Người thuộc hạ toát mồ hôi hột vì nữ nhân kia.
Khương thiếu tàn nhẫn và có một lòng báo thù mạnh mẽ.
Người phụ nữ đó đã xúc phạm Khương thiếu, Khương thiếu đã kiểm tra thông tin của cô và phải tìm cách trả thù. Cô ta có rất ít sự bảo vệ, chính xác là chẳng có gì.
Nhưng Hạng thiếu không phải lúc nào cũng có thể ở bên cạnh người phụ nữ đó, đúng không!
Chỉ cần có sơ xuất gì Khương thiếu sẽ ra tay ngay !
Một số thuộc hạ bên dưới rùng mình khi nghĩ về việc này.
Khương thiếu càng ngày càng không chắc chắn, chính họ cũng sợ hãi khi làm việc dưới quyền của hắn.
Tất cả đều sợ bản thân nói sai.
“ Dạ, Khương thiếu, thuộc hạ sẽ đi làm ngay bây giờ! “
Sau khi thuộc hạ đi xử lý công việc, Khương Lâm Trì cúi đầu nhìn điện thoại di động không nói gì.
Là tin nhắn từ Lục Nhu Nhi, nhưng Khương Lâm Trì không trả lời.
Bởi vì hắn ta đang nghĩ đến những gì cô ta nói, chân của hắn thế này, Lục Nhu Nhi thật sự không ngại sao?
Haizz!
Điều đó là không thể!
Lục Nhu Nhi có nghĩ vậy không?
Bởi vì Khương Lâm Trì không trả lời tin nhắn, Lục Nhu Nhi trở nên lo lắng và cô chỉ có thể goi.
Khương Lâm Trì lại hoàn toàn không muốn nghe điện thoại.
Lục Nhu Nhi đã gọi hai lần, Khương Lâm Trì mở máy.
“ Lâm Trì !” Lục Nhu Nhi gọi hai từ này, giọng nói của cô ta đầy sự đau khổ.
Khương Lâm Trì hiện tại cáu kỉnh, không muốn đối phó với suy nghĩ của Lục Nhu Nhi .
“ Có chuyện gì à? “
Lục Nhu Nhi cẩn thận nói: “ Em gửi tin nhắn cho anh nhưng anh không trả lời, gọi điện thoại cũng không trả lời, em có chút lo lắng cho anh! “
“ Lo cho tôi, vì chân tôi, quá lo lắng rằng có điều gì xảy ra với tôi? “
Nghe Khương Lâm Trì nói, Lục Nhu Nhi ở bên kia điện thoại, cảm thấy được là tâm tình của Khương Lâm Trì không được tốt cho lắm.
Vẻ mặt cô thay đổi, từ khi biết chân của Khương Lâm Trì bị thương, điều tối kị là nhắc tới chân của hắn.
“ Không có, không có, em nghĩ rằng anh đã quên em, em đã quá lo lắng. “
Nghe được lời nói thận trọng của Lục Nhu Nhi, vẻ mặt của Khương Lâm Trì trông tốt hơn, nói: “ Tôi không có việc gì, cũng không quên em, vừa rồi tôi đang bận! “
Nghe Khương Lâm Trì nói, Lục Nhu Nhi cảm thấy nhẹ nhõm hơn.
Từ khi cô còn nhỏ đã rất thích Khương Lâm Trì rồi.
Nhưng vào lúc đó, Khương Lâm Trì đã quen với chị gái cô Lục Tâm Nhiễm.
Cuối cùng, Tâm Nhiễm cũng đã chết, cô trở thành vị hôn thê của Khương Lâm Trì. Cuối cùng cô cũng đứng bên cạnh của Khương Lâm Trì.
Nhưng mà cô luôn phải cẩn thận từng li từng tí, bởi vì đôi khi tâm trạng của Khương Lâm Trì lại không tốt.
Hắn không biết được liệu đôi chân của mình có thể khá hơn được nữa không.
“ Vậy khi nào thì anh quay về ?”
Từ khi Khương Lâm Trì đến Hoa Thành, Lục Nhu Nhi đã rất lo lắng.
Cô không lo lắng về bất cứ điều gì khác, nhưng cô lo rằng những người phụ nữ khác sẽ leo lên giường của Khương Lâm Trì.
Vẻ ngoài của Khương Lâm Trì rất được nhiều cô gái yêu thích.
Cho dù chân của hắn đã bị thương, nhưng năng lực, địa vị, diện mạo của hắn không thay đổi, vẫn có rất nhiều phụ nữ muốn đến gần Khương Lâm Trì, Lục Nhu Nhi phải luôn cẩn thận.
“ Trước tiên phải giải quyết vấn đề ở đây đã. “
Khương Lâm Trì không trả lời khi nào hắn quay lại.
Lục Nhu Nhi nói: “ Em muốn đến Hoa Thành gặp anh. “
“ Em có một số kiểu thiết áo mới muốn cho anh xem. “
Cô biết rằng Khương Lâm Trì là một người có rất nhiều tham vọng.
Điều này liên quan đến kinh nghiệm thời thơ ấu của hắn.
Lục Nhu Nhi vì Khương Lâm Trì mà theo học ngành thiết kế thời trang.
Cô ấy biết rằng mình không giỏi, càng không giỏi như Khương Lâm Trì.
Vì vậy, cô rất cố gắng chăm chỉ.
Khương Lâm Trì nghĩ đến những gì hôm nay cô nói, ánh mắt chìm xuống, nói: “ Vậy thì cô đến đây! “
Hai người lại tiếp tục nói chuyện, sau đó cúp điện thoại, Lục Nhu Nhi thở phào một hơi.
Nhưng sau khi cúp máy, sắc mặt Lục Nhu Nhi liền thay đổi: “ Lục Tâm Nhiễm đáng trách, nếu không có cô, Khương Lâm Trì đã không trở thành như vậy. “