*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Những cường giả của Vương Thiên Điện xuất hiện trên núi Tây Lăng, sau đó nhìn về phía Giang Quốc Đạt đang đứng giữa không trung với một thanh kiếm dài.
Giang Cung Tuấn nhìn là biết được ngay.
Đây không phải là Giang Quốc Đạt.
Đây là Đường Sở Vi giả mạo, bởi vì chỉ có Vương Thiên lệnh trong tay của Đường Sở Vi thì mới có thể tập hợp được những cường giả của Vương Thiên Điện.
“Họ đến đây để cứu mình sao?”
Giang Cung Tuấn đột nhiên hiểu ra.
Đường Sở Vi giả mạo Giang Quốc Đạt và dẫn theo những cường giả của Vương Thiên Điện đến núi Tây Lăng thì chắc chắn là để cứu anh rồi.
Hơn nữa Giang Quốc Đạt sẽ không vì anh và Giang Vô Song mà đi xúc phạm đến nhà Tiêu Dao.
Giữa không trung.
Đường Sở Vi giả mạo Giang Quốc Đạt, cầm thanh kiếm dài trong tay, nhìn Tiêu Dao Đàm ở bên dưới và thấp giọng gào lên: “Tiêu Dao Đàm, tôi hỏi lại ông lần nữa, Giang Cung Tuấn đang ở đâu? Đưa Giang Cung Tuấn ra đây, nếu không, hôm nay sẽ là ngày núi Tây Lăng được tắm máu”
“Gϊếŧ”
Bên dưới, bốn người bảo vệ mạnh nhất Thiên Vương Điên, mười bảy tộc trưởng, ba mươi sáu Bắc Đẩu, bảy mươi hai Hung Thần đồng thời hét lên.
Tiếng hét gϊếŧ chấn động cả bầu trời.
Khiến rất nhiều người ở đây cảm thấy máu của mình đang sôi lên.
Đường Sở Vi đang giả mạo Giang Quốc Đạt cảm thấy rất khẩn trương.
Đây là biện pháp cuối cùng rồi.
Nếu như Tiêu Dao Đàm thỏa hiệp thì có thể tránh được xảy ra trận chiến ác liệt này.
Nhưng nếu Tiêu Dao Đàm không sợ thì hôm nay chắc chắn sẽ có một trận chiến ác liệt ở đây.
Năng lực của Vương Thiên Điện đúng là rất mạnh, nhưng trình độ tổng thể lại không cao.
Nếu thật sự phải chiến đấu, Vương Thiên Điện có thể sẽ bị đánh bại.
Mà nếu chiến đấu, danh tính của cô sẽ lập tức bị lộ.
Một khi bị lộ, nhà Tiêu Dao sẽ hoàn toàn không còn sợ hãi và sẽ tiêu diệt cô, Giang Vô Song và toàn bộ người của Vương Thiên Điện.
Trong lòng cô lo lắng muốn chết nhưng khuôn mặt lại bình tĩnh.
Vẻ mặt của Tiêu Dao Đàm tối sầm lại.
Anh ta không ngờ Giang Quốc Đạt lại đưa nhiều người đến nhà Tiêu Dao ở núi Tây Lăng như vậy.
Anh ta không sợ nhưng nếu chiến đấu, cho dù có thể tiêu diệt những người này thì nhà Tiêu Dao cũng sẽ bị thiệt hại nặng nề.
Nhưng bây giờ, tất cả võ giả trên toàn thế giới đều đang theo dõi thì làm sao anh ta có thể thỏa hiệp được.
“Giang Quốc Đạt, tôi sắp lại được nhìn thấy Thiên Tuyệt Thập Tam Kiếm của ông rồi”
Giọng nói của Tiêu Dao Đàm vang lên.
Trên người ông ta đang bùng lên một hơi thở cực kỳ mạnh mẽ.
Hơi thở này tạo ra một dòng không khí và nhanh chóng lan rộng ra xung quanh.
Tất cả những võ giả ở đằng sau đều sững sờ và lui về phía sau.
Có một số người có năng lực yếu ớt thì đã lui ra xa cả nghìn mét.
Trận chiến sắp diễn ra.
Giang Vô Song thấy tình huống như vậy, biết nhà Tiêu Dao muốn đánh nhau rồi.
Đây không phải là điều mà cô muốn nhìn thấy.
Cô lập tức đứng dậy nói: “Ông nội, đừng đánh nhau, tất cả là lỗi của Vô Song, đừng vì con mà làm hỏng mối quan hệ giữa hai tộc, đừng vì con mà làm lớn chuyên lên khiến vô số người chết và bị thương.
Điều này sẽ có lợi ích gì sao?”