Võng Du Sống Cùng Mỹ Nữ

Chương 9: Trọng kích

Thạch Trung Ngọc không chút suy nghĩ, trực tiếp đồng ý, một mình hắn là gϊếŧ không nổi, nhưng liên thủ với người khác lại không giống.

Sau khi vào đội ngũ, phát hiện ba người này đều đã đạt tới cấp 6, một Võ Giả, một Pháp Sư, còn lại một cái Mục Sư.

Mục Sư muội muội mái tóc dài màu xanh lam nhạt xõa trên bờ vai, lông mi mỹ lệ run run, mắt to thu thủy loáng thoáng chiết xạ ra một loại ánh mắt làm người yêu thích, mũi quỳnh thẳng tắp.

Một Pháp Sư khác dáng dấp bình thường, nhưng thắng ở ngũ quan đoan chính, cũng miễn cưỡng có thể tính là cô gái đẹp.

Võ Giả nói:

- Chào ngươi, ta gọi Thương Nhai, Pháp Sư muội muội là lão bà của ta, gọi Milan, mỹ nữ Mục Sư là muội muội của ta, gọi Nguyệt Nguyệt.

Người chơi có thể tuyển chọn ẩn dấu tính danh, ba người chơi đều ẩn tàng tên, mà Thạch Trung Ngọc bởi vì phải giúp phòng làm việc khai hỏa danh khí, cho nên không thể ẩn dấu tên, bất quá sau khi tổ đội, mọi người có thể nhìn thấy tên cùng đẳng cấp đối phương.

Mấy người chơi này chứng kiến Thạch Trung Ngọc mới cấp 4 cũng không có tâm tình bất mãn, hàn huyên vài câu, bắt đầu gϊếŧ quái luyện cấp.

Thương Nhai đi tới trước mặt một Thỏ Ma Hóa cấp 10, một kích đánh vào trên người thỏ, - 20, Thạch Trung Ngọc kinh ngạc nhìn Thương Nhai, mặc dù trên người Thương Nhai có hai trang bị đồ trắng, nhưng trên tay chỉ là Mộc Kiếm tân thủ thông thường, làm sao lại có lực công kích cao như vậy? Hơn nữa chiêu thức dường như rất đẹp, trên mộc kiếm còn giống như hiện lên quang mang.

Thời điểm Thạch Trung Ngọc ngẩn người, Milan đã phóng ra một Hỏa Cầu Thuật, Nguyệt Nguyệt đã tung trị liệu thuật ở trên người Thương Nhai, thời điểm trị liệu thuật rơi vào trên người Thương Nhai 0.1s, công kích của Thỏ Ma Hóa đánh vào trên người Thương Nhai, HP của Thương Nhai từ đầu đến cuối đều tràn đầy, mỹ nữ Mục Sư thật là lợi hại.

Thương Nhai thấy Thạch Trung Ngọc ngây người, liền vội vàng nói:

- Thạch huynh đệ, sao ngươi còn chưa tới hỗ trợ?

Lúc này Thạch Trung Ngọc mới phản ứng kịp, vội vàng tiến lên, bổ về phía Thỏ Ma Hóa, - 15, ai, vượt cấp nhiều lắm, dĩ nhiên mới đánh ra chút thương tổn như thế.

Thạch Trung Ngọc đối với cái tổn thương này không hài lòng, nhưng những người khác lại kinh ngạc nhìn Thạch Trung Ngọc, Thương Nhai hỏi.

- Thạch huynh đệ, ngươi mới vừa dùng kỹ năng? Làm sao thương tổn cao như vậy?

- Kỹ năng? Ta không có kỹ năng, bất quá ta là toàn lực Chiến Sĩ, thương tổn như vậy là rất bình thường.

Thạch Trung Ngọc nói.

Còn không có học kỹ năng thì có tổn thương như vậy? Mấy người này đều có chút in lặng.

- Kỹ năng học ở đâu? Vừa rồi có phải ngươi dùng kỹ năng hay không?

