Chương 2259:
Khi Diệp Hoàng nhận ra ba cao thủ của Hoàng tộc họ Diệp đã bị gϊếŧ thì vô cùng giận dữ: “Gϊếŧ!”
Sau khi lão ta gia nhập, chỉ trong một phút ngắn ngủi đã gϊếŧ chết toàn bộ cao thủ của điện Hắc Long.
Toàn bộ Hoàng phủ họ Diệp tràn ngập mùi máu tanh tưởi.
Trong trận chiến này, Hoàng tộc họ Diệp đã bị tổn thất hết ba cao thủ Thần Cảnh, năm cao thủ Thần Cảnh bị thương nặng.
Ngoài ra, đội lính canh cấp bậc Vương Cảnh cũng đã chết hơn hai mươi người.
Đây là tổn thất nặng nề nhất của Hoàng tộc họ Diệp từ khi Diệp Hoàng kế thừa hoàng vị đến nay.
“Hoàng Chủ, đã điều tra được, những người này là người của điện Hắc Long ở chiến trường ngoài biên giới!”
Đột nhiên, một cao thủ trung niên đi đến trước mặt Diệp Hoàng, báo cáo.
“Rầm!”
Khí thế toàn thân trên người Diệp Hoàng bộc phát, mặt đất dưới chân hoá thành cát bụi trong nháy mắt.
“Điện Häc Long!”
Lão ta gần như nghiến răng nghiến lợi nói ra cái tên này, hai con ngươi đỏ rực tràn đầy sát ý: “Đợi đến khi lễ mừng đại thọ một trăm tuổi của bố tôi kết thúc, tôi nhất định sẽ tự mình đi đến chiến trường ngoài biên giới, tắm máu cả điện Hắc Long!”
Cộng thêm năm cao thủ Thần Cảnh mà Diệp Hoàng phái đến chiến trường biên giới để tiêu diệt điện Hắc Long, Hoàng tộc họ Diệp đã mất hết tám cao thủ Thần Cảnh, hơn nữa họ đều bị gϊếŧ bởi điện Hắc Long.
Số người có thực lực Thần Cảnh của Hoàng tộc họ Diệp vốn đã ít ỏi, nếu không nhờ lão ta đột phá vào Siêu Phàm Cảnh và đánh chiếm các thế lực hàng đầu khác, đồng thời thu nạp cao thủ về Hoàng tộc thì sợ là họ đã không còn một người nào mang sức mạnh Thần Cảnh nữa.
Mặc dù vậy, số cao thủ Thần Cảnh chết do điện Hắc Long lần này cũng đã chiếm một phần ba số cao thủ Thần Cảnh của Hoàng tộc họ Diệp.
€ó thể hiểu Diệp Hoàng phẫn nộ đến thế nào.
“Hoàng Chủ, tôi luôn cảm thấy chuyện này có điều kỳ quái. Điện Hắc Long không thể nào gϊếŧ người của Hoàng tộc họ Diệp chúng ta vô duyên vô cớ như vậy được”.
Lúc này, lão già đã đưa ra nghi vấn trong cuộc họp gia tộc của Hoàng tộc họ Diệp lại đưa ra nghi vấn của mình thêm lần nữa.
Sau đó ông ta còn nói: “Tôi nghi ngờ chuyện này có liên quan đến Dương Chấn!”
Ông lão đó vừa nói xong, một luồng sát khí kinh khủng tràn ra bao phủ toàn thân Diệp Hoàng.
“Dương Chấn!”
Diệp Hoàng gần như cắn răng gọi tên Dương Chấn.
Lão ta là Hoàng Chủ của Hoàng tộc họ Diệp, năm trong tay Hoàng thành Diệp nhiêu năm như vậy, mặc dù làm việc có chút nóng nảy nhưng cũng không phải tên vô dụng không có đầu óc.
Trong lòng Diệp Hoàng luôn hiểu rằng điện Hắc Long không thể vô cớ ra tay với cao thủ Hoàng tộc họ Diệp, trước đó lão ta phái năm cao thủ Thần Cảnh đi tiêu diệt điện Hắc Long cũng không phải do kích động.
Với thực lực của Hoàng tộc họ Diệp, không khó để tiêu diệt một tổ chức sát thủ ở ngoài biên giới.
Chỉ là, lão ta không ngờ rằng năm cao thủ Thần Cảnh đều bị diệt sạch, càng không ngờ đến điện Hắc Long lại có nhiều cao thủ Thần Cảnh như vậy.
Nếu như có thể tiêu diệt điện Hắc Long thì không nói làm gì, nhưng đây lại không được, như vậy đương nhiên lão ta sẽ không khinh thường họ nữa.
“Hoàng Chủ, vốn dĩ giữa chúng ta và điện Hắc Long không có ân oán, tại sao họ lại bỗng nhiên cho người tấn công chúng ta? Thậm chí còn dám phái ra cao thủ hàng đầu xâm nhập vào trong Hoàng phủ để ám sát?”