Weibo Của Tôi Có Thể Đoán Mệnh Của Tôi

Chương 34: Lịch biểu.

Thẩm Nguyên Gia không giờ sau khi cập nhật lại thì weibo lại có nhiều chức năng đến thế.

Khoan bàn đến mấy cái khác, riêng tấm hình hiện trường toàn cảnh 360 độ đã khiến cô giật mình.

Ví dụ nhưng trong vụ án của Trình Thu Di, ảnh hiện trường lúc trước chỉ thấy được bàn tay của hung thủ, ngoài ra không còn bất kỳ manh mối nào khác. Mà chỉ cần di chuyển tấm ảnh toàn cảnh này là có thể thấy được nửa phần mình của hung thủ, giống với hình trên weibo của Hà Lâm.

Đây là chức năng lớn nhất rồi đi?

Thẩm Nguyên Gia rất ngạc nhiên nhưng cũng cảm thấy sau khi mình trọng sinh đã nhặt được vàng rồi, weibo còn có thể đoán mệnh.

Có lẽ tiếp theo cô phải sử dụng chức năng này.

Đang nghĩ ngợi thì màn hình điện thoại dần mờ đi, cô nhìn đồng hồ điện thử bên cạnh, năm phút.

Thời gian mới đủ để cô quan sát.

Thẩm Nguyên Gia vỗ vỗ gương mặt.

Cô vừa thoát weibo thì có người gọi điện đến.

Thẩm Nguyên Gia nhìn tên hiển thị, "Chị Vân?"

Sau sự kiện bể bơi hồi tháng 1, Tô Vân và Thẩm Nguyên Gia không có liên hệ gì với nhau, hôm nay đột nhiên gọi điện thoại tới khiến cô hơi bất ngờ.

Giọng nói của Tô Vân truyền đến, "Dạo này có rảnh không? Chị nghe nói em chụp bìa cho GRACE, chúc mừng em nha Nguyên Gia."

Hoạt động trong giới thời trang, Tô Vân đương nhiên nắm rõ trong lòng bàn tay.

"Cảm ơn chị nha." Thẩm Nguyên Gia trả lời: "Gần đây em không có việc gì, sao vậy chị?"

"À, chị muốn mời em ăn bữa cơm." Tô Vân lập tức nói, "Em cũng biết chuyện vừa rồi, mấy ngày nay Lâm Tuệ Tâm bận quá, vừa từ nước ngoài về nên hai tụi chị muốn mời em ăn cơm."

Tuy rằng Thẩm Nguyên Gia không biết Lâm Tuệ Tâm là ai nhưng đoán chắc là người liên quan đến sự kiện bể bơi.

"Vâng." Cô không từ chối, "Khi nào với ở đâu vậy chị?"

Có thể kết bạn được với Tô Vân, đối với cô mà nói chỉ có lợi chứ không có hại.

Tô Vân trả lời, "Tối nay lúc 8 giờ, chị đặt phòng bao số 208 ở Thúy Vân Cư, em đến rồi báo tên chị là được.

Thẩm Nguyên Gia ghi nhớ, lên tiếng đáp.

Lâm Tuệ Tâm ngồi đối diện, có chút thấp thỏm, nhỏ giọng hỏi: "Sao rồi, em ấy có đồng ý không?"

Tô Vân cúp điện thoại, ngẩng đầu, "Được rồi, em ấy đồng ý rồi."

Lâm Tuệ Tâm lập tức thở nhẹ ra, "Tớ còn sợ em ấy không chịu đi."

Lâm Tuệ Tâm thật sự rất tò mò về Thẩm Nguyên Gia, nhưng sau sự kiện bể bơi, vừa về nước thì cô lại bận chuyện nên phải đi công tác nước ngoài, mãi đến đầu tháng này mới về, lập tức mời người ăn cơm.

Người bạn bị thương nặng nhất lúc đó cũng đã hồi phục lại bình thường, những phương diện khác cũng không chịu ảnh hưởng gì.

"Nhưng mà em ấy biết đoán mệnh thật sao? Mặc dù tớ thấy rất thần kỳ nhưng khả năng trùng hợp cũng rất cao." Lâm Tuệ Tâm hiếm khi tin vào những lời bói toán này, quá mức mê tín.

Tô Vân: "Cậu có thể thử."

Lúc trước Tô Vân cũng nghĩ như vậy, cũng không để tâm đến lời nói của Thẩm Nguyên Gia, kết quả đúng là có chuyện. Nếu không phải lúc đó Thẩm Nguyên Gia gọi tới thì cô ngủm ở bể bơi thật rồi.

Là do cô không tin tưởng Thẩm Nguyên Gia.

Lâm Tuệ Tâm cười nói: "Tớ sẽ chú ý thái độ."

Cô sẽ thử thăm dò một chút, nếu thật sự biết đoán mệnh thì về sau sẽ kết nối thường xuyên, nếu không thì xem như đây là một bữa cơm xã giao bình thường, dù sao người ta cũng từng gián tiếp cứu mình một mạng.

Chỉ là không biết đối phương là một người như thế nào.

