Chương 3270
Từ sau khi Kitano Takeshi chết dưới tay Dương Chấn, hiệp hội võ thuật nước Dương đã coi Dương Chấn là kẻ thù số một, lần này họ trả giá cao như thế để tìm người ám sát Dương Chấn, nên đều rất mong chờ kết quả.
Yoshida Shinichi lắc đầu, nghiêm nghị nói: “Tên nhãi này rất không đơn giản, tôi vừa nhận được tin tức, người nhận nhiệm vụ đầu tiên là bốn cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh, trong đó có một Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ, hai Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ và một Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ, nhiệm vụ thất bại”.
“Sao cơ?”
Nghe thấy Yoshida Shinichi nói thế, mọi người đều giật mình.
Aoki Yamato kinh hãi nói: “Một tuần trước, cậu ta vừa đánh với Kitano Takeshi tại Võ Thần Quán ở Yến Đô, Chiêu Châu, Kitano Takeshi có thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ, tuy sau cùng Dương Chấn đã gϊếŧ Kitano Takeshi, nhưng Dương Chấn cũng phải trả giá đắt, nghe nói cậu ta hôn mê suốt ba ngày ba đêm, đội ngũ chữa trị của Chiêu Châu đã định công bố cái chết của cậu ta rồi”.
“Cho dù bây giờ cậu ta sống sót, chắc chắn cũng chưa đạt đến Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ, cậu ta đã gϊếŧ cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ kiểu gì, còn cả hai cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh trung kỳ và một cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh sơ kỳ nữa chứ?”
Lần trước ở Võ Thần Quán, Aoki Yamato suýt bị Dương Chấn gϊếŧ, đối với Aoki Yamato, đây đúng là sự sỉ nhục, lòng căm hận của ông ta với Dương Chấn cũng lên đến đỉnh điểm.
Bây giờ bỗng hay tin Dương Chấn đã đánh chết bốn cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh, trong đó còn có một cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh hậu kỳ, ông ta vô cùng tức giận và kinh hãi.
Shendai Kabuto nhìn Yoshida Shinichi, thận trọng hỏi: “Chẳng lẽ cậu ta được người khác giúp ư?”
Yoshida Shinichi lắc đầu: “Cậu ta một mình gϊếŧ sạch bốn cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh, cả quá trình chỉ tốn 10 phút”.
“Sao cơ?”
Lần này, đám người càng thêm khϊếp sợ.
Dương Chấn có thể gϊếŧ bốn cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đã là khó tin lắm rồi, đằng này anh chỉ tốn 10 phút, đúng là quá phi lý, lại còn một mình hoàn thành nữa.
“Nhưng mọi người cứ yên tâm, người nhận nhiệm vụ bây giờ là một cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, cho dù Dương Chấn mạnh hơn nữa thì cũng không phải đối thủ của cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong đâu”.
Yoshida Shinichi nói với vẻ mặt đằng đằng sát khí: “Cậu ta phải chết! Chỉ khi cậu ta chết, chúng ta mới có thể tiếp tục tiếp vào Chiêu Châu, một ngày nào đó, chúng ta sẽ khiến cao thủ Chiêu Châu quỳ trước chúng ta!”
Trong lúc hiệp hội võ thuật nước Dương đang chú ý đến Dương Chấn, ở một nơi khác, cũng có người đang chú ý đến Dương Chấn.
Võ Tông, Ma Sơn.
Một lão già tóc bạc mặc đồ truyền thống đang ngồi xếp bằng trên bệ ngọc, trên người tản ra khí thế vô cùng mạnh mẽ.
Lão ta có vẻ đau đớn, càng tu luyện lâu, nỗi đau mà lão ta phải chịu cũng lớn dần.
“Phụt!”
Lão ta bỗng hộc máu, khí thế trên người cũng lập tức tiêu tan.
“Bố!”
Một người trung niên mặc đồ truyền thống vội xông lên trước, đỡ lấy lão già, trên mặt tràn ngập vẻ lo lắng.
Người trung niên vội hỏi với đôi mắt đỏ hoe: “Bố, bố sao rồi?”
Lão già khẽ lắc đầu, mặt hơi tái, lão ta thấp giọng nói: “Con yên tâm, tạm thời chưa chết đâu!”