Mười một rưỡi sáng ở đại sảnh
khách sạn năm tầng Nhuận Thịnh chật
kín khách mời, bầu không khí rộn ràng
nhộn nhịp, tiếng cười tiếng nói không
ngừng vang lên.
Trong phòng nghỉ, Tần Di nắm
chặt điện thoại, các đốt ngón tay trắng
bệch, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy.
Cô không biết ai là người vừa gửi
cho cô những bức ảnh này nhưng cô
biết người trong bức ảnh.
Qua một hồi lâu, Tần Di mới cười
lạnh một tiếng.
Chồng sắp cưới của cô Tiêu Hạng
vừa nhận được một cuộc điện thoại nói
công ty có việc rồi nhanh chóng rời đi,
cô cũng không nghi ngờ còn an ủi anh
ta đừng lo lắng.
Không nghĩ tới căn bản không
phải công ty có chuyện gì mà là con
của anh sắp chào đời!
Nhìn vào mẫu đơn đồng ý phẫu
thuật, thấy tên của Vân Hạ và Tiêu
Hạng xuất hiện trên cùng một tờ giấy,
Tần Di chỉ cảm thấy vô cùng nực cười.
Chồng chưa cưới của cô và bạn
thân nhất của cô đã sớm cặp với nhau
mà cô hoàn toàn không hề hay biết.
Cô còn mơ tưởng cùng Tiêu Hạng
đi đến đầu bạc răng long mà anh ta giờ
đã có con với bạn thân nhất của cô!
Đàn ông quả nhiên không thể tin được!
Tiết Vãn Tình từ bên ngoài vui
mừng đi tới liền thấy Tần Di đang ngẩn người.
“Cô dâu đang nghĩ gì thế? Đám
cưới sắp bắt đầu rồi chú rể đâu?”
Tiết Văn Tình nhìn chung quanh
nhưng không thấy Tiêu Hạng thì rất
nghi hoặc, Tần Di liền đưa di động đưa
tới trước mặt cô.
Tiết Vãn Tình xem xong lập tức
tức giận, “Mẹ nó, Tiêu Hạng thế mà lại
làm ra loại chuyện này! Vân Hạ kia
cũng không biết xấu hổ, bạn trai của
bạn thân mà cũng cướp được, trên đời. Truyện Nữ Cường
này không tìm được đàn ông hay sao
mà còn đi đào góc tường nhà người khác!”
Tần Di im lặng nghe không nói gì,
Tiết Vãn Tình biết mình vừa rồi quá
kích động không để ý đến cảm xúc
của Tần Di nhưng cô vẫn không nhịn
được nói, “Tần Di, tớ đã nói Vân Hạ
không phải người tốt lành gì, cậu còn
không tin, bây giờ cậu biết chưa.”
Tiết Vãn Tình nói xong liền hối
hận, “Tần Di thật xin lỗi, cậu đã buồn
như thế mà tớ còn xát muối vào vết
thương của cậu nhưng tớ cũng chỉ
muốn tốt cho cậu,…”
“Tớ biết rồi.” Tần Di ngắt lời Tiết
Vãn Tình đang giải thích rồi không nói gì nữa.
Tiết Văn Tình nhìn cô trông rất
bình tĩnh, nhưng cũng hiểu được giờ
phút này cô nhất định không dễ chịu.
Tần Di là trẻ mồ côi. Mong ước lớn
nhất của cô là có một gia đình.
Nhưng bây giờ …
“Tần Di, chúng ta đi thôi, không
kết hôn nữa!” Tiết Vãn Tình nói liền
muốn lôi kéo Tần Di đi ra ngoài.
Thế nhưng Tần Di lại ngồi yên bất
động, Tiết Vãn Tình không hiểu quay
đầu nhìn cô.
Tần Di gắng gượng cười một
tiếng, “Vãn Tình, không cần lo lắng, tớ
không sao…”
Nói xong, Tần Di liền đứng dậy đi ra ngoài.
Đám cưới sắp bắt đầu nhưng Tiêu
Hạng vẫn chưa quay trở lại. Mọi người
bắt đầu thì thầm bắt đầu thì thầm to nhỏ.
Trong đám cưới, chú rể không
xuất hiện thì cô dâu trở thành trò cười.
Tần Di một thân một mình đi tới
thảm đỏ, cô nghe được mọi người
châm chọc kɧıêυ ҡɧí©ɧ, trong lòng lại
vô cùng bình tĩnh.
Nhà họ Tiêu cũng được coi là một
gia đình lớn, khách mời cũng đều là
người có thân phận mà giờ đây cô lại
trở thành đối tượng chế giễu của mọi
người, tất cả là vì Tiêu Hạng.
Anh ta để cô phải khó xử như thế
cô cũng sẽ không để cho anh ta dễ dàng!
Tần Di lấy micro từ trong tay người
chủ trì rồi liếc nhìn mọi người. Mọi
người đều không biết cô sẽ làm gì nhất
thời đều yên tĩnh nhìn cô.
“Ở đây có ai đồng ý lấy tôi không?
Chỉ cần còn độc thân thì tôi sẽ gả!”
Tần Di giọng nói rất bình tĩnh, lời
cô vừa nói ra, dưới đài liền sôi trào
nhưng không có người đàn ông nào đứng ra.
Ngay khi Tần Di chuẩn bị từ bỏ,
một người đàn ông đẹp trai ngồi trên
bàn chính đã lao tới trước mặt nắm lấy
tay cô, để lộ một nụ cười thuần khiết
ngọt ngào nói: “Chị ơi, anh sẽ cưới