**********
“Tình hình thế nào rồi?” Kỷ Trình Tân lên tiếng hỏi thăm. “Ở bên trong cũng chỉ có năm ba người, xem ra đối phương rất khinh địch.” Người đàn ông nhanh chóng trả lời, “Người của chúng ta đã mai phục ở bên trên lâu như thế, nhưng đến giờ đối phương vẫn chưa phát hiện!”
Kỷ Trình Tân đón lấy khẩu súng lục người đàn ông chuyền cho, sau đó cười lạnh mấy tiếng: “Cho người đi lắp kíp nổ mìn, cậu bảo quản kíp nổ "Lắp đặt kíp nổ?” Người đàn ông sững sờ, rồi liền lập tức gật đầu, "Vâng!” Anh ta đưa người cấp tốc ẩn nấp quanh công xưởng bỏ hoang, sau đó nhanh chóng lắp đặt xong kíp nổ mìn.
Chính vào lúc này, người đàn ông đang mai phục ở trên đỉnh mái nhà công xưởng bỏ hoang đột nhiên làm động tác tay!
Kỷ Trình Tân lập tức đưa người nhảy vào từ cửa sổ đã bị đập vỡ, sau đó bắn chết gã đàn ông đang chuẩn bị giở trò đồϊ ҍạϊ với Diệp Vãn Ninh. “Trình Tân!” Diệp Văn Ninh hét lên thất thanh, quần áo trên người đã sớm bị gã đàn ông kia xé rách “Shit! Thằng khốn này!” Kỷ Trình Tân lập tức choàng áo vest của mình lên người Diệp Vấn Ninh, sau đó chuẩn bị bắt tay cởi trói cho cô, chính vào lúc này, mấy gã đàn ông nghe thấy tiếng động vội vã đuổi đến giơ súng ngắm chuẩn vào người Kỷ Trình Tân và Diệp Văn Ninh
Mấy gã kia nhìn thấy đại ca đã nằm sạp trên đất, lập tức hét lớn: “Bỏ súng xuống ngay!” . Truyện Dị Giới
Kỷ Trình Tân thong dong huýt lên một tiếng, “Nhìn thử phía sau các người xem.” Anh cười thành tiếng, mấy gã đàn ông còn chưa kịp quay đầu, thì đã bị bắn chết “Tổng giám đốc Kỷ, đã lắp xong kíp nổ rồi, đồng thời cũng đã xác nhận lại, chỉ có năm người bọn hắn, không hề có đồng bọn khác. “Lắp kíp nổ?” Diệp Vãn Ninh khó hiểu nhìn Kỷ Trình Tần, giơ tay ôm chặt áo vest ngoài. “Ừ, Vãn Ninh, cậu nghe tớ nói, bây giờ cậu đã bị người khác theo dõi rồi, người này quá nửa chính là Lạc Vận Nhi, tớ quyết định sẽ làm giả cậu bị chết nổ, sau này trên thế giới không còn người nào tên là Diệp Vãn Ninh, chỉ có Ninh Y, cậu hiểu ý tớ không? Chỉ có như thế... cậu mới có thể an toàn!” “Vì thế... sau đêm nay, trên thế giới này chỉ có Ninh Y, đúng không?” Diệp Vãn Ninh hiểu rõ khẽ gật đầu.
Kỷ Trình Tân lập tức trả lời: “Đúng, ý của tớ chính là thế! Sau này cậu sẽ dùng thân phận Ninh Y xuất hiện trước công chúng, mà không phải là Diệp Vãn Ninh!” “Nếu đã không còn Diệp Vãn Ninh, vậy cũng không cần thứ đồ này nữa. Cô tháo chiếc vòng bạch kim vẫn luôn được đeo trên cổ xuống, trong chiếc vòng cổ còn luồn một chiếc nhẫn kim cương được thiết kế hoàn mỹ.
Kỷ Trình Tân nhận ra chiếc nhẫn này, chính là nhẫn cưới của cô, cũng chính là Lục Thừa Tiêu đưa cho cô... không ngờ rằng cô vẫn luôn mang theo nó bên người. Diệp Vãn Ninh ném chiếc vòng cổ trong tay xuống một bên.
Nên kết thúc từ sớm... “Chúng ta đi thôi.” Cô nhìn chiếc nhẫn sâu thẳm, sau đó quay đầu mỉm cười với Kỷ Trình Tân. “Ừ” Kỷ Trình Tân và Diệp Vãn Ninh cùng nhau rời đi, đợi đến lúc họ lái xe rời khỏi đó không xa, một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên khiến Diệp Vãn Ninh ngây ngẩn. “Ninh Y, đi thôi.” Kỷ Trình Tân giơ tay nắm chặt bàn tay nhỏ hơi lạnh của Diệp Vãn Ninh, đưa cô tiến vào phòng làm việc. “Cám ơn trời đất, cuối cùng cậu cũng bình an quay về!” Hạ Nghi Tâm lập tức nhào lên trước ôm chặt Diệp Vấn Ninh, hết ngắm từ trái sang phải, rồi lại ngắm từ trên xuống dưới, "Tốt quá rồi. May mà không sao, bọn hắn có làm gì cậu không?”
Diệp Vãn Ninh khẽ lắc đầu, “Không có... may mà Trình Tân cứu tớ kịp thời. “Bọn họ cũng chỉ có bốn năm người, xem ra đối phương cảm thấy đối phó với cậu không cần nhiều người ra tay, bây giờ công xưởng bỏ hoang kia cũng nổ tung rồi, Diệp Vãn Ninh cũng đã không còn tồn tại." Kỷ Trình Tân lộ ra ý cười, bắt đầu từ hôm nay, trong giới người mẫu sẽ xuất hiện một ngôi sao người mẫu mới tên là Ninh Y, không lâu sau, tin rằng cô sẽ trở thành nhân vật lớn trong giới siêu mẫu.