Thôn Phệ Tinh Không

Chương 1371: Thần Vương Giới

Vùng đại lục này tên là ' Thần Vương Giới '.

Nói đúng ra Tấn Chi Thế Giới chủ yếu có năm đại lục địa. Đông Quân, Tây Quân, Bắc Quân, Nam Quân, thống lĩnh một khoảng rộng lớn lục địa và một bộ phận hải dương. Trong hải dương rộng lớn có lẽ có rất nhiều đảo. Thần Vương Giới là một đảo lớn nhất, hơn nữa là nơi Thần Vương bệ hạ sống, tự nhiên địa vị đặc thù hơn. Tuy nói diện tích thua xa bốn khối đại lục khác, nhưng vì địa vị đặc thù, cũng xem như là một trong năm đại lục.

"Thần Vương Giới." La Phong nhìn xuống phía dưới.

Liếc mắt nhìn lại.

Cả Thần Vương Giới đại lục, sơn mạch liên miên, hồ nước khắp nơi, đẹp không sao tả xiết.

"Hả?" La Phong đột nhiên cả kinh.

Vô số sơn mạch chập chùng liên miên, tựa như những hoa văn quy luật dài dằng dặc, đến cả những hồ nước, cũng tựa như một vài 'tiết điểm'. Chỉ cần nhìn xuống cả Thần Vương Giới, La Phong cũng cảm giác thấy vô số huyền diệu tràn vào trong óc. Chỉ là nó quá huyền diệu, vượt xa trình độ La Phong bây giờ có thể giải thích

"Đúng vậy." La Phong gật đầu, "Dựa theo tư liệu ta thu thập, Thần Vương Giới dù sao cũng là nơi Thần Vương sống. Bình thường sinh linh bên trong Tấn Chi Thế Giới cũng không có tư cách đi vào. Ta xin nhiệm vụ Phong Hào, mới có thể vào đây một kỷ nguyên."

"Nơi Thần Vương sống, há có thể không có đại trận, bí pháp đặc thù, để chấn nhϊếp dưới trướng?"

La Phong nở nụ cười.

Tựa như trong Nguyên Thủy Bí Cảnh có rất nhiều nơi trọng yếu cũng sẽ thay đổi thời gian không gian bày ra rất nhiều nguy hiểm. Còn ' Tấn Chi Thế Giới ' do Thần Vương bệ hạ ra tay, tự nhiên bất phàm hơn nữa.



Đang lúc La Phong ngồi trên Mộ Lăng Chi Chu phi hành trên không, đột nhiên từ trên đại lục rộng lớn phía dưới chợt xuất hiện một thân ảnh. Sau đó bóng người nhanh chóng bay về phía La Phong.

- Thần Vương Giới trọng địa, cấm tự tiện xông vào, dừng lại.

Một tiếng gầm truyền đến.

Thanh âm cuồn cuộn…

Nhất thời thời gian không gian chung quanh Mộ Lăng Chi Chu nhất thời cách ly với ngoại giới, muốn chạy trốn cũng trốn không thoát.

- Hư Không Chân Thần.

La Phong cả kinh.

- Ta là quân sĩ Mãng Hà Quân Ngân Hà của Đông Quân.

La Phong vội ra cửa khoang Mộ Lăng Chi Chu, nói ra xa:

- Vì muốn thi hành nhiệm vụ Phong Hào, do đó mới đến Thần Vương Giới.

- Quân sĩ Ngân Hà?

Hư Không Chân Thần xa xa đưa mắt nhìn, cẩn thận xem kĩ, rồi lập tức

Rào…

Không gian xung quanh khôi phục bình thường.

- Đi theo ta.

Kia Hư Không Chân Thần nói.

La Phong thu Mộ Lăng Chi Chu, lúc này bay qua, trước mặt Hư Không Chân Thần, hắn không dám có ý nghĩ gì khác. Dù sao thực lực của một Hư Không Chân Thần, cho dù mình có liều mạng tới mấy, cũng sẽ bị đánh chết. Tự nhiên nên ngoan ngoãn.

