Chương 59: chân tướng, Ma Quân là A Thanh
Editor: Thiên Tuyết
Beta: Nguyệt Phong
***
Lần này ra ngoài là vì hắn muốn gϊếŧ Trang Hoài Âm.
Mối thù giữa hai người đã hình thành từ lâu, không phải ngươi sống thì ta chết, Trang Hoài Âm nhiều lần may mắn chạy thoát, lại tránh ở núi Ngọc Minh không chịu ra, nếu không trăm năm trước hắn đã gϊếŧ kẻ này rồi.
Nhưng hắn còn có một mục đích khác.
—— hắn muốn tạo cơ hội cho a tỷ.
Hai bàn tay Bùi Tử Thanh nắm chặt, hơi run rẩy.
Một tháng này, hắn và a tỷ ngày ngày ở bên nhau, cứ như về tới khoảng thời gian ở thành Tích Tuyết, nhưng trong lòng hắn luôn bất an.
Vì sao trước khi a tỷ biết thân phận của hắn lại tới Ma Vực tìm kiếm Phệ huyết Ma quân?
A tỷ chưa bao giờ nói tới vấn đề này, Bùi Tử Thanh cũng không dám hỏi.
Hắn không dám nghĩ sâu hơn.
Bởi vì, hắn sợ.
Sợ hãi a tỷ tới Ma Vực là có mưu đồ khác.
Hắn không sợ a tỷ huỷ hoại tâm huyết hai trăm năm của hắn, hắn sợ mấy ngày nay a tỷ đối đãi với hắn chỉ là... Hư tình giả ý.
Nghĩ đến khả năng này, Bùi Tử Thanh liền thở không nổi, tim như bị đao cắt.
Hắn muốn cho a tỷ một cơ hội, cũng cho chính mình một cơ hội.
Nếu như...
Gương mặt Ma Quân vặn vẹo, cặp con ngươi xinh đẹp nháy mắt biến thành đen thẫm, vừa u ám vừa đặc biệt, cũng lộng lẫy mỹ lệ.
Nếu chính tay a tỷ phá vỡ ảo tưởng đẹp đẽ ấy, vậy...
Bẻ gãy cánh của a tỷ, nhốt a tỷ lại ~
Phệ huyết Ma quân ha hả cười nhẹ một tiếng, tiếng cười thật êm tai, nhưng không hiểu sao lại làm người ta cảm thấy da đầu tê dại.
Chỉ hy vọng a tỷ đừng phụ lòng tin của hắn.
·
Thị huyết Ma Quân đã rời đi hai ngày.
Trong Diên Thanh Cung, vị Ma hậu không cần làm gì, suốt ngày chỉ ăn ăn uống uống ngủ ngủ ngẫu nhiên mang linh thú đi dạo ăn cơm không ngon.
Đương nhiên đây chỉ là suy đoán của Đông Tuyết.
Chân chính nguyên nhân là không có A Thanh gắp đồ ăn, Nam Diên ăn ít hơn thôi.
Diên Thanh Cung, hai móng vuốt của Hư Tiểu Đường cầm ma quả ở Ma Vực, loại quả này rất mọng nước, vừa giòn vừa ngọt, nhưng mọc ở một góc xó xỉnh của Ma Vực, rất khó tìm kiếm, nên rất quý giá.
Hư Tiểu Đường cắn rồi nhai rôm rốp.
Đột nhiên nó cảm thấy da đầu hơi lạnh.
Hư Tiểu Đường mờ mịt ngẩng đầu, phát hiện Diên Diên đang dùng một loại ánh mắt nó không hiểu nhìn nó.
- Tiểu Đường, hình như cậu chưa bao giờ đảm bảo nhân vật phản diện cuối cùng của thế giới này là Phệ huyết Ma quân nhỉ.
Nam Diên hỏi.