Hai người vừa uống trà vừa nói chuyện phiếm, hai tiếng sau, cửa phòng bao bị đẩy ra.

Lâm Tuệ Tâm lập tức nhìn ra cửa, thấy một cô gái có vóc dáng cao gầy xinh đẹp, có hơi bất ngờ.

Trẻ thật đấy.

Mười tám năm qua đi, cô và Tô Vân cũng đã 40 tuổi rồi, khóe mắt cũng xuất hiện nhưng nếp nhăn, bình thường còn phải dùng kem che khuyết điểm để lấp đi, nhìn mấy cô gái trẻ tuổi xinh đẹp này mà hâm mộ không thôi.

Lúc trước khi cô và Tô Vân cười nói, lúc mà hai người vẫn chưa xảy ra chuyện, cô còn tưởng cô gái này muốn thu hút sự chú ý của Tô Vân.

Ai ngờ sau đó bị vả mặt nhanh như vậy.

Lâm Tuệ Tâm chưa từng tra tên của Thẩm Nguyên Gia trên mạng nên chưa biết cô trông như thế nào, chỉ có chút ấn tượng mơ hồ trong miệng Tô Vân, không khác người thật là bao, rất xinh đẹp.

Cô vẫn còn đang suy nghĩ ngổn ngang thì Tô Vân đã đứng lên, mỉm cười đưa Thẩm Nguyên Gia tới ghế ngồi, "Nguyên Gia, đây là bạn thân của chị, Lâm Tuệ Tâm, chị từng nói qua với em rồi đó."

Thẩm Nguyên Gia nhìn về phía đối diện.

Cô đã tra thử xem Lâm Tuệ Tâm là ai, không ngờ lại là một nhân vật rất lợi hại, nhà cô kinh doanh trang sức, công ty cũng đã lên sàn niêm yết, tên tiếng anh là JZ. Ngày Lâm Tuệ Tâm nhậm chức tổng giám đốc, tin tức về cô có không ít.

"Chào chị." Thẩm Nguyên Gia không thân với Lâm Tuệ Tâm nên chỉ đơn giản chào hỏi.

Tuy rằng Lâm Tuệ Tâm vẫn còn kinh ngạc nhưng trên mặt vẫn lộ ra nét tương cười, "Chị hay nghe Tô Vân nhắc đến em, cuối cùng có thể gặp được người thật rồi, đừng khách khí, cứ gọi chị Tuệ Tâm là được."

Cô cong môi cười, "Chị Tuệ Tâm, chị cứ gọi em là Nguyên Gia nhé."

Tô Vân kéo Thẩm Nguyên Gia ngồi xuống, hạ thấp giọng nói: "Chuyện lần trước thật sự cảm ơn em, chị còn muốn cảm tạ em thật nhiều lần nữa."

Lâm Tuệ Tâm cũng nói thêm, "Đúng vậy, chuyện không ai ngờ tới."

Thẩm Nguyên Gia chỉ mỉm cười, không phủ nhận, cũng không nói thêm cái gì, nói nhiều lộ nhiều, không bằng để các chị ấy tự suy đoán.

Nói đến chuyện này, hai người chị lại kể rất nhiều. Thẩm Nguyên Gia nghiêm túc lắng nghe, lâu lâu đáp một câu, đột nhiên Lâm Tuệ Tâm bật ra một câu, "Nguyên Gia, em có thể xem cho chị một quẻ không? Tương lai của chị sẽ ra sao?"

Tốc độ nói rất nhanh.

Thẩm Nguyên Gia lập tức dừng lại, nhìn về phía cô.

Trên mặt Lâm Tuệ Tâm vẫn là nét cười, giống như không để lời này trong lòng, kiên nhẫn chờ cô.

Thẩm Nguyên Gia nhẹ nhàng lên tiếng, "Em xin phép đi toilet một chút."

Tô Vân lập tức liếc nhìn Lâm Tuệ Tâm, nói: "Em đi đi."

Chờ Thẩm Nguyên Gia đẩy cửa ra khỏi, cô mới ảo não nhìn Tô Vân. Thật ra cô cũng chỉ ngoài miệng mà nói thôi chứ không có cưỡng bách Thẩm Nguyên Gia xem bói cho cô, cô cũng đâu đến mức mê tín như vậy. Chủ yếu là nhìn Thẩm Nguyên Gia không giống đại sư một chút nào.

Trước kia cô thấy đại sư người khác mời tới đều mặc áo bào, đeo kính đen, cốt cách như thần tiên.

Lần đầu tiên thấy một người xinh đẹp như Thẩm Nguyên Gia. Nếu sự kiên bể bơi lần đó không phải là thật thì cô cũng sẽ không tin Thẩm Nguyên Gia đoán ra được một chuyện trùng hợp như vậy.

"Vừa rồi cậu nói thế là không tốt." Tô Vân trách cứ nói.

