Nhân Bản

Chương 9 - Tập thể (4)

Người ta hay bảo "hϊếp da^ʍ thị giác" thì nay đã có thật, thậm chí còn xuất hiện lù lù ngay trước mặt nó như trêu ngươi nữa. Tất tần tật mọi thứ âm thanh huyên náo từ bên cô gái đều được truyền trực tiếp sang phòng nó, không muốn nghe mà bắt buộc phải nghe. Kỳ lạ là, càng nghe nó lại càng thêm nứиɠ. Dươиɠ ѵậŧ nó căng cứng hết cỡ. Ngày xưa, nó chỉ trông thấy cảnh này trên mấy bộ phim người lớn Nhật, Mỹ, chứ nào có cơ hội để "mục sở thị" hoặc làm "diễn viên trải nghiệm" bao giờ đâu. Mỉa mai nhỉ, cuối cùng, cái câu hỏi tò mò về cảm giác thực sự khi quan sát tại hiện trường hồi bé của nó cũng đã tìm ra đáp án. MỘT CÁCH BẤT ĐẮC DĨ.

Đằng đối diện, thằng Lâm kéo khoá quần xuống:

- Chúng mày chờ đấy!

Dứt lời, xilip hắn rơi khỏi đầu gối, lùm xùm cả đống với dây lưng, đồng phục phía dưới chân. Chùm lôиɠ ʍυ rậm rạp, đen nhánh, xoăn tít ngược lên lỗ rốn chứng tỏ hormone sinh dục mạnh. Cây hàng dù phần gốc to, nhưng về tổng thể vẫn hơi ngắn. Gel bôi trơn thằng Khôi mang theo có vẻ không cần thiết lắm, vì cơ thể cô đã tiết đủ chất nhờn rồi. "Ọt", dươиɠ ѵậŧ Lâm dễ dàng xâm nhập vào trong. Đầu khấc tái tê còn hơn điện giật. Ấm nóng, kín khít bóp chặt lúc hắn vừa đút được hai phần ba. Chợt, như choàng tỉnh, âʍ đa͙σ cô bất ngờ co thắt mạnh mẽ chống lại con thú của hắn. Điều đó chỉ khiến cho kẻ ăn thịt tăng thêm phần kí©ɧ ŧɧí©ɧ muốn đi săn tới tận cùng. Cặp mông rắn chắc của hắn dồn lực lên đầu cu, biến nó thành mũi khoan xuyên phá cửa ải yếu ớt kia. Côи ŧɧịt̠ hắn hơi hụt hẫng khi không chạm được vào "vùng cấm địa" cổ tử ©υиɠ, bù lại, toàn bộ thân ©ôи ŧɧịt̠ đã cắm ngập hết bên trong những thớ cơ sâu.

Yên lặng tận hưởng giây phút khoái lạc như nắng hạn gặp mưa rào, não bộ hắn sung sướиɠ chực muốn nổ tung. Háng cô cứ tiếp tục gồng cứng, nhưng âʍ đa͙σ dần dần thả lỏng, buông xuôi. Hắn rút gần hết dươиɠ ѵậŧ ra ngoài ngoại trừ đầu chóp ống sáo; rồi, tựa quân thù nạp đạn pháo tăng, hắn dập một cú trời giáng. May mắn cho cô, nếu con quái vật đó chỉ cần dài thêm độ một phân nữa thôi, thì hôm nay chắc cô sẽ chảy máu đến chết sau khi kết thúc chuyện này mất. Luồng xung chạy dọc theo sống lưng, lan toả tới mọi nơron thần kinh, truyền cơn phê còn hơn ma tuý đến tận từng tế bào trên người hắn.

Đám bậu xậu dưới quyền hắn, đương nhiên chẳng cam chịu khoanh tay đứng nhìn. Hai tên lâu la, tranh thủ lúc thằng chỉ huy đang chìm đắm trong cơn mê, lôi chim ra xóc. Chúng còn trẻ, cộng với cả chưa vợ con gì nên hừng hực lắm. Và đương nhiên, chúng phải tự tin vào khả năng hồi phục nhanh sau lần bắn đầu tiên thì mới dám "phí phạm của giời" thế này. Duy có mỗi thằng Khôi là vẫn tay xoa cằm, tay ôm khuỷu chắp trước ngực trầm ngâm.

Háng cô cuối cùng cũng chịu thua, vẫy cờ trắng đầu hàng, mềm nhũn. Khoái chí, hắn lại càng tăng tốc dập như máy khâu. Nước nhờn của cô chuyển từ trong suốt sang trắng xoá, dính bê bết lên lôиɠ ʍυ hắn. Từng cú đâm kèm theo ngần ấy lần thốn đến chết ngất. Dòng dịch bị giam ở túi tinh hắn bấy lâu giờ đã được giải phóng, mon men lần tìm đến bến bờ tự do. Hắn cảm thấy tưng tức nơi gốc ©ôи ŧɧịt̠. Biết chắc rằng sắp cán vạch đích, hắn liền chạy nước rút, nhấp hồng hộc một hơi. Phần dưới cô hoàn toàn mất sạch cảm giác, phó mặc cho số phận đẩy đưa. "Phụt, phụt", hắn lấy tay xóc lia lịa dươиɠ ѵậŧ vừa mới tích tắc thoái lui khỏi vòng chiến địa, bung nổ những tia đặc, trắng quánh phủ kín lớp da bụng mịn màng; bay vọt tuốt lên tận bờ mi nhắm nghiền, đẫm ướt nước mắt rơi. Kế cạnh bên, "súng" hai thằng tay sai đồng loạt cướp cò. Đối diện qua chiếc vách ngăn tường kính, dươиɠ ѵậŧ Hoàng huơ huơ, nhỏ từng giọt xuống sàn...