Thạch Trung Ngọc hỏi.

- Ca ca của ta đương nhiên dùng kỹ năng, bằng không không có thương tổn cao như vậy? Tân Thủ Thôn có mấy thương điếm kỹ năng, tùy ý chọn một sách kỹ năng mua liền ok, bất quá có chút đắt.

Nguyệt Nguyệt giành nói trước.

Có Thạch Trung Ngọc gia nhập, gϊếŧ quái trở nên cực kỳ nhẹ nhõm, bình quân năm sáu giây là có thể gϊếŧ chết một con Thỏ Ma Hóa, bi kịch là Thạch Trung Ngọc cùng Thương Nhai, quá khổ. Bởi trò chơi này nóng nảy, cho nên quái vật cực kỳ dày đặc, hơn nữa Thỏ Ma Hóa cấp 10 tạm thời không có bao nhiêu người tới luyện cấp, cho nên chung quanh bọn họ không có ai đoạt quái, Nguyệt Nguyệt cùng Milan đều là viễn trình công kích, vẫn đứng bất động, mà Thạch Trung Ngọc cùng Thương Nhai thì hầu như nằm ở trạng thái chạy nhanh.

Mấy người vừa gϊếŧ quái vừa nói chuyện phiếm, ngược lại cũng ung dung, nhiều người sức mạnh lớn, lời này là thật không giả, khoảng chừng ba giờ, Thạch Trung Ngọc đã lên tới cấp 6, mà ba người bọn hắn mới lên cấp 7, thăng cấp cần kinh nghiệm đã càng ngày càng nhiều.

Lên tới cấp 6, Thạch Trung Ngọc không chút do dự trở về Tân Thủ Thôn, không phải không muốn luyện cấp, một là nghe Thương Nhai nói Võ Giả cấp 6 có thể học hai kỹ năng, hai là bởi vì độ bền trang bị của mọi người chịu không nổi, mới phải trở về.

Bây giờ người chơi phổ biến đều ở cấp 4-5, cấp 6 như Thạch Trung Ngọc, tuy nói không phải rất nhiều, nhưng sẽ không quá ít, từ trong bảng bằng hữu biết được, Cơ Như Nguyệt và Tuyết Sương Yên đều là cấp 7, mà tỷ muội Hướng Lam, Hướng Lâm, song song nằm ở cấp 6. Thực lực của đám mỹ nữ này xem ra vẫn không tính kém nha.

Thương Nhai mang theo lão bà, muội muội đi sửa chữa trang bị, Thạch Trung Ngọc một thân một mình dựa theo lộ tuyến Thương Nhai chỉ đi học nghệ.

Tân Thủ Thôn cũng không coi quá lớn, rất nhanh thì tìm được địa phương Thương Nhai nói, Thạch Trung Ngọc cũng không có vui vẻ, mà vẻ mặt âm trầm, người xếp hàng học nghệ thật sự là nhiều lắm.

Thạch Trung Ngọc đứng xếp hàng, quan sát những người trước mặt, có người hoan hỉ có người buồn, phần lớn người học được kỹ năng, vẻ mặt hoan hỉ, mà có vài người thì giậm chân chửi đổng, nói công ty game Ngân Hà quá hắc, mua mấy chai thuốc, liền không còn tiền học kỹ năng.

Qua hơn mười phút, rốt cục đến phiên Thạch Trung Ngọc, đạo sư kỹ năng nghìn bài một điệu nói:

- Muốn có thực lực không? Muốn đạt được vạn chúng chúc mục không? Vậy tới học tập kỹ năng a!!

Thạch Trung Ngọc căn bản không có chờ hắn nói xong, trực tiếp kiểm tra sách kỹ năng của cửa hàng, kỹ năng của Võ Giả dường như không nhiều, chỉ có bốn kỹ năng, mà hiện tại Thạch Trung Ngọc mới cấp 6, cũng chỉ có thể học tập hai kỹ năng, nếu như giàu có, Thạch Trung Ngọc không ngại mua hết hai kỹ năng còn lại, về sau tiết kiệm lại xếp hàng một lần.

