là cao quý, nói cái gì nội tạng động vật cùng móng động vật là dành cho nhóm người hạ đẳng ăn.
Đó hơi quá mức!
Hiện tại Trần Ninh bênh vực lẽ phải, mọi người đều cảm thấy rất thống khoái.
Trần Ninh nhìn Lưu Bách Nhiên tức giận cả người run rẩy, lạnh lùng nói: “Tôi biết các người tôn trọng tự do, anh cảm thấy chạy ra nước ngoài làm chó là tự do, đó là chuyện của anh, nhưng anh làm chó, còn chạy về sủa điên cuồng, đó chính là anh không phải.”
Lưu Bách Nhiên cực kỳ tức giận cười: “Anh chính là Trần Ninh sao?”
“Ha ha, trước khi tôi tới đã nghe nói qua anh, nghe nói trước kia anh là tổng chỉ huy quân Bắc Cảnh, chẳng trách tính khí lớn như vậy.”
“Nhưng đáng tiếc, anh bây giờ cái gì cũng không phải.”
Giương mặt xinh đẹp của Tống Sinh Đình hàm sương, đứng lên bảo vệ Trần Ninh, cô lạnh lùng nói: “Lưu Bách Nhiên, tôi biết tập đoàn dược phẩm Thanh Sơn nước Mỹ các người là công ty dược phẩm hàng đầu thế giới, quy mô vượt xa tập đoàn Ninh Đại chúng tôi.”
“Tôi cũng biết Lưu gia các người ở nước Mỹ có tiền có thế, có mối quan hệ rất gần gũi cùng quân đội nước Mỹ cũng như rất nhiều chính trị gia, ở nước Mỹ có thể kêu mưa gọi gió.”
“Nhưng nơi này là Hoa Hạ, không phải nước Mỹ, còn chưa đến lượt anh muốn làm gì thì làm.”
“Bây giờ tuy rằng chồng tôi không có quyền thế, nhưng nếu anh dám uy hϊếp chồng tôi, tôi sẽ vận dụng tất cả tài lực của tập đoàn Ninh Đại đọ sức với anh, để anh biết, chúng tôi tuyệt đối không phải dễ bắt nạt.”
Trần Ninh nhìn Tống Sính Đình tức giận như gà mái bảo vệ con, có chút dở khóc dở cười, đồng thời trong lòng thêm ám áp.
Anh nhỏ giọng nói: “Vợ, vẫn nên để anh xử lý tiểu tử này đ..”
Tống Sính Đình lại nói: “Chồng, bây giờ anh không còn là Thiếu soái Bắc Cảnh nữa, đoán chừng có không ít người nhìn chằm chằm vào anh, muốn nắm lấy nhược điểm của anh, sau đó nhân cơ hội này gây khó dễ với anh.”
tính khí lớn như vậy.”
“Nhưng đáng tiếc, anh bây giờ cái gì cũng không phải.”
Giương mặt xinh đẹp của Tống Sính Đình hàm sương, đứng lên bảo vệ Trần Ninh, cô lạnh lùng nói: “Lưu Bách Nhiên, tôi biết tập đoàn dược phẩm Thanh Sơn nước Mỹ các người là công ty dược phẩm hàng đầu thế giới, quy mô vượt xa tập đoàn Ninh Đại chúng tôi.”
“Tôi cũng biết Lưu gia các người ở nước Mỹ có tiền có thế, có mối quan hệ rất gần gũi cùng quân đội nước Mỹ cũng như rất nhiều chính trị gia, ở nước Mỹ có thể kêu mưa gọi gió.”
“Nhưng nơi này là Hoa Hạ, không phải nước Mỹ, còn chưa đến lượt anh muốn làm gì thì làm.”
“Bây giờ tuy rằng chồng tôi không có quyền thế, nhưng nếu anh dám uy hϊếp chồng tôi, tôi sẽ vận dụng tất cả tài lực của tập đoàn Ninh Đại đọ sức với anh, để anh biết, chúng tôi tuyệt đối không phải dễ bắt nạt.”
Trần Ninh nhìn Tống Sính Đình tức giận như gà mái bảo vệ con, có chút dở khóc dở cười, đồng thời trong lòng thêm ấm áp.
Anh nhỏ giọng nói: “Vợ, vẫn nên để anh xử lý tiểu tử này HH”
Tống Sính Đình lại nói: “Chồng, bây giờ anh không còn là Thiếu soái Bắc Cảnh nữa, đoán chừng có không ít người nhìn chằm chằm vào anh, muốn nắm lấy nhược điểm của anh, sau đó nhân cơ hội này gây khó dễ với anh.”
*Lần này anh đừng đánh nhau với người khác!”