Hậu Cung Của Đại Thúc Công

Chương 8: Bà xã mang thai thì vợ nhỏ lập tức được đưa vào nhà

Tin tốt đến với hai người là sau hôn lễ một tuần. Buổi sáng hôm đó Vệ Hoán cảm thấy có chút khó chịu buồn nôn, sau khi đi khám thì mới phát hiện cậu đã có thai.

Điều này khiến cả hai cực kỳ vui sướиɠ. Lý Dật hạnh phúc mà vuốt ve cái bụng nhỏ phẳng lì của Vệ Hoán, trong lòng tràn đầy cảm xúc.

Nơi này đang có một sinh mệnh nhỏ bé, là kết tinh của anh cùng vợ yêu. Không ngờ anh đã già như vậy rồi mà vẫn có được người vợ hiền bằng lòng sinh con cho mình.

“Hoán Nhi, anh thực sự rất vui.” Lý Dật kéo bà xã vào trong lòng ngực, trong ánh mắt tràn ngập nhu tình cùng vui sướиɠ. Vệ Hoán cứ lẳng lặng mà nằm trong cái ôm ấm áp của anh, nhìn cánh tay rắn chắc của chồng mình, cũng tràn đầy cảm giác ngọt ngào.

Lý Dật giống như một ông ba già có con, trong lòng rất phức tạp. Mà tâm tình của Vệ Hoán cũng vậy, bởi vì ma ma đã nói với cậu, sau mang thai thì mình không thể cùng ông xã làʍ t̠ìиɦ. Mà để lấy lòng ông xã thì trong nhà cậu sẽ đưa vợ nhỏ qua hầu hạ anh ấy.

“Ông xã.” Vệ Hoán dựa vào trong lòng ngực Lý Dật, giọng điệu hơi xuống tinh thần.

Nhận thấy giọng của vợ yêu có chút mất tự nhiên, Lý Dật nhẹ nhàng hỏi “Làm sao vậy? Em muốn cái gì cứ nói với ông xã, anh nhất định sẽ thỏa mãn em mà.”

“Ma ma của em nói là muốn đưa một người qua đây hầu hạ anh, anh thấy có được không.” Vệ Hoán thuật lại y như lời của Ôn thị cho Lý Dật nghe, tuy rằng nhà mẹ đẻ của vợ thường có thói quen đưa vợ nhỏ qua cho nhà chồng, nhưng mà cũng phải hỏi xem người chồng có đồng ý nhận hay không. Nếu nhận thì tỏ vẻ là con rễ coi trọng nhà vợ, bằng lòng yêu thương vợ nhỏ mà nhà vợ đưa tới, không tự đi tìm người khác ở bên ngoài.

“Đều nghe theo ý của bà xã đi. Em là người mà anh cưới hỏi đàng hoàng, những chuyện này cứ để em quyết định là được.” Lý Dật gãi gãi cái mũi của Vệ Hoán một chút, trong giọng nói đều là cưng chiều. Anh đã độc thân rất nhiều năm, mấy chuyện như làʍ t̠ìиɦ này nọ cũng không phải rất cần thiết, huống chi nếu thật sự nhịn không được thì có thể chạy qua nhà bên để chữa cháy. Nhưng vì cưng chiều bà xã và tôn trọng nhà mẹ đẻ của vợ, Lý Dật cũng sẽ không cự tuyệt sự sắp đặt như vậy.

Khi mọi người đã thống nhất được rồi, ngày hôm sau Vệ gia lập tức đưa  vợ nhỏ qua đó. Người này là một ca nhi rất đẹp trai, cả người đều tản ra hương vị thành thục, dáng người của cậu cực kỳ hoàn mỹ, vai rộng, eo thon, mông vểnh, chân dài, cơ ngực và cơ mông đặc biệt ưa nhìn, dù mặc quần áo cũng che không được nét quyến rũ. Mà đẹp nhất chính là khuôn mặt, nói một câu đẹp đến “Cực kỳ bi thảm” cũng không quá lời. Mà bị một người như vậy nhìn bằng ánh mắt ái mộ, là đàn ông tất nhiên đều chịu không nổi. Từ nhỏ Ngô An đã được nuôi dạy để hầu hạ đàn ông, lại là cực phẩm trong dàn cực phẩm, không phải kiểu người mà Lý Dật có thể hưởng dụng, cậu chỉ để dành tặng cho mấy quan chức cấp cao hoặc gia tộc quyền quý. Tuy nhiên Lý Dật lại là con rể của Vệ gia, đương nhiên thứ tốt đều sẽ cho anh trước, vì thế Ngô An cứ như vậy mà được gả tới nhà Lý Dật.

Mà Lý Dật cũng chỉ là một người đàn ông bình thường, lúc này anh đang ngơ ngẩn nhìn chằm chằm người ta, đôi mắt không hề chớp lấy một cái.

“Ông xã.” Vệ Hoán nhéo eo của Lý Dật, trong giọng nói tràn đầy mùi chua.

“Thật ngại quá.” Lý Dật lập tức bừng tỉnh, nhanh chóng xin lỗi, sau đó ôm chặt Vệ Hoán, cố gắng dỗ dành bà xã, nhưng ánh mắt vẫn nhịn không được mà nhìn về phía cậu trai xinh đẹp kia.

“Ông chủ, phu nhân.” Tiểu soái ca mỉm cười, sau đó cung kính nói. “Em tên là Ngô An, rất vinh hạnh được hầu hạ ông chủ.” Nói xong, Ngô An ngoan ngoãn đi tới ngồi xuống bên cạnh Lý Dật.

