Chàng Rể Chiến Thần

Chương 2646

Chương 2646:

Dương Chấn bắt tay với ông ta, lúc này mới phát hiện tay đối phương hết sức già nua, giống như da bọc xương vậy, chäc chản tuổi tác của ông ta đã rất lớn.

“Bụp!”

Đúng lúc này, một tiếng vang lớn truyền tới, chỉ thấy cơ thể Bách Lý Yến bay ra ngoài, người vẫn ở trên không trung đã phun ra một ngụm máu.

Khí thế võ đạo trên người Bách Lý Yến nháy mắt biến mất giống như thủy triều rút.

Mã Siêu nổi giận gầm lên một tiếng, cơ thể lóe lên, lập tức xuất hiện ở trước mặt Bách Lý Yến, nên thêm một chưởng.

“Râml”

Trong tích tác, Bách Lý Yến bỗng lộn một vòng trên mặt đất, một chưởng của Mã Siêu rơi vào đúng vị trí vừa rồi của Bách Lý Yến, lập tức bụi đất tung bay.

“Các người nhất định sẽ phải trả giá đất!”

Bách Lý Yến bỗng nhiên mặt đầy dữ tợn nói, dứt lời, lão ta bỗng ném một thứ lớn chừng quả trứng gà về phía Mã Siêu.

“Uỳnh!”

Một tiếng vang rất lớn khiến bụi đất bay tung bay, sinh ra một mảng khói mù rất lớn.

Chờ khói mù tản đi, ở đây đâu còn bóng dáng Bách Lý Yến nữa?

Mã Siêu mất đi mục tiêu lập tức điên cuồng tấn công bốn phía, giống như tận lực bộc phát hết lửa giận trong cơ thể.

“Uỳnh uỳnh uỳnh!”

Chỉ thấy nhà cửa bốn phía Hoàng tộc họ Phùng từng cái ầm ầm sụp đổ.

Dương Chấn nhíu chặt mày, định tìm Bách Lý Yến, nhưng lại phát hiện không thể nào cảm nhận được khí tức trên người đối phương, hiển nhiên lão ta đã rời khỏi Hoàng phủ họ Phùng rồi.

Lúc này cao thủ mặc áo choàng đen nói: “Gia tộc Bách Lý có thủ đoạn che giấu thực lực võ đạo, lấy cảnh giới võ đạo của cậu, muốn cảm nhận được lão ta ở đâu là chuyện không thể”.

Dương Chấn nhìn về phía cao thủ mặc áo choàng đen, vội vàng hỏi: “Ông biết lão ta ở đâu?”

Cao thủ mặc áo choàng đen mang mặt nạ kim loại sáng bóng nhìn về phía Dương Chấn, giọng nói lạnh lùng vang lên: “Tôi biết thì sao?

Không biết thì thế nào?”

Thái độ của đối phương vô cùng rõ ràng, không muốn nhúng tay vào ân oán giữa đám Dương Chấn và gia tộc Bách Lý, quan trọng nhất là cao thủ mặc áo choàng đen cũng không có bất kỳ quan hệ gì với họ.

Dương Chấn nhìn cao thủ mặc áo choàng đen thật lâu, sau đó lạnh giọng nói: “Bây giờ, có phải ông nên ra tay phong ấn Thị Huyết Châu trong cơ thể người anh em của tôi rồi không?”

Cao thủ mặc áo choàng đen không lên tiếng, ngay sau đó nhìn về phía Mã Siêu đang điên cuồng tấn công khắp nơi, bỗng nhiên di chuyển chân, nháy mắt biến mất tại chỗ.

“Uỳnh Uỳnh Uỳnh!”

Một giây tiếp theo, ông ta đã xuất hiện ở bên cạnh Mã Siêu, bóng ông ta giống như yêu quái, vòng xung quanh Mã Siêu, chỉ thấy ngón tay ông ta điểm rất nhanh vào mấy huyệt vị trên người Mã Siêu.

Đợi sau khi ông ta dừng lại, anh phát hiện đường vân màu máu trên mặt Mã Siêu vốn đang cuồng bạo dần dần biến mất, khí tức cuồng bạo nháy mắt cũng tắt đi.

Sau đó cơ thể Mã Siêu mềm nhũn, lập tức ngã xuống.

Cơ thể Dương Chấn bỗng lóe lên, xuất hiện ở bên cạnh Mã Siêu, đỡ lấy anh ta.

Dương Chấn vẻ mặt nghiêm nghị nhìn về phía cao thủ mặc áo choàng đen: “Cảm ơn!”