Lâm Tuệ Tâm vỗ vỗ mặt, "Tớ chỉ buộc miệng thốt ra thôi, không nghĩ tới sẽ ngượng ngùng như vậy, được rồi, đợi lát nữa em ấy ra ngoài rồi tớ xin lỗi em ấy. Đừng chỉ nói tớ không, tớ biết cậu cũng rất thích Nguyên Gia."

(Truyện được đăng tải phi lợi nhuận duy nhất trên s1apihd.com alaala00, nếu các cô đọc ở chỗ khác thì chính là copy công của người khác đó, mau về với Lã đi.)

***

Thẩm Nguyên Gia mượn cớ đi toilet để đăng nhập weibo.

Vừa rồi Lâm Tuệ Tâm nói như thế khiến cô không kịp trở tay. Nếu cô từ chối thì hơi kỳ, huống hồ lần này cô là khách, thân là phận tiểu bối, không có ai chống lưng, không thể bỏ qua mấy lời như vậy được.

Lâm Tuệ Tâm là tổng giám đốc JZ, weibo đương nhiên sẽ có chứng thực, hơn nữa fan cũng không ít, khoảng mấy trăm ngàn fan lận.

Nhìn số lượng fans nhà mình xong mà khóc một dòng sông.

Lâm Tuệ Tâm muốn nhờ cô đoán mệnh, Thẩm Nguyên Gia cũng không phải không thể từ chối, chỉ là từ chối bây giờ là hạ sách. Hơn nữa cô cũng muốn xem tính năng mới của weibo.

Trước đây không xem được tương lai trên weibo nhưng bây giờ chắc là sẽ có.

Lúc này chắc Lâm Tuệ Tâm đang ngồi nói chuyện với Tô Vân, không chú ý tới việc cô theo dõi và hủy theo dõi, thế thì dễ giải quyết rồi.

Cô đoán không sai, sau khi cập nhật, weibo có thể biết được chi tiết những chuyện trong tương lai gần.

Di ảnh là một bà cụ. Ngày tử vong là vài thập niên sau, Thẩm Nguyên Gia liếc mắt một cái rồi di chuyển xuống phía dưới xem tiếp.

Cô muốn biết lịch biểu có những gì.

Lướt xuống một chút, lịch xuất hiện trước mắt, biểu thị từ ngày 5 đến ngày 11, được phân biệt như các ngày trong tuần.

Màu sắc của từng ô không phải là màu xám, nhưng điểm kỳ lạ chính là bảy ngày thì có hai ngày màu đỏ, mà tính chất cũng không giống nhau, những ngày còn lại đều là màu trắng.

Thẩm Nguyên Gia cảm thấy kỳ lạ, màu sắc của lịch có thể hiểu nhưng tính chất đậm nhạt khác nhau là sao?

Cô bấm vào ngày màu trắng.

Màn hình màu đen, chữ màu trắng, cả năm ngày màu trắng đều là những sự việc râu ria.

Ví dụ như ngày mai Lâm Tuệ Tâm sẽ được người ta tỏ tình. Ngày kia sẽ đàm phán hợp đồng thành công, ngày kia kia nữa...

Đều là những chuyện hằng ngày, thoạt nhìn rất bình thường, không có gì kỳ lạ, hơn nữa hầu như là chuyện tốt.

Thẩm Nguyên Gia bấm quay về, nhìn hai ngày màu đỏ.

Cô bấm vào ngày 6 trước, màn hình nhanh chóng xuất hiện.

【Ngày 6 tháng 3 năm 2018 - nguy hiểm cấp 3】Tai nạn xe, gãy xương đùi phải.

Thẩm Nguyên Gia nhìn chằm chằm dòng chữ màu đỏ kia, nửa ngày sau cũng không khôi phục lại tinh thần.

Nguy hiểm cấp ba này cho thấy ngày mốt Lâm Tuệ Tâm ra đường sẽ gặp phải tai nạn, khiến xương đùi bị gãy.

Cô lại bấm vào ô màu đỏ khác, ngày 11.

【Ngày 11 tháng 3 năm 2018 - nguy hiểm cấp 1】Bị tát mặt, khóe miệng bị rách.

Cuối cùng Thẩm Nguyên Gia cũng đã hiểu tính năng của lịch biểu này.

Cô bấm quay về rồi nhìn màu sắc trên lịch, phát hiện màu đỏ của ngày 6 đậm hơn màu đỏ ngày 11 một chút, cho nên mới phân chia ra nguy hiểm cấp 3 và cấp 1.

Hóa ra lịch biểu được sử dụng như vậy.

Màu trắng cho những chuyện bình thường hoặc là chuyện tốt, màu đỏ biểu thị cho những sự kiện nguy hiểm, độ đậm nhạt không giống nhau nên tính chất nguy hiểm cũng khác nhau.

Như là ngày 6 gãy xương sẽ nặng hơn ngày 11 bị rách khóe miệng.

Nói như vậy thì tính năng của weibo mới ngày xịn quá rồi, còn có thể biết được tình huống sắp xảy ra, vậy thì sau này việc đoán mệnh của cô dễ như trở bàn tay.

Thẩm Nguyên Gia nhìn chằm chằm giao diện một lát, khóe môi khẽ cong.

*

#17012021.