Trọng kích cấp 1, tạo thành 7 - 13 thương tổn vật lý. Đẳng cấp sử dụng cấp 3. Loại hình kỹ năng: Chủ động. (1 ngân tệ)

Sinh mệnh lực cường hóa cấp 1, hạn mức sinh mệnh cao nhất đề cao 3, sinh mệnh lực khôi phục đề cao 4. Đẳng cấp sử dụng cấp 6. Loại hình kỹ năng: Bị động (2 ngân tệ)

Nhược hóa mãnh kích cấp 1, tạo thành 11 - 17 thương tổn vật lý cho đối tượng, ở trong sáu giây, khiến cho phòng ngự vật lý của đối phương giảm bớt 50. Đẳng cấp sử dụng cấp 8. Loại hình kỹ năng: Chủ động. (4 ngân tệ)

Đâm thủng cấp 1, có thể công kích ba địch nhân ở trên một đường thẳng, tạo thành 15 - 23 thương tổn. Đẳng cấp sử dụng cấp 10. Loại hình kỹ năng: Chủ động (6 ngân tệ)

Đều là thứ tốt, trọng kích mã mã hổ hổ gì đó thì không cần nói, sinh mệnh lực cường hóa là vật bảo mệnh a, mặc dù mới đề cao chút một HP, nhưng muỗi nhỏ nữa cũng là thịt, hai cái cuối cùng mới thật sự là thứ tốt, giảm bớt lực phòng ngự của quái vật, một cái khác là kỹ năng quần công.

Đáng tiếc Thạch Trung Ngọc mở ra túi đồ của mình nhìn một chút, vẻn vẹn mới 5 ngân tệ, căn bản mua không nổi càng nhiều, cho nên chỉ mua hai quyển sách kỹ năng.

May mắn sửa chữa trang bị không quá nhiều tiền, Thạch Trung Ngọc ngoại trừ Thiết Kê đao, những trang bị khác cơ hồ không có bị quái vật đυ.ng tới, sau khi dùng một ngân tệ sửa chữa tốt trang bị, còn dư lại một ngân tệ, mua hai bình lam dược, cùng ba người Thương Nhai hội hợp, tiếp tục luyện cấp.

Thạch Trung Ngọc không kịp chờ đợi đi tới bên người một con Thỏ Ma Hóa, khởi động trọng kích, - 60.

Bạo kích màu đỏ kí©ɧ ŧɧí©ɧ tròng mắt mấy người, Thương Nhai cũng ghen tỵ nhìn Thạch Trung Ngọc, nghĩ thầm, chức nghiệp đồng dạng, kỹ năng đồng dạng, vì sao chênh lệch lại lớn như vậy? Hơn nữa ta còn cao hơn hắn 1 cấp a.

Thạch Trung Ngọc đắm chìm trong hưng phấn, hoàn toàn không có để ý Thỏ Ma Hóa đã hận hắn, bị Thỏ Ma Hóa hung hăng đạp một cước, Nguyệt Nguyệt vội vã dùng trị liệu thuật kéo HP của Thạch Trung Ngọc về.

Thạch Trung Ngọc học được kỹ năng, mấy người phối hợp càng thêm ăn ý, hiệu suất tự nhiên càng cao hơn, hiện tại Thạch Trung Ngọc rốt cuộc minh bạch, vì sao Thương Nhai ít thả kỹ năng, căn bản thả không nổi a, kỹ năng quá tốt thể lực.

Thạch Trung Ngọc hết thảy tích súc đổi thành hai bình lam dược, mấy phút liền không còn, phỏng chừng tất cả tiền của Thương Nhai đều tài trợ cho lão bà cùng muội muội mua lam dược a.

