Thạch Trung Ngọc nhìn chằm chằm vào bộ ngực của nàng, Dương Tử đã mác cở đỏ mật, hai tay che ngực, nơi nào còn có hào khí giống như mới vừa rồi?
- Thấy thế nào? Có phải đã rất lớn hay không?
Tuy Dương Tử xấu hổ, bất quá vẫn quyết chống hỏi.
Vừa rồi Thạch Trung Ngọc ở trong phòng vệ sinh thấy được E cúp trong truyền thuyết, hiện tại quả thực rất khϊếp sợ, đồng dạng là nữ nhân, vì sao chênh lệch lại lớn như vậy?
Thấy khuôn mặt của Thạch Trung Ngọc chẳng đáng, Dương Tử sắp hận điên rồi, đầu năm nay cũng không biết vì sao, tiểu cô nương mới mười mấy tuổi bộ ngực đều trở nên lớn như vậy, mình A cúp, cư nhiên là số nhỏ ở trong lớp.
Chuyện ngực nhỏ chính là uy hϊếp của nàng, Thạch Trung Ngọc còn lập đi lặp lại nhiều lần kɧıêυ ҡɧí©ɧ, nàng không thể nhịn được nữa a.
Một cước đá về phía Thạch Trung Ngọc, cũng không suy nghĩ một chút Thạch Trung Ngọc đánh lộn đã bao nhiêu năm? Một tiều cô nương còn có thể tạo thành tổn thương gì với hán sao?
Thạch Trung Ngọc bắt được chân nhỏ của Dương Tử, buồn cười nhìn nàng:
- Thẹn quá thành giận? Nhỏ thì nhỏ một chút a, ngược lại tuổi tác của ngươi cũng không lớn.
Trong đôi mát của Dương Tử tràn đầy lửa giận:
- Buông.
Thạch Trung Ngọc cũng không so đo với tiểu cô nương, thả bắp chân của nàng, chủ động giúp nàng thu thập quần áo và đồ dùng hàng ngày trong phòng, đỡ phải nàng tiếp tục bần thần.
Dương Tử lại nhào tới, mặc dù Thạch Trung Ngọc biết, nhưng chẳng muốn đi lý nàng, Thạch Trung Ngọc cũng không tin tiểu cô nương này có thể làm gì được mình.
Không nghĩ tới Dương Tử bắt được tay Thạch Trung Ngọc, sau đó đật ở trên ngực mình.
ở trong vẻ mặt kinh ngạc của Thạch Trung Ngọc, Dương Tử buông tay hắn ra, cời hết nửa người trên của mình.
- Ngươi muốn làm gì?
Thạch Trung Ngọc nuốt nước bọt hỏi.
Thân thề nữ hài chưa thành thục như thế nào đi nữa, cũng sẽ có sức dụ dồ, cùng mấy nữ hài ở chung một chồ, hầu như mồi ngày đều sung huyết, hơn nữa Tuyết sương Yên còn hỏa thượng thiêm du, tuy lấy tay giúp hán phát tiết hai lần, nhưng vẫn có chút đói khát.
Dương Tử chứng kiến bộ dáng hiện tại của Thạch Trung Ngọc, vẫn có chút đắc ý, sau đó lại cầm lấy tay Thạch Trung Ngọc, đặt ở trên ngực của nàng, cầm lấy tay hắn xoa bóp.
Thạch Trung Ngọc thực sự có chút không rõ Dương Tử đây là ý gì, lẽ nào tiều nha đầu này bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ điên rồi? Tại sao có thể như vậy?
Thạch Trung Ngọc là một người chính trực, một người cao thượng, làm sao sẽ cho tiểu cô nương dùng tay mình làm loại sự tình này?
Không được, tuyệt đối không thể bị động, Thạch Trung Ngọc chủ động ngát hai cái, đáng tiếc, của Dương Tử thật quá nhỏ, so sánh với bộ ngực của Tuyết sương Yên, hoàn toàn không thể đánh đồng, bất quá cũng có một phong vị khác.
Ôm chật Dương Tử ở trong lòng, chà xát chà xát, Dương Tử cũng không có phản kháng.
Vừa tiến vào trong vòng tay Thạch Trung Ngọc, Dương Tử liền cảm thấy mông nhỏ bị vật gì chĩa vào.
- Hanh, ngươi không phải nói ta rất nhỏ sao? Vậy tại sao ngươi có phản ứng? Cứng như vậy, ngươi muốn làm cái gì?
Dương Tử đẩy tay Thạch Trung Ngọc ra, đắc ý nói.
Thạch Trung Ngọc không còn gì đề nói:
- Ngươi làm như vậy, chính là vì chứng minh chuyện này?
- Đúng vậy.
Dương Tử có chút đắc ý trở lại trong ngực Thạch Trung Ngọc:
- Như thế nào? Nhìn ngươi về sau còn nói ta nhỏ hay không.
- Nhỏ chính là nhỏ, ta có phản ứng sinh lý, đây là rất bình thường.
Thạch Trung Ngọc nói.
Dương Tử buồn bực, hy sinh lớn như vậy, người này lại còn không có mắt nói ngực mình nhỏ, sờ sờ bộ ngực của mình, lẽ nào thực sự nhỏ như vậy sao?
- Ta có một biện pháp có thể giúp ngươi.
Thạch Trung Ngọc nói.
- Ngươi là nói ăn canh đu đủ? Ta thử qua, không có tác dụng gì. Thật không biết những người trong lớp kia vì sao ngực đều lớn như vậy, hỏi các nàng, các nàng đều không nói.
