Chương 2276:
Lúc này, những người đứng đầu của ba gia tộc lớn khác đều không nói gì, sâu trong đáy mắt đầy vẻ chờ mong.
Hoàng tộc họ Long của hiện tại đã trải qua một lần rung chuyển lớn, tổn thất không ít cao thủ Thần Cảnh, thậm chí ngay cả Long Phúc – Long Hoàng đời trước cũng bị Vô Danh gϊếŧ chết.
Người của các thế lực lớn ở Hoàng thành Long chỉ biết Long Hoàng đời trước đã chết, cũng biết Hoàng tộc họ Long đã mất rất nhiều cao thủ Thần Cảnh, nên thực lực hiện tại đã giảm đi rất nhiều.
Còn rốt cuộc Hoàng tộc họ Long đã xảy ra chuyện gì, ngoài người của Hoàng tộc họ Long thì không ai biết.
Bởi vậy mấy gia tộc lớn ở Hoàng thành Long mới dám công khai nghi ngờ Long Tấn. Nếu không phải Long Tấn muốn gϊếŧ người, sợ là không chỉ Phương Nho, chủ của ba gia tộc lớn vẫn sẽ tiếp tục làm khó Long Tấn.
Dương Chấn hơi híp mắt lại, nhưng anh không nhúng tay vào. Đây là chuyện của Hoàng thành Long, có một số chuyện Long Tấn phải tự xử lý.
Chỉ khi Long Tấn xử lý tốt, mới có thể cắt đứt mối hoạ sau này.
“Phương Nho, tôi cho ông thêm một cơ hội lựa chọn cuối cùng”, Long Tấn bỗng nhiên nói.
Lần này, sự tức giận trên người lão ta tựa như đột nhiên biến mất, giọng điệu hết sức bình tĩnh.
Nhưng ai ai ở đây cũng có thể cảm nhận được dưới sự bình tĩnh của Long Tấn, đang ẩn giấu một cơn cuồng nộ kinh người.
Phương Nho cũng thầm lo âu, lão ta dám làm như vậy cũng là đang đánh cược, cược Long Tấn không dám tùy tiện ra tay với lão ta.
Dẫu sao cảnh giới võ đạo của lão ta đã sớm bước vào Thần Cảnh đỉnh phong.
Trong mắt lão ta, Long Tấn cũng ở cảnh giới Thần Cảnh đỉnh phong, nhưng lão ta lại không biết thực lực võ đạo của Long Tấn đã sớm bước vào cảnh giới bán bộ Siêu Phàm Cảnh, chỉ còn một chút nữa thôi là đột phá Siêu Phàm Cảnh.
Yên lặng hồi lâu, Phương Nho bỗng nhiên cười lạnh: “Tôi không cần bất kỳ ai cho tôi cơ hội, chỉ biết là tất cả cơ hội đều nằm trong tay mình”.
Dứt lời, lão ta dứt khoát xoay người, bước đi.
“Xem ra tôi không ra uy, có vài người thật sự khi dễ tôi”, Long Tấn bỗng nói.
Sau đó, một luồng khí thế mạnh mẽ tản ra từ cơ thể lão ta.
Phương Nho mới đi tới cửa phòng bao bỗng dừng bước, ánh mắt tràn đầy vẻ khϊếp sợ, trong sự khϊếp sợ còn vô cùng sợ hãi: “Ông… cảnh giới võ đạo của ông đã là bán bộ Siêu Phàm Cảnh!”
Không chỉ Phương Nho mà người đứng đầu của ba gia tộc còn lại đều cực kỳ ngạc nhiên, đồng thời trong lòng họ cũng dâng lên sự vui mừng, chẳng qua là ba người không kích động ra mặt như Phương Nho mà thôi.
Bán bộ Siêu Phàm Cảnh và Thần Cảnh đỉnh phong thoạt nhìn chỉ chênh lệch nhau nửa cảnh giới, trên thực tế, từ Thần Cảnh đỉnh phong đến bán bộ Siêu Phàm Cảnh không khác nào đi trên rãnh trời.
Rất nhiều cao thủ Thần Cảnh đỉnh phong đến cuối đời đều không thể bước chân vào bán bộ Siêu Phàm Cảnh.
Một khi chạm được ngưỡng cửa ấy, họ sẽ có hy vọng đột phá vào Siêu Phàm Cảnh chân chính.
Phương Nho chỉ có thực lực Thần Cảnh đỉnh phong, lại thêm thiên phú võ thuật cũng bình thường, có lẽ cả đời cũng không thể đột phá tiến vào bán bộ Siêu Phàm Cảnh.
Nhưng giờ đây, lão ta lại chợt nhận ra Long Tấn đã là cao thủ bán bộ Siêu Phàm Cảnh, đã thế còn cực kỳ muốn gϊếŧ chết mình. Có thể thấy được Phương Nho hoảng sợ đến mức độ nào.
“Xin Hoàng Chủ tha thứ cho tôi, tôi biết lỗi rồi!
Tôi biết lỗi rồi!”
Hai chân lão ta mềm nhũn, quỳ phịch xuống đất, ngay cả xưng hô với Long Tấn cũng đổi từ Long Hoàng sang Hoàng Chủ.