Nghe câu trả lời của Âu Dương Trung Thành, ông cụ Cố và những người khác cau mày, tự hỏi Âu Dương Trung Thành đang nói đến anh Lý nào.
Người đầu tiên được mọi người nghĩ đến là Lý Phàm, mà người đầu tiên bị loại bỏ cũng là Lý Phàm.
Đó chỉ là một kẻ ăn bám vô dụng, người nhà họ Cố có cùng quan điểm về vấn đề này. Mặc dù hôm qua kẻ ăn bám vô dụng Lý Phàm đã tuyên bố sẽ giải quyết Âu Dương Trung Thành nhưng trong mắt người nhà họ Cố thì đó chỉ là một trò cười.
Nếu như Lý Phàm có đủ khả năng khiến Âu Dương Trung Thành khuất phục, thì người nhà họ Cổ đã sớm ôm đùi Lý Phàm từ lâu rồi, làm sao có thể dám ngày ngày làm nhục anh. Nhưng nếu không phải Lý Phàm, anh Lý đó có thể là ai?
Ông cụ Cổ và những người khác nghĩ về những người mình biết mang họ Lý, nhưng không ai có đủ năng lực giải quyết được Âu Dương Trung Thành.
Chỉ cần nhìn cái vẻ như chó cụp đuôi của Âu Dương Trung Thành, người kia không chỉ giải quyết Âu Dương Trung Thành, mà đã hoàn toàn ép chết Âu Dương Trung Thành, khiến ông ta phải bỏ hết lòng tự trọng và sĩ diện của mình.
Không chỉ nhà họ Cố không nghĩ ra, mà Cố Hoa Y cũng không nghĩ ra anh Lý là ai, thậm chí Cổ Hoạ Y căn bản không thể đem Lý Phàm liên hệ với anh Lý kia. Cố Bội Sam nhíu mày, ánh mắt loé lên nhìn Cổ Hoạ Y, nhớ tới một chuyện đang lưu truyền gần đây.
Chuyện kể rằng một người họ Lý vô cùng thần bí, đã bỏ ra 6000 tỷ để thành lập tập đoàn công nghiệp y tế lớn nhất ở Hán Thành, tên của tập đoàn đó là Tập đoàn Hoạ Vân Y!
Tập đoàn Hoạ Vân Y! Cố Hoạ Y, đại gia họ Lý! Hơn nữa, lần trước ở bệnh viện, người mang dụng cụ y tế và thuốc men gửi cho Xuyến Xuyến cũng mang họ Lý. Cố Bội Sam liên kết tất cả các manh mối mà cô ta biết lại với nhau, cảm thấy đã nắm được chân tướng của sự việc.
“Giỏi lắm Cố Hoạ Y! Lúc trước cô còn giả bộ liệt nữ, không ngờ giờ lại đi cặp kè với đại gia họ Lý kia! Cô còn có mặt mũi gặp người nữa không!” Cổ Bội Sam tức giận nói.
Đó là một người giàu có, trẻ tuổi một phát đầu tư 6000 tỷ để thành lập một tập đoàn công nghiệp y tế, mua rất nhiều khu đất hoang ở vùng ngoại ô phía nam.
Bây giờ giá đất ở Hán Thành tăng vọt, khu đất hoang mà đại gia họ Lý có được bây giờ đáng giá rất nhiều tiền! Nghĩ đến thiếu gia giàu có mà Cố Hoa Y bí mật qua lại, Cổ Bội Sam vô cùng tức giận.
Coi như cô không giỏi bằng Cổ Hoạ Y?
Cổ Bội Sam cô không đẹp bằng cô ta? Cũng sẽ không làm chuyện như cô ta?
Sẽ không đi hầu hạ người khác như cô ta?
Tại sao người trẻ tuổi, giàu có nhất lại coi thường Cố Bội Sam cô! Ông cụ Cố và những người khác cùng nhìn Cố Bội Sam, Cố Thiệu Phong dò hỏi: “Bội Sam, con nghĩ ra anh Lý là ai sao?” Cố Bội Sam gật đầu, ánh mắt khinh thường liếc xéo chứ không thèm nhìn thẳng vào Cố Hoa Y.
“Còn giả bộ, thời gian trước, một người bí ẩn họ Lý vô cùng giàu có đã đầu tư 6000 tỷ để thành lập Tập đoàn Hoạ Vân Y, là tập đoàn công nghiệp y tế lớn nhất ở Hán Thành.”
“Lần này người cố ý giúp Cố Hoa Y chính là anh Lý kia, lần trước ở bệnh viện cũng vậy, làm gì có chuyện trùng hợp như thế, nhất định là cô, Cố Hoa Y và họ Lý kia có quan hệ, thủ đoạn quyến rũ của cô thật giỏi, để đại gia họ Lý gia đầu tư sản nghiệp cũng mang tên cô, hừ!”
Sau khi Cố Bội Sam nói xong, tất cả mọi người đều cảm giác đột nhiên sáng tỏ, kể cả Âu Dương Trung Thành cũng hiểu ra.
Chỉ là sự sáng tỏ của Âu Dương Trung Thành khác với sự sáng tỏ của nhà họ Cố, Âu Dương Trung Thành đoán rằng đại gia họ Lý kia có lẽ là Lý Phàm.
Nghĩ Lý Phàm có năng lực lớn như vậy, dùng 6000 tỷ để tạo bất ngờ nho nhỏ cho Cố Hoa Y quả là điều quá dễ dàng.