Dương Tử buồn bực nói.
Tay Thạch Trung Ngọc lại đè ở trên ngực Dương Tử, Dương Tử đẩy tay hắn ra:
- Còn muốn chiếm tiện nghi sao?
- Ngươi nói những nữ nhân ngực lớn hơn ngươi, có phải đều có bạn trai hay không?
Thạch Trung Ngọc hỏi.
Dương Tử hiếu kỳ.
- Sao ngươi biết?
- Bộ ngực của nữ nhân, là phải thường thường bị nam nhân sờ mới có thể lớn, như thế nào? Có muốn ta giúp ngươi một tay hay không?
Thạch Trung Ngọc nói.
- Ngươi nói thật?
Dương Tử nửa tin nửa ngờ hỏi.
- Lừa ngươi có gì tốt sao? Không nên nghĩ nhiều, nhỏ như vậy, vuốt cũng không có cảm giác gì.
Thạch Trung Ngọc làm bộ rất khinh thường nói, tâm lý thì cười như nở hoa, tiểu nữu, ngươi liền ngoan ngoãn lên dĩa đi.
Thấy Thạch Trung Ngọc đã giúp nàng thu thập quần áo và đồ dùng hàng ngày, hồi tưởng một chút, Thạch Trung Ngọc lạnh nhạt với nàng, thoạt nhìn không giống như có ý đồ gì với mình, hơn nữa trong lớp cũng có một nữ đồng học nói, ngực nàng lớn là công lao của bạn trai.
Lập tức bắt được tay Thạch Trung Ngọc:
- Giúp ta, ta muốn biến lớn.
Thạch Trung Ngọc thưởng thức vài cái nói:
- Vậy được, về sau mồi ngày tới tìm ta, ta giúp ngươi sờ nửa giờ, nhớ đừng đi tìm nam nhân khác sờ soạng.
- Ngươi ghen?
Dương Tử khôi phục lại hình tượng Tiểu Ma Nữ.
- Có thể nói như thế, ngược lại nữ nhân của ta, ta không hy vọng người khác động vào. Nhanh thu dọn đồ đạc, không quay lại, các lão bản sẽ hoài nghi ta trốn việc.
Thạch Trung Ngọc thản nhiên nói, bồng nhiên hán cảm giác mình cực kỳ tà ác, tiểu cô nương mới mười sáu tuổi như vậy cũng không buông tha, ai! Ta thật sự là rất xấu rồi, bất quá nói đi cũng phải nói lại, nữ hài ở nông thôn mới mười bốn mười lăm tuổi kết hôn sinh con rất phố biến, dù nhà nước có chính sách cấm tảo hôn, nhưng phong tục mấy ngàn năm rồi, đâu phải nói sửa là có thể sửa, hầu như đa số các nước láng giềng ở Châu Á cũng như thế, đều có tập tục tảo hôn, trong đó phổ biến nhất là Ăn Độ, thậm chí làm cả bộ phim cô dâu 4 tuổi, * nghe mà nổi hết da gà.
Dương Tử mặc vào một cái áo sơ mi, nịt ngực cũng lười mặc, ngược lại chút nữa sẽ ngủ, lúc ngủ mặc thứ này sẽ không quá thoải mái.
Nàng cũng không ngốc, muốn ngực biến lớn bất quá là vì muốn ở trong lớp sinh ra một loại cảm giác tự tin mà thôi, còn không đến mức cho một đám nam nhân đến sờ loạn, mậc dù Thạch Trung Ngọc là sắc lang đại thúc, nhưng trải qua mình tiếp xúc cùng đám người Cơ Như Nguyệt nói chuyện, biết người này cũng không phải phần tử xấu gì, lúc này mới đồng ý cho hắn sờ.
Còn có một nguyên nhân khác, mới vừa rồi nàng trong xung động, chủ động cho Thạch Trung Ngọc sờ soạng, ngược lại ở trong tay hắn ăn một lần thua thiệt, nhiều hơn mấy lần cũng không có gì, thật ra đây cũng là tâm lý chung của nữ nhân, nhất là nữ nhân vì thành niên.
Đột nhiên, Dương Tử lại nghĩ tới mụ mụ của nàng, nàng tự nhiên biết mẹ của nàng là E cúp, lớn như vậy, không sẽ là bị rất nhiều nam nhân móc ra chứ? Trong ấn tượng của nàng, mụ mụ dường như rất ít tiếp xúc với nam nhân, chỉ là những năm gần đây dường như đều rất vội vàng, trong lúc nhất thời, Dương Tử cũng không biết tình huống như thế nào.
Ai! Bị Thạch Trung Ngọc đầu độc, tiểu đồng học Dương Tử lần đầu tiên đối với mụ mụ nàng sinh ra hoài nghi, nghiệp chướng a.
Hai người trở lại biệt thự của Tuyết sương Yên, lúc đầu mấy nữ nhân còn lo lắng Thạch Trung Ngọc lâu như vậy không có trở về, có phải lại cùng Dương Tử đấu võ mồm hay không, chứng kiến bọn họ vừa nói vừa cười trở về, lúc này mới yên lòng lại, Thạch Trung Ngọc quả nhiên không phải loại người chấp nhật tiểu hài tử a.
Nếu như các nàng biết Thạch Trung Ngọc lừa gạt làm cho tiều cô nương chủ động mồi ngày cho hắn sờ ngực nửa giờ, không biết sẽ như thế nào.