Thôn Phệ Tinh Không

Chương 1171: Chí Bảo Chí Cường Chi Linh

Trên hoa văn tinh mỹ của cánh chim trắng dính vết máu có ba vết xước, hoàn toàn làm La Phong cảm thấy hơi mù mờ. Phải biết là cơn lốc lưỡi đao lan ra cả không gian vô tận, những lưỡi đao ánh sáng trên cánh chim đều đáng sợ hơn công kích của Vũ Trụ Tối Cường Giả! Cánh chim trắng này không hề nghi nghờ phải là chí bảo chí cường.

Bình thường, chí bảo chí cường sẽ không bị tổn hại! Cho dù ở tam đại tuyệt địa cũng như thế.

"Tổn hại? Sao lại tổn hại? " La Phong không rõ.

"Vết xước? Sao lại như vậy? Là một gia hỏa vô cùng đáng sợ phá vỡ à? Hay là do hoàn cảnh đặc thù nguy hiểm ở đại khu hạch tâm tam tuyệt địa phá hỏng? " La Phong trong nháy mắt hiện lên rất nhiều ý nghĩ. Có thể làm cánh chim chí bảo chí cường xuất hiện vết xước, lại nhiễm vết máu, sau lưng nhất định phải có chuyện.

Mặc dù khϊếp sợ, nhưng La Phong cũng vẫn khá tỉnh táo. Bởi vì khi vừa đặt chân vào Vũ Trụ Hải, sau khi hiểu được một vài tin tức trong Vũ Trụ Hải, cũng hiểu được một việc…

Vũ Trụ Hải quá thần bí!

Như bất kỳ cường giả thời đại luân hồi nào, nhiều nhất cũng chỉ sống được ba thời đại luân hồi (ngoại trừ hai Đại Thánh Địa).

Vũ Trụ Hải đến nay vẫn không ai có thể dò xét ra biên giới nó.

Hàng loạt Vũ Trụ Nhỏ tất cả đều tan biến như vậy. Chỉ có hai Đại Thánh Địa Vũ Trụ là còn sống! Phải biết là Vũ Trụ Nhỏ chính là do Vũ Trụ Tối Cường Giả sáng chế, vậy năm đó hai người lưu lại hai Đại Thánh Địa, thực lực không biết đã đạt tới trình độ như thế nào rồi?

Đến nay vẫn không có tin tức liên quan.

"Có thể làm cho chí bảo Vũ Dực bực này phải tổn hại, phỏng chừng cũng chỉ hai người có khả năng sáng tạo ra hai Đại Thánh Địa vốn vẫn không có tin tức gì làm được. Hai vị vũ trụ tồn tại, khả năng, có thể làm được. " La Phong thầm đoán rằng, đương nhiên cũng vẻn vẹn, chỉ là đoán rằng, bởi vì Vũ Trụ Hải bí mật quá nhiều, hắn cũng cảm thấy cảm thấy mù mờ.



La Phong xa xa nhìn cánh chim trắng, cánh chim trắng vô cùng chói mắt!

"Trên thân nó nhất định xảy ra việc gì đó. Nhưng ta cũng không muốn quản. Bây giờ cái ta phải làm là lấy cho được chí bảo chí cường. " La Phong một gối quỳ xuống đất, hai tay chống đất, cố nén sức ép điên cuồng nghiền nát. Ý chí cao cao tại thượng điên cuồng gầm lên: " Cút ngay! Khốn khϊếp, cút ngay cho ta, nếu không ta sẽ gϊếŧ ngươi, gϊếŧ ngươi!"

"Di chuyển. "

La Phong nghiến răng khống chế Tinh Thần Tháp. Sức ép ý chí là rất đáng sợ, nhưng vẫn thoải mái hơn kiếp nạn sinh tử hắn trải qua để tìm được Tinh Thần Tháp năm đó. Năm đó khi dung hợp Tháp Châu, đau đớn thống khổ quả thật đến cực hạn. Bây giờ mặc dù đau đớn cực độ, nhưng trạng thái vẫn còn một khoảng cách dài.