Vừa bay qua, La Phong cũng quan sát Hư Không Chân Thần này. Hư Không Chân Thần này chính là chiến sĩ bộ lạc, rõ ràng là có hình người, có một thân thể màu vàng sậm như đồng hun, có sáu tai, đôi măt s ánh lên hồng quang, Mặc dù đứng giữa hư không, vẫn tản ra từng đợt khí tức bá đạo.

- Ngân Hà ra mắt đại nhân.

La Phong bay tới gần, lập tức hành lễ.

- Ta là một trong các thủ vệ Thần Vương Giới, danh tên là Bắc Thương.

Hư Không Chân Thần này nói thẳng.

- Ngươi muốn thi hành nhiệm vụ Phong Hào, thì đi theo ta. Ta mang ngươi đi Thần Vương Cốc. Nếu không có ta dẫn dắt, ngươi căn bản không thể đến Thần Vương Cốc.

- Dạ.

La Phong đáp.

Vèo! Vèo!

Thủ vệ Thần Vương Giới ' Bắc Thương ' dẫn La Phong, tiến hành thuấn di khoảng cách cực xa, đi tới Thần Vương Cốc.

- Bắc Thương đại nhân.

La Phong càng quan khán phía dưới, càng cảm thấy huyền diệu.

- Ta cảm giác… Thần Vương Giới đại lục, tựa hồ khắp nơi đều có hoa văn quy luật, chẳng lẽ khắp nơi đều có nguy hiểm?

Thủ vệ Bắc Thương đưa mắt nhìn La Phong, khẽ mỉm cười hiếm hoi:

- Đúng, Thần Vương Giới đại lục đích xác khắp nơi có nguy hiểm. Đại lục dù sao cũng quá lớn. Nếu có vô số Pháp Tắc Chi Chủ, Chân Thần xông loạn, mặc dù có không ít thủ vệ, cũng không thể chiếu cố mọi người được. Vậy, một khi họ tự tiện xông vào, sẽ gặp nguy hiểm chết người. Nguyên nhân chính là vì thế, do đó bình thường không ai dám tiến vào Thần Vương Giới.

La Phong gật đầu.

Tư liệu hắn tìm được cũng cấm tự tiện xông vào, xông vào là chết.

- Về phần hoa văn quy luật khắp nơi…

Thủ vệ Bắc Thương cảm khái.

- Vì cả Thần Vương Giới chính là một chiếc chí bảo Dòng Cơ Giới siêu cấp do Thần Vương bệ hạ chế tạo.

- Chí bảo Dòng Cơ Giới?

La Phong cả kinh.

Chí bảo, bảo vật chí cao, có thể được một Hư Không Chân Thần trong Tấn Chi Thế Giới gọi là ' chí bảo Dòng Cơ Giới ', thì không phải là thứ bảo vật nào trong Vũ Trụ Hải có thể so sánh được.

- Chí bảo Dòng Cơ Giới to như vậy à?

La Phong kinh ngạc.

Phải biết là, Thuyền Vũ Trụ chiều dài cũng chỉ chừng một ức năm ánh sáng.

Còn vùng Thần Vương Giới đại lục, dù sao cũng là một trong năm đại lục. Tuy thua xa bốn đại lục khác, nhưng đường kính Thần Vương Giới cũng tuyệt đối trên mười ức năm ánh sáng. Một khoảng đại lục sáng chói hùng vĩ như vậy, thật ra là chí bảo Dòng Cơ Giới?

- Ha ha, Thần Vương bệ hạ sở trường nhất là bảo vật dòng cơ giới.

Thủ vệ Bắc Thương cảm khái tự hào nói:

- Thần Vương Giới đại lục, chỉ là vật thí nghiệm của Thần Vương bệ hạ lúc trước… Thần Vương bệ hạ còn có một món ' Thần Vương Giới ' chính thức. Món chí bảo đó đã theo Thần Vương bệ hạ tung hoành thế giới vô tận, không thể địch nổi.

La Phong nín thở.

Lúc trước hắn gặp loại sinh vật hình người.