- Trong bút ký của cha tôi không nhắc đến việc trong năm Ma quân thì ai lợi hại nhất, dù sao cuối cùng tất cả Ma quân đều bị "con cưng của trời" tiêu diệt. Nhưng mọi người ở đây đều cho rằng Phệ huyết Ma quân lợi hại nhất mà, vậy hẳn là hắn.
Nam Diên nhìn chằm chằm nó hồi lâu, ánh mắt trở nên lạnh căm.
- Sao vậy Diên Diên?
Giọng nói vừa nhẹ nhàng lại ngây thơ.
Nam Diên nhìn bộ dáng ngu ngục của nó, nói bâng quơ:
- Mấy hôm nay A Thanh nói rất nhiều chuyện khi hắn còn nhỏ với tôi. Có những việc tôi cũng không nhớ được, nhưng hắn lại nhớ rất rõ ràng.
Hư Tiểu Đường tỏ vẻ đương nhiên:
- Thằng nhóc ấy thích Diên Diên, nhớ rõ thì có gì lạ đâu?
Nam Diên thông qua mấy câu xác định Hư Tiểu Đường không đáng tin cậy, bắt đầu hoài nghi những lời nói trước đây của nó có chính xác hay không.
Cô từng hỏi Tiểu Đường, thượng cổ ma nhện có bản lĩnh trọng sinh không, Tiểu Đường cực kỳ khẳng định lắc đầu, nói không có.
Thật là vật nhỏ không đáng tin cậy.
Chấp niệm sở dĩ là chấp niệm, là bởi vì nó chỉ chấp nhất với một kiện hoặc là vài sự kiện.
Nhưng hiện tại tiểu ma nhện này biết rõ chuyện giữa cô và A Thanh, cái này sao chỉ có chấp niệm là có thể làm được.
Đây chính là ký ức của A Thanh!
Một là A Thanh đoạt xá, hai là A Thanh chính là Phệ huyết Ma quân.
Khả năng đầu tiền thì bằng tu vi của A Thanh chưa làm được.
Cho nên, chỉ có thể là đáp án sau mà thôi.
Hơn nữa lúc trước cô và A Thanh đã mất liên hệ, chứng minh A Thanh thật sự đã chết một lần.
Tóm lại chân tướng là vầy:
—— A Thanh mới là người có được huyết mạch đại yêu thượng cổ.
Hắn bị Vân Vụ ném vào Ma Uyên, trong lúc tử vong kích phát huyết mạch thượng cổ, rồi sau đó trọng sinh, biến thành ma nhện thượng cổ.
A Thanh của cô vẫn còn sống...
Lấy tu vi và kiến thức của Nam Diên, hiển nhiên đoán được khả năng này, chẳng qua bởi vì Hư Tiểu Đường phủ nhận nên từ đầu cô mới loại trừ chân tướng.
Nghĩ vậy, Nam Diên lại lạnh lùng nhìn Hư Tiểu Đường.
Hư Tiểu Đường: ?
Nam Diên thu hồi ánh mắt.
Thôi, Tiểu Đường vốn chỉ là thú non, không đáng tin cậy là phải, sau này cô lưu ý nhiều hơn là được.
Nhóc con ngay thẳng chính trực nhà mình lắc mình biến hoá thành vai ác, tâm tình của Nam Diên không khỏi phức tạp.
Nhưng hiện giờ nhớ đến quãng thời gian A Thanh ở Ma Uyên, cô càng đau lòng hơn.
Đứa nhỏ cô tự tay nuôi lớn bị ép buộc đến chết một lần mới có thể lột xác!
Dựa vào cái gì mà A Thanh nhà cô phải làm đá kê chân cho "con cưng của trời"?
Thiên Đạo khinh người quá đáng!
Nam Diên đột ngột đứng lên, một tay xách Hư Tiểu Đường, một tay cắt qua hư không, rời đi Ma Vực.
- Diên Diên, gã Ma Quân kia không cho cô rời đi Ma Vực mà, cô đi thật à?
- Đi đón A Thanh.