45 km… 40 km…

Sức ép ý chí lan ra bốn phương tám hướng, càng đến gần cánh chim trắng, sức ép ý chí là tăng vọt.

36 km… 34 km… 32 km… 30 km… 28 km…

"A! " Toàn thân La Phong run rẩy, ánh mắt phủ kín những tơ máu, mạch máu sôi trào, không gian xung quanh toàn thân rung động, cơ bắp, tạng phủ, gân cốt bên trong thần thể đều như tru lên. Điều này làm La Phong không kìm được phát ra tiếng rít.

Đau!

Đau đến cực hạn!

"Nhẫn! Còn chưa tới cực hạn! " La Phong cố nén.

Khoảng cách không ngừng gần thêm

22 km… 20 km… 18 km…

La Phong đã cảm thấy từng đợt ngất lịm, ý chí đáng sợ nghiền nát làm La Phong sắp chìm vào hôn mê. Sức ép ý chí cũng gầm gào: " Khốn khϊếp, khốn khϊếp ghê tởm. Chỉ ngươi mà cũng muốn đến gần ta? Ha ha, ngươi không đến gần được, khốn khϊếp, cấp tốc rời đi, ta tha cho ngươi một mạng."

"Đình! " La Phong nghiến răng, hàm răng phát run lên.

Tới khoảng cách 16 km thì rốt cục hắn dừng lại. Có lẽ cách cực hạn sinh tử chính thức một chút, nhưng cũng đã tới rất gần rồi. La Phong cũng không dám tiếp tục đi tới.

Cánh chim trắng vẫn phóng thích ra lưỡi dao vô tận, hình thành Quang Dực chói mắt khổng lồ.

Cách cánh chim trắng 16 km, Tinh Thần Tháp đã dừng lại.

Bên trong phòng khống chế trung tâm.

La Phong khoanh chân ngồi đó, nhắm hai mắt lẳng lặng chống cự sức ép ý chí công kích. Khi dần dần thích ứng, luồng sức cũng dần dần giảm xuống. Qua nửa năm, La Phong mới mở mắt.

"Dưới ý chí ép mạnh như vậy, đã làm ý chí ta được tôi luyện một phen, cũng có thu hoạch. " La Phong mỉm cười, lập tức nhìn về phía cánh chim trắng.

"Phải lấy cho được cánh chim. " La Phong động tâm ý, lúc này đưa chút thần lực theo Tinh Thần Tháp bay ra ngoài. Cánh chim trắng phóng thích hào quang bắn tung ra hình thành Quang Dực, do đó cánh chim trắng trước sau đều không có lưỡi đao ánh sáng, trên vạn km đều trống rỗng.

Quang Dực chói mắt khổng lồ tản ra những cơn lốc lưỡi đao, mặc dù cuộn ra không gian, nhưng ngược lại ở gần cánh chim trắng trên vạn km thì không có lưỡi đao ánh sáng nào.

"Thần lực đến gần. " La Phong khống chế chút thần lực bay về phía cánh chim trắng.

"Cút ngay! " Sức ép ý chí công kích thẳng vào thần lực.

Bành

Thần lực tán loạn, mỗi một phần thần lực đều có Sinh Mạng ấn ký, có ý chí, tự nhiên tùy tiện bị đánh tan.

"Xem ra không được rồi. Tinh Thần Tháp dài ra! " La Phong gầm lên.

"Dài!"

"Dài!"

"Dài!"

Tinh Thần Tháp nhanh chóng dài ra, mũi tháp đưa tới gần cánh chim trắng, song thần lực xuyên qua Tinh Thần Tháp vẫn bị ý chí đáng sợ nghiền nát, khiến cho thân tháp mặc dù lớn lên, nhưng thần lực cũng chỉ có thể lan ra được một bộ phận Tinh Thần Tháp, còn khu vực đỉnh mũi tháp vẫn không có cách nào dung nhập thần lực.

"Móc nó lên!"