Nhưng ông cụ Cố lại không nghĩ theo cách đó, ông ta như nhìn thấy chiếc đùi vàng từ trên trời rơi xuống, nếu đây là sự thật, chỉ cần Cố Hoa Y làm cho đại gia họ Lý kia hài lòng, thì nhà họ Cố có thể được thơm lây, rồi nhanh chóng bước đi trên con đường trải đầy hoa hồng.
Chỉ có Cổ Hoạ Y mặt đầy mộng mị, đại gia họ Lý gì cơ? Tập đoàn Hoạ Vân Y gì cơ? Cô căn bản còn không biết.
Cố Tuấn Hào khinh thường liếc mắt nhìn Cố Hoạ Y, bất mãn nói: “Thì ra là hầu hạ đến tận giường, khó trách lại khẩu khí cứng rắn thế, hầu hạ kim chủ, không biết lúc ấy cô có kêu đến đặc biệt hăng say không”
“À à, chồng cô quá vô dụng, chắc không thỏa mãn được cô, cho nên ra ngoài ăn vụng. Nhưng Cố Hoạ Y, khả năng ôm đùi của cô khá mạnh đấy, một nhân vật thần bí như đại gia họ Lý kia, thế mà cũng với được, giới thiệu cho chúng tôi biết một chút đi”
Ánh sáng trong mắt Cố Bội Sam lóe lên, trong lòng dấy lên rất nhiều suy nghĩ, nếu có thể giật lấy đại gia họ Lý từ tay Cố Hoạ Y, không chỉ làm mất mặt Cố Hoạ Y, mà sau này cô ta còn có thể có một cuộc sống hạnh phúc.
Nếu đại gia họ Lý kia có thể cho cô ta một tập đoàn Cố Sam hay gì đó, vậy không phải quá hạnh phúc sao.
“Cùng là họ Lý, đại gia họ Lý kia rất có năng lực, tên phế vật nhà cô cũng họ Lý, vậy mà chỉ là đồ cặn bã. Hay là Cố Hoạ Y, cô ly hôn với Lý Phàm rồi đến hầu hạ đại gia họ Lý kia đi.”
“Dù sao cô cũng dơ bẩn rồi, nếu để cho Lý phế vật biết là cô để anh ta cắm sừng trên đầu, Lý phế vật sẽ dùng dao gϊếŧ chết cô, kẻ ngu xuẩn kia làm việc không bao giờ dùng não. Vì sinh mệnh nhỏ bé của mình, cô nên sớm ly hôn với anh ta đi.”
Cố Tuấn Hào bàn tính nhiều chuyện trong lòng, nếu Cố Hoa Y đi theo đại gia họ Lý, nhà họ Cố sẽ có thân thích có cường lực, tương lai họ không cần phải kiêng kỵ gì ở Hán Thành nữa.
Âu Dương Trung Thành và đám người của Tiền tổng, nhìn nhau, rồi đứng im một bên không lên tiếng. Đây là chuyện nội bộ của nhà họ Cố, Âu Dương Trung Thành và những người khác tự thuyết phục vậy, biết rằng họ không có vai trò gì trong việc này, miễn là Cố Hoa Y không truy cứu họ là được.
Cố Hoa Y tức giận nói: “Các người không được nói bậy bạ. Tôi không biết đại gia họ Lý kia, cũng không biết Tập đoàn Hoạ Vân Y, tôi và anh ta không có quan hệ gì, hơn nữa Lý Phàm không phải là phế vật! Sau này không cho phép các người nói về anh ấy như vậy.”
“Ui, sự việc đã rành rành ra đấy, cô còn che che giấu giấu cái gì, lấy người chồng phế vật của cô làm lá chắn giúp bản thân che đậy, tiếp tục duy trì hình tượng thuần khiết của mình, thật quá nực cười”
Cổ Tuấn Hào cười ha ha hai tiếng.
“Khụ.
Âu Dương Trung Thành lúng túng ho khan một tiếng, cúi đầu nói: “Cô Hoạ Y, cô hài lòng với lời xin lỗi của chúng tôi chưa? Nếu cô không hài lòng thì cứ nói ra.”
“Không có gì không hài lòng, các người có thể đi.” Cổ Hoạ Y ôm đầu, cô tức giận đến không còn sức để nói, tất cả những gì dội lại trong tâm trí cô là lời của Cố Bội Sam và Cổ Tuấn Hào.
Âu Dương Trung Thành vui mừng khôn xiết: “Những việc sai lầm trước đây tôi làm sẽ sửa lại. Mọi việc làm ăn cứ theo lời cô Hoạ Y. Nếu có việc gì cứ nói, chúng tôi không làm phiền nữa, đi trước đây”
Âu Dương Trung Thành và đám người rời đi trong ánh mắt kinh ngạc của nhà họ Cố. Chuyện này cứ như vậy được giải quyết, thế mà bấy lâu nay họ cứ lo lắng không yên. Suy nghĩ trong đầu ông cụ Cố và những người khác giống nhau, lập tức tất cả họ đều thở phào nhẹ nhõm.
“Hoạ Y, cháu thật sự có quan hệ với đại gia họ Lý đó sao?” Ông cụ Cô hỏi.
“Không có, cháu còn không biết đại gia họ Lý kia là ai.” Cố Hoa Y giải thích.
Ông cụ Cô mỉm cười, nghĩ rằng Cố Hoa Y da mặt mỏng, xấu hổ không dám thừa nhận, nhưng có thừa nhận hay không cũng không quan trọng, điều quan trọng là nhà họ Cố có thể với tới đại gia họ Lý kia.
“Đừng nói là không quen biết, nhất định cháu có quan hệ tốt với đại gia họ Lý kia.” Ông cụ Cố cười nói.