- Diên Diên biết hắn ở nơi nào sao?
Nam Diên dừng một chút:
- Không biết.
Hư Tiểu Đường: ...
- Chúng ta tới chỗ mà A Thanh và "con cưng của trời" quyết chiến đi.
Hư Tiểu Đường hiểu ý.
Dựa theo cốt truyện của thế giới gốc, vào thời gian này Phệ huyết Ma quân sẽ gϊếŧ chết đàn em mạnh nhất của "con cưng của trời" là Trang Hoài Âm.
"Con cưng của trời" giận dữ, rốt cuộc không che giấu thực lực nữa, đại chiến ba ngày ba đêm với Phệ huyết Ma quân.
Cuối cùng thì "con cưng của trời" rơi xuống vách núi sâu, Phệ huyết Ma quân cũng bị trọng thương.
Rồi sau đó "con cưng của trời" nhờ họa được phúc, kích hoạt huyết mạch thần thú thượng cổ.
Bàn tay vàng mạnh nhất mở ra, "con cưng của trời" đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, trở thành người đứng đầu chính đạo.
Một năm sau, "con cưng của trời" suất lĩnh đại quân chính đạo chiến đấu với Ma Vực, diệt ngũ đại Ma quân và chúng ma tu, mấy ngàn năm sau Ma Vực không thể gây sự nổi.
Hư Tiểu Đường phỏng đoán Diên Diên vì tỏ lòng trung thành để ngày sau tiện gϊếŧ người, cho nên mới tiếp ứng Phệ huyết Ma quân.
Nó rất vui vì Diên Diên có thể suy nghĩ như vậy, vội vàng nói ra địa chỉ của vực sâu kia.
Sau đó một người một thú chạy tới ngồi canh.
Ai ngờ ngồi suốt ba ngày vẫn chưa thấy mống nào tới.
Nam Diên cảm thấy có không ổn lắm.
- Tiểu Đường, cậu chắc chắn A Thanh và "con cưng của trời" quyết đấu ở chỗ này chứ?
- Đúng mà Diên Diên, nơi này là đỉnh Huyền Vũ, các đại năng quyết đấu đều ở chỗ này, bởi vì ở đây trống trải, sẽ không ảnh hưởng ai.
Tuy rằng vẻ mặt Hư Tiểu Đường rất tự tin, nhưng Nam Diên vốn đã biết nó không đáng tin cậy, vì thế quyết định đi đường khác.
Cô chợt nhớ tới cái gì, Nam Diên nói:
- Cầu về Ma Vực nhìn xem A Thanh có về hay không.
- Diên Diên, tự tôi trở về à?
- Cậu là một con thú đã thành thục rồi, là thời điểm tự độc lập.
Hư Tiểu Đường nghe được hai chữ thành thục, lập tức mỹ mãn nhận nhiệm vụ:
- Diên Diên yên tâm, tôi sẽ đi nhanh về nhanh.
Chờ Hư Tiểu Đường vừa đi, Nam Diên lập tức cắt qua hư không đi tới núi Ngọc Minh thuộc linh tu tiên môn.
·
Bởi vì sinh ra đã có sẵn năng lực xuyên qua thời không, Hư Tiểu Đường nhẹ nhàng trở về Diên Thanh Cung ở Ma Vực.
Nhìn chung quanh một vòng, vẫn chưa thấy bóng dáng Phệ huyết Ma quân đâu.
Hư Tiểu Đường đang định báo tình hình với Diên Diên thì vừa lúc nghe được có tiếng động.
Ma cung rất lớn, thanh âm kia phát ra từ trong điện.
Hư Tiểu Đường khó hiểu, vừa rồi nó nhìn khắp cái nội điện cũng không thấy ai mà.
Tiếng cộp cộp cộp lại vang lên.
Giống như tiếng bước chân.
Nhưng....
Tại sao lại nghe giống như là ... có rất nhiều cái chân đang đi nhỉ?