Chỉ cần nhìn bản thể sinh vật hình người mà to như vậy, thì chí bảo Dòng Cơ Giới to bất bình thường như thế kia cũng không có gì lạ.

- Nếu vật khổng lồ là Thần Vương bệ hạ. Thì tại sao Thần Vương bệ hạ lại lưu lạc tới hoàn cảnh như vậy? Đến cả Tấn Chi Thế Giới, các Vũ Trụ Chi Chủ, các Chân Thần của Vũ Trụ Hải chúng tacũng có thể tùy ý tiến vào? Còn dân chúng của hắn ở Tấn Chi Thế Giới, nếu ra ngoài bất kỳ ai cũng đều sẽ chết?

La Phong cảm giác được…

Vũ Trụ Hải tựa hồ đối lập với Tấn Chi Thế Giới.

Nhưng, Vũ Trụ Hải chiếm thượng phong!

Sinh linh Vũ Trụ Hải có thể đi vào Tấn Chi Thế Giới, nhưng sinh linh Tấn Chi Thế Giới, không thể tiến vào Vũ Trụ Hải!



Vừa trò chuyện, chẳng mấy chốc, cũng đã bay đến một tòa sơn cốc mỹ lệ.

- Đó là Thần Vương Cốc.

Thủ vệ Bắc Thương chỉ xuống phía dưới. Phía dưới là một sơn cốc vô cùng mỹ lệ yên tĩnh.

- Năm đó Thần Vương bệ hạ khi ở Thần Vương Giới, cũng thường xuyên sống tại Thần Vương Cốc. Ta báo cho thủ vệ Thần Vương Cốc việc ngươi tới đây rồi. Ngươi đi đi, thủ vệ Thần Vương Cốc sẽ không ngăn trở ngươi.

- Cảm ơn Bắc Thương đại nhân.

La Phong nói.

- Còn nữa. Tòa nhà hình tháp chín tầng!

Thủ vệ Bắc Thương chỉ vào kiến trúc cao nhất cả Thần Vương Cốc.

- Đó là Ô Khải Lâu. Đi đi, hy vọng… đến nhiệm vụ Phong Hào lần này kết thúc, còn có thể thấy ngươi còn sống ra ngoài…

Sau đó thủ vệ Bắc Thương lắc đầu, rồi lập tức thuấn di biến mất.

La Phong nhìn tòa nhà hình tháp chín tầng, thầm nói: "Còn sống ra ngoài? Chẳng những phải còn sống ra ngoài, ta còn muốn xem, vì sao thời gian vô tận, vẫn không một Pháp Tắc Chi Chủ nào có thể lêи đỉиɦ! Ta muốn xem, cái gì có thể ngăn được ta!" La Phong kiêu hãnh tự tin như thế nào chứ. Há có thể vì nhiệm vụ Phong Hào nguy hiểm mà mất tự tin?

Nếu không có tự tin, cũng sẽ không đến nơi này.

Vèo!

La Phong bay thẳng tới!

*****

Thần Vương Cốc, thủ vệ nghiêm ngặt, nhưng những thủ vệ ấy cũng biết thân phận La Phong đến đây để tiến hành nhiệm vụ Phong Hào, do đó cũng không ngăn trở, chỉ là truyền âm hét lên một tiếng:

- Tiến vào Thần Vương Cốc không được phi hành.

Vì vậy, La Phong hành tẩu trong Thần Vương Cốc, đi thẳng tới Ô Khải Lâu.

Ô Khải Lâu cao hơn ngàn năm ánh sáng, là kiến trúc cao nhất Thần Vương Cốc

Dưới kiến trúc sừng sững này, đang có sáu bóng người.

- Quân sĩ, tới rồi.

Trong sáu bóng người, có một con dị thú một sừng gầm khẽ. Dị thú một sừng chính là Chân Thần duy nhất ở đây. Năm bóng người khác đều là Pháp Tắc Chi Chủ.

La Phong lúc này đi qua, lướt mắt nhìn…

- Ngươi là Pháp Tắc Chi Chủ thứ sáu.