Tinh Thần Tháp là một tòa nhà hình tháp cao chín tầng. Dùng những rìa tòa nhà hình tháp tự nhiên vẫn có thể dùng để móc lấy cánh chim. Khi Tinh Thần Tháp lớn lên dài ra, cũng dần dần tới gần cánh chim trắng, rốt cục, cũng đυ.ng chạm vào nó. Rìa tòa nhà hình tháp chừng trên trăm km, cánh chim trắng cũng chỉ to trên trăm mét, theo lý thuyết có thể nâng lên.

"Bành " Mũi Tinh Thần Tháp vừa đυ.ng vào cánh chim trắng, liền cảm giác tựa như một con kiến va vào một hòn núi lớn.

Chẳng hề động!

"Va vào cũng không nhúc nhích? " La Phong không tin. Đầu tiên là khống chế Tinh Thần Tháp hơi lui về phía sau, sau đó đột nhiên gia tốc.

"Va vào!"

Ầm

Mũi Tinh Thần Tháp đánh mạnh vào trên cánh chim trắng. Cánh chim trắng vẫn phóng thích ra lưỡi dao vô tận tụ tập thành Quang Dực chói mắt. Về phần cú đánh của Tinh Thần Tháp lại chẳng tạo thành động tĩnh gì.

"Mẹ kiếp!" La Phong trừng mắt. Lúc trước Tinh Thần Tháp đứng ở chiến trường ngoài tinh vực, là chí bảo vô chủ, tự thân không thể di động. Nhưng vì thể tích quá lớn, cường giả khác cũng không thể di động Tinh Thần Tháp. "Cánh chim trắng trước mắt cũng chỉ như vậy thôi. Cánh chim cao trăm mét, mà Tinh Thần Tháp của đã cao lên mấy ngàn km mà cũng không nâng được?"

Bành bành bành.

Tinh Thần Tháp như một cọc gỗ đánh vào chuông cổ, tung hoành liên tục mấy lần, tốc độ rất nhanh đánh vào Quang Dực trắng, thậm chí còn lui ra phía sau gia tốc tới mấy chục lần tốc độ ánh sáng để đánh.

"Thật sự chẳng hề nhúc nhích? " La Phong hơi không rõ: " Làm sao bây giờ?"

"Thần lực muốn đến gần cũng không thể gần kề. Muốn lấy Quang Dực trắng cũng không được. " La Phong sầu muộn.

Rõ ràng một chiếc chí bảo chí cường ở giữa không trung cách mình 16 km, phóng thích uy năng vô tận, nhưng La Phong lại chẳng hề có biện pháp.



Thời gian trôi qua từng ngày, La Phong mỗi ngày đều nghĩ biện pháp thử, nhưng lần lượt vẫn thất bại, cho dù có thất bại nhiều hơn hắn cũng không muốn bỏ qua. Trước mắt dù sao cũng là một chí bảo chí cường!

La Phong cũng hiểu, năm đó bốn đại tộc quần đỉnh cao vì muốn Tinh Thần Tháp mà sống mái với nhau, cuối cùng cũng không thể nhận chủ.

Đảo mắt, cũng đã qua chín ngày.

"Khốn khϊếp, biến đi."

"Ngươi căn bản không có cách nào lấy được. Cút ngay, đừng ở đây chịu chết. " Sức ép ý chí một mạch không ngừng đe dọa. La Phong cũng quen với công kích của sức ép ý chí này rồi.

Đột nhiên…

Một sóng vô hình trong nháy mắt từ trên Quang Dực truyền lại, truyền vào trong Tinh Thần Tháp, truyền vào trong óc La Phong.

"Nhân loại. " Một luồng thanh âm cổ xưa vang lên.

"Ngươi là ai? " La Phong ngồi khoanh chân sáng mắt lên

Hắn rõ ràng cảm giác được ý chí đó khác với sức ép ý chí lúc trước.

"Ta là chí bảo cánh chim chi linh. " Thanh âm cổ xưa đáp.