Đồng thời Thạch Trung Ngọc cũng nghĩ đến vài muội muội trong phòng làm việc, các nàng ngoại trừ Tuyết Sương Yên là Liệp Giả, những thứ khác đều xem như loại chức nghiệp Pháp Sư, khẳng định cũng rất phí lam dược? Không biết các nàng lăn lộn thế nào, không biết có đủ tiền học kỹ năng hay không, có đủ tiền mua lam dược hay không.

Lại qua hai giờ, Thạch Trung Ngọc lên tới cấp 7, mà ba người bọn hắn cũng lên tới cấp 8, Thạch Trung Ngọc thêm thuộc tính xong, đang muốn mở ra kế hoạch lớn, hệ thống lại gọi, có người hô hoán hắn, không cần nghĩ, nhất định là mấy mỹ nữ của phòng làm việc lêu hắn ăn cơm tối.

- Thương Nhai đại ca, ta đi ăn cơm trước, một hồi lại tiếp tục.

Thạch Trung Ngọc nói.

- Đi, chúng ta chơi một lát nữa sẽ nghỉ, tối hôm nay còn có chút việc, phỏng chừng không chơi, ngày mai gặp.

Thương Nhai cười ha ha một tiếng nói.

Mấy người lẫn nhau thêm bạn thân, sau đó Thạch Trung Ngọc ly khai du hí, Thạch Trung Ngọc có chút tiếc nuối, tối hôm nay không thể ở cùng Nguyệt Nguyệt mỹ nữ. Bất quá nghĩ đến bên ngoài còn có bốn đại mỹ nhân như hoa như ngọc đang đợi mình, trong lòng nhất thời trở nên tốt.

Lấy xuống mũ trò chơi, trong phòng không có một người, Thạch Trung Ngọc đang phiền muộn, chẳng lẽ hệ thống phạm sai lầm? Hay có con ruồi gì gì đó đạp phải mũ trò chơi? Bất quá thấy cửa phòng của mình mở, lúc này Thạch Trung Ngọc mới xác thực, mũ trò chơi không có hư, mà là các cô nương tương đối bận rộn, kêu xong liền không chờ hắn đi ra rồi.

Thạch Trung Ngọc đốt một điếu thuốc, đi tới phòng khách, cũng không có ai, kỳ quái, đây rốt cuộc là chuyện gì? Đi tới nhà bếp, rốt cục chứng kiến người, hai cô gái mặc quần áo giống nhau như đúc đang ở nhà bếp bận việc.

- Qua đây, hỗ trợ lột tỏi.

Hướng Lam nói.

Thạch Trung Ngọc bất đắc dĩ nhìn hai người bọn họ nói:

- Ta không biết làm.

Tỷ muội sinh đôi không còn gì để nói, chuyện đơn giản như vậy cũng không biết.

- Vậy ngươi biết cái gì?

Hướng Lam hỏi.

- Liên quan tới nhà bếp, ta làm sao giúp? Các ngươi gọi đi ra, lẽ nào chính là muốn ta giúp làm cơm?

Thạch Trung Ngọc một chút cũng không cảm thấy đáng thẹn.

- Quên đi, không cần ngươi, ngươi đi lên lầu gọi hai người các nàng ra!!

Hướng Lâm nói.

- Cái này không tốt lắm đâu? Hắn là nam nhân!

Hướng Lam ngăn cản nói.

- Ta đi a, một mình ngươi ở nơi này bận rộn.

Hướng Lâm nói.

- Không được, làm sao có thể để cho ta một người ở chỗ này bận rộn? Để Thạch Trung Ngọc đi đi.

Hướng Lam nói.

Thạch Trung Ngọc cực kỳ im lặng, đây là chuyện gì a, ta ra du hí là vì chân chạy? Ai, đi làm chính là số khổ, hỏi phòng của Tuyết Sương Yên cùng Cơ Như Nguyệt, Thạch Trung Ngọc bắt đầu hành trình lần đầu tiên lên lầu.