Mọi người trò chuyện một chút, dần dần cũng trở nên quen thuộc. Lý Dật sắp xếp cho tiểu soái ca Ngô An ở một căn phòng nhỏ bị bỏ trống, xem như đã xác định trong nhà sẽ nhiều thêm một thành viên.

Buổi tối, Lý Dật không như thường lệ mà đi vào phòng ngủ chính, lại chạy tới gõ cửa phòng khách để qua đêm cùng với Ngô An.

Ngô An lúc này vừa mới tắm gội xong, trên người còn mặc một cái áo tắm dài lỏng lẻo, chỗ nên lộ hay không nên lộ đều phơi bày ra hết. Đôi mắt của Lý Dật như dán chặt lên da thịt trắng nõn của cậu, một hồi lâu sau cũng không muốn rời đi.

Mà Ngô An nhìn ra được ông chủ nhà mình đối với thân thể của cậu có du͙© vọиɠ, cậu cũng không ngượng ngùng, trực tiếp bắt lấy tay của Lý Dật đặt lên ngực mình.

Bàn tay to lớn của Lý Dật vuốt ve l*иg ngực phía dưới áo choàng, xúc cảm tinh tế trơn mềm khiến anh không rảnh để suy nghĩ.

“A, ông chủ.” Ngô An thở hổn hển, giọng nói từ tính mà thanh thúy, khiến cho Lý Dật càng thêm dục hỏa đốt người, phía dưới đã sớm dựng thành một cái lều to lớn.

Ngô An dùng tay cởi bỏ khóa quần của Lý Dật, từ bên trong bắn ra một cây thịt bổng cực to, cậu ngồi xổm xuống, dùng đôi môi đỏ mọng kia ngậm côn th*t vào trong miệng.

Lý Dật còn không chưa tắm rửa đã chạy tới đây, trên côn th*t vẫn còn tản ra mùi khai của nướ© ŧıểυ cùng một số mùi hôi tanh khác, nhưng Ngô An vẫn liếʍ mυ'ŧ với vẻ mặt si mê.

“Hương vị của ông xã.” Ngô An mê ly nói, toàn bộ thân thể đều run rẩy.

Nhìn Ngô An có dung mạo tuấn mỹ như một vị thần Hy Lạp mà lại quỳ gối dưới chân mình, dùng khoang miệng mềm mại ngậm lấy côn th*t thô to của anh, Lý Dật hưng phấn đến cực độ.

Lúc này côn th*t của Lý Dật đã hoàn toàn ướt nhẹp, vì thế anh rút côn th*t ra khỏi miệng cậu, ôm cả người cậu ném lên trên giường.

Mà theo động tác này thì áo tắm của Ngô An liền bung ra, để lộ quả mông tròn trịa mà rắn chắc cùng với nhục huyệt hồng phấn. Lý Dật như muốn nghẹt thở, lập tức gấp không chờ nổi mà nhét đại côn th*t của mình vào tiểu huyệt đã thèm muốn nãy giờ kia, nhanh chóng thọc vào rút ra một cách mãnh liệt.

Ngô An quả thực là một bảo vật, hậu huyệt căn bản không cần bôi trơn, chỉ cần sau một lúc động tình thì bên trong sẽ không ngừng phân bố d*m thủy, sau đó chảy qua miệng tử ©υиɠ tiến vào tràng đạo, làm cho toàn bộ tràng đạo đều ướt nhẹp, trơn ướt.

Người đàn ông trung niên cường tráng đang đè tiểu soái ca trẻ tuổi ở dưới thân mà hung hăng đâm thọc. Bàn tay của tiểu soái ca lướt qua lướt lại trên thân thể rắn chắc của nam nhân, kí©ɧ ŧɧí©ɧ điểm cực khoái của anh, khiến anh sướиɠ đến không chịu được.

Ngô An cũng khá vừa lòng với ông chủ nhà mình, tuy rằng đã hơi lớn tuổi, nhưng dáng người vẫn ngon lành, côn th*t cực bự, khuôn mặt cũng không kém cạnh. Quan trọng nhất chính là kỹ thuật làʍ t̠ìиɦ tốt, có thể khiến cậu sảng đến tận trời. Nếu có thể sinh cho anh một đứa con trai hoặc một ca nhi thì nhân sinh cũng coi như viên mãn.

Khi một người dành tình cảm cho một người khác, thời điểm làʍ t̠ìиɦ sẽ càng thêm mặn nồng, cảm giác đều sẽ không giống nhau.

Trong ánh mắt của Ngô An tràn đầy tình yêu, cậu nhìn chằm chằm Lý Dật, theo từng động tác của anh mà phập phồng, phiêu lãng.

Lý Dật cũng gắt gao nhìn khuôn mặt đẹp trai của Ngô An, động tác dưới thân không ngừng nghỉ

“An An à! Em sinh cho ông xã một tiểu ca nhi được không? Xinh đẹp giống như em vậy.” Lý Dật vừa nói vừa thọc vào rút ra, thở dốc không ngừng nghỉ.

“A a a a a a! Ông xã, mau bắn cho em! Em phải sinh con cho ông xã!” Thanh âm của Ngô An cũng là tuyệt hảo, trầm thấp mà gợi cảm, đặc biệt lúc này cậu còn thở hổn hển, càng thêm quyến rũ mê người.

Cuối cùng, Lý Dật hét lớn một tiếng, ở trong nhục huyệt của Ngô An hưng phấn phóng thích tϊиɧ ɖϊ©h͙, một trận xuất tinh tràn ngập lắp