Chàng Rể Chiến Thần

Chương 3205

Chương 3205

Mặt Đỗ Trọng đầy nước mắt áy náy, các cao thủ Chiêu Châu đã trở thành thành viên chính thức của Võ Minh cũng có vẻ xúc động.

Ba ngày trước, những gì Dương Chấn thể hiện trong trận đánh với Kitano Takeshi đáng để họ kính trọng.

Có thể nói, Dương Chấn thành ra thế này vì bảo vệ thể diện của cao thủ Chiêu Châu.

Nếu có thể đảo ngược thời gian, họ thà để cao thủ Chiêu Châu chịu nhục chứ cũng không muốn Dương Chấn bị thương nặng.

Tuy họ thắng nước Dương, nhưng nếu Dương Chấn chết, cho dù họ thắng thì sao chứ?

Với bản chất của cao thủ nước Dương, một ngày nào đó, họ sẽ quay lại, khi đó, ai sẽ bảo vệ thể diện của cao thủ Chiêu Châu đây?

“Ông Đỗ, chúng ta không thể từ bỏ Cậu Chấn, chỉ cậu ấy mới có tư cách dẫn dắt cao thủ thế tục Chiêu Châu chúng ta giành lấy vinh quang trước thế giới!”

Một cao thủ Võ Minh bỗng nói với vẻ kiên định.

Ngay sau đó, một cao thủ khác cũng lên tiếng: “Không sai! Cho dù ông Hoàng đã nói không cứu nổi Cậu Chấn nữa, chúng ta cũng không được từ bỏ Cậu Chấn, Cậu Chấn là lãnh tụ tinh thần của Võ Minh chúng ta, cậu ấy không thể chết!”

“Ông Đỗ, tôi nghe nói ở mấy gia tộc Cổ Võ có đan dược cứu mạng, chỉ cần chúng ta lấy được loại đan dược cứu mạng này, chắc chắn có thể giúp Cậu Chấn hồi phục”.

Nghe thấy thế, Đỗ Trọng bỗng sáng mắt lên, kích động nói: “Mọi người nói không sai, chúng ta không thể từ bỏ Cậu Chấn, đúng là trong gia tộc Cổ Võ có đan dược cứu mạng, tôi nhớ có một loại đan dược cổ tên Hồi Hồn đan, vô cùng quý giá, cho dù là cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, nếu uống một viên Hồi Hồn Đan khi sắp chết thì sẽ giữ được tính mạng”.

“Tôi biết nơi nào có Hồi Hồn Đan, giờ tôi sẽ lên đường đi hỏi xin đan dược ngay, mấy ngày tới, mọi người phải bảo đảm an toàn cho Cậu Chấn nhé”.

Nghe thấy thế, cao thủ Võ Minh đều kích động nói: “Ông Đỗ yên tâm, chúng tôi sẽ bảo vệ Cậu Chấn thật tốt, ông cứ yên tâm đi đi!”

Trong lúc mọi người đang kích động, một cao thủ bỗng nghiêm nghị nói: “Hồi Hồn Đan có giá trị trên trời, cho dù là ở gia tộc Cổ Võ thì cũng là báu vật hết sức quý giá, gia tộc nào sẵn lòng tặng Hồi Hồn Đan cho người khác đây?”

Đỗ Trọng nhìn Dương Chấn đang nằm im trên giường bệnh, siết chặt nắm tay.

Một lúc lâu sau, ông ta nói: “Mọi người chỉ cần bảo vệ Cậu Chấn, cứ giao việc về Hồi Hồn Đan cho tôi!”

“Nhưng…”

Một cao thủ đang định lên tiếng thì bị Đỗ Trọng ngắt lời: “Tôi quyết định rồi, mấy ngày tới, Cậu Chấn xem như nhờ vào mọi người”.

Đỗ Trọng nói rồi quay người rời đi.

Các thành viên Võ Minh đều thở dài.

Họ hiểu rõ giá trị của Hồi Hồn Đan, khắp Chiêu Châu, có lẽ chỉ gia tộc Cổ Võ mới có đan dược cao cấp thế này.

Cho dù có gia tộc Cổ Võ sẵn lòng lấy Hồi Hồn Đan ra, có lẽ Đỗ Trọng cũng sẽ phải trả giá rất đắt, bằng không, tại sao đối phương phải đưa Hồi Hồn Đan có giá trị không nhỏ cho Đỗ Trọng?

Cùng lúc đó, ở dinh thự Vân Phong.

Từ ba ngày trước, sau khi Dương Chấn gϊếŧ Kitano Takeshi, tin tức đã lan truyền khắp Chiêu Châu, sau khi biết tin, đám người Mã Siêu cũng về Yến Đô ngay tức khắc.

Nhưng đã ba ngày, họ vẫn không tìm thấy Dương Chấn.

Mã Siêu vô cùng lo lắng: “Đã ba ngày rồi, sao vẫn chưa có tin gì về anh Chấn?”