La Phong hơi giật mình, nhưng cũng không khϊếp sợ. Như chí bảo chí cường Tinh Thần Tháp của mình cũng có linh, chỉ là trí tuệ rất thấp, cũng như một hài tử, rất dễ lừa gạt. Còn linh của chí bảo cánh chim tựa hồ trưởng thành hơn nhiều.

"Ta không ngờ, ta lại còn có một bộ phận ở bên ngoài. " Thanh âm cổ xưa nói.

"Ngươi không ngờ… " La Phong kinh ngạc.

"Ta từng theo chủ nhân ta trải qua một trường đại chiến. Chủ nhân ta chết đi, cánh chim bị tổn hại. Nguyên cánh chim chi linh cũng bị hủy diệt. Ta là linh mới sinh ra. Ta chỉ nhớ được vài hình ảnh đại chiến năm đó, chỉ nhớ có một đao của địch nhân. Tất cả đều những thứ khác đều quên. Từ khi sinh ra, ta đã ở chỗ này. " Thanh âm cổ xưa nói: " Ta vốn tưởng rằng một mình ta tồn tại, bây giờ xem ra, còn có những hai cặp cánh khác. Nhưng nhìn uy năng, ta hẳn là hạch tâm, còn hai cặp cánh kia chỉ là một bộ phận nhỏ."

La Phong thầm kinh hãi.

Đại chiến?

Cánh chim tổn hại, nguyên Cánh Chim Chi Linh cũng bị hủy diệt?

"Làm sao ngươi biết chủ nhân ngươi đã chết? " La Phong không kìm được hỏi.

"Ta là vật vô chủ. Chủ nhân lúc trước đương nhiên đã chết. " Cánh chim chi linh nói: " Nhân loại. Ta bị kẹt ở đây thời gian vô tận, ta muốn ly khai. Nhưng mà, ta không thể rời đi. Ta cần ngươi trợ giúp."

"Trợ giúp? " La Phong truy vấn: " Làm sao trợ giúp ngươi?"

"Trên cánh của ta có nhiễm vết máu. " Cánh chim chi linh nói: " Trong vết máu có uy năng, ý chí đáng sợ. Thời gian vô tận ta vẫn luôn áp chế nó, muốn tiêu diệt nó. Mất thời gian vô tận, ta mới chỉ xua đuổi được một vết máu, vẫn còn lại ba vết máu khác. Chỉ khi hoàn toàn áp chế xua đuổi nó, thực lực của ta mới có thể hoàn toàn triển lộ."

"Ngươi thấy vết xước trên cánh chim của ta không?"

"Thấy. " La Phong tiếp tục đáp.

"Ta bị thương, muốn xua được ba vết máu đó rất khó. Ta cần một vài vật liệu chí bảo trân quý, ta cần thôn phệ chí bảo để khôi phục bản thân ta. " Cánh chim chi linh nói: " Bây giờ ta cần ngươi trợ giúp. Chỉ cần ngươi cho ta đủ vật liệu chí bảo trân quý, giúp ta khôi phục bản thân, ta sẽ nguyện nhận chủ. Nhưng điều kiện nhận chủ của ta rất hà khắc."

"Phải là hoàn mỹ gien."

"Thứ hai, ý chí phải rất mạnh. Nếu ngươi là Bất Hủ, ý chí của ngươi phải sánh ngang với Vũ Trụ Tôn Giả. Nếu ngươi là Vũ Trụ Tôn Giả, ý chí của ngươi phải sánh ngang với Vũ Trụ Chi Chủ. Nếu ngươi là Vũ Trụ Chi Chủ, ý chí của ngươi phải sánh ngang với Vũ Trụ Tối Cường Giả. Rất đáng tiếc, ta thấy ý chí của ngươi cũng chỉ là Vũ Trụ Chi Chủ, ngươi còn cần phải đề cao."

La Phong nghe cánh chim chi linh nói thế, nhưng vẫn vô cùng tỉnh táo.

Đột nhiên…

La Phong cảm thấy run lên.

"Không đúng! Nó lừa ta! " La Phong thầm nghĩ.

----- o O o -----