Dị thú một sừng gầm khẽ nói:

- Theo quy củ, mỗi mười vị quân sĩ sẽ cùng nhau tiến vào Ô Khải Lâu. Bây giờ tổng cộng đã có ba đợt vào Ô Khải Lâu rồi. Các ngươi là nhóm thứ tư. Ngươi đợi một chút, gom đủ mười quân sĩ sẽ tiến vào.

La Phong gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.

Trên bãi cỏ, năm quân sĩ khác tùy ý hoặc đứng, hoặc ngồi, hoặc nằm sấp (đó là quân sĩ dị thú).

- Mãng Hà Quân? Ngươi là Đông Quân à?

Một quân sĩ đi tới. Đây là một quân sĩ cao gầy, râu kỳ dị màu đen. Chiến giáp trên người quân sĩ này cũng có một đồ hình dị thú quái dị, chiến khôi cũng có một đầu thú đang gầm.

- Ngươi là Giác Long Quân?

La Phong nở nụ cười.

Giác Long Quân, cũng là một trong các quân đoàn đặc thù Đông Quân.

- Quân sĩ Giác Long Quân, Tu Chung!

Tên quân sĩ cao gầy nói thẳng.

- Quân sĩ Mãng Hà Quân Ngân Hà!

La Phong cũng nói.

Tên lính cao gầy cũng lộ ra vẻ thân cận, cảm khái:

- Bốn người lính kia đều là quân đoàn khác, tuyệt nhiên không phải Đông Quân chúng ta. Có thể nhìn thấy Đông Quân chúng ta, rõ là một việc vui vẻ! Ngươi thuộc đại đội nào Mãng Hà Quân thế? Ta lần đầu tiên gặp ngươi đó.

- Ta là tân binh.

La Phong tùy ý nói.

Vừa nghe thế.

Tên lính cao gầy lộ ra chút kinh sắc. Bên cạnh bốn tên lính khác cũng giật mình.

- Tân binh?

Tên lính cao gầy giật mình.

- Khó trách ta chưa thấy ngươi bao giờ. Ngươi hẳn vừa gia nhập quân đội mấy kỷ nguyên gần đây. Quân đoàn đặc thù Đông Quân chúng ta cũng chẳng có bao nhiêu, ta phần lớn đều biết những người ưu tú nhất. Nhưng Ngân Hà tới nhận nhiệm vụ Phong Hào, nhất định có thực lực rất mạnh. Tin rằng chẳng mấy chốc sẽ nổi danh truyền cả các đại quân đoàn đặc thù của Đông Quân.

La Phong cười cười.

Xông lên Ô Khải Lâu là vô cùng nguy hiểm. Họ đều đến từ Đông Quân, nối chút giao tình với nhau một chút, khi lên Ô Khải Lâu có lẽ cũng có chút trợ giúp.



Đảo mắt qua đi gần sáu ngày, liên tiếp có những quân sĩ đi tới.

- Đủ mười quân sĩ rồi!

Dị Thú Chân Thần một sừng gầm khẽ nói:

- Các ngươi lần này tiến vào Ô Khải Lâu là nhóm quân sĩ thứ tư. Sớm đã nói cho các ngươi, bây giờ ba nhóm trước trong Ô Khải Lâu, đã chết hơn phân nửa rồi. Hy vọng, ta có thể một lần nữa thấy các ngươi còn sống ra ngoài.

Mười quân sĩ đều cả kinh.

Ba đợt trước đều đã chết hơn phân nửa?

La Phong cũng giật mình. Dám đến nơi này, tuyệt đối là những tinh anh tuyệt đối của bốn quân.

- Ầm ầm…

Ở nơi rất xa, cánh cổng vô cùng khổng lồ cao hơn trăm năm ánh sáng, đang ầm ầm từ từ mở ra. Cánh cổng khổng lồ tản ra hào quang chói mắt, làm đám người La Phong khó có thể nhìn thẳng. Một luồng uy áp vô tận từ Ô Khải Lâu lan ra.

- Đi vào đi.

Một sừng Dị Thú Chân Thần nói.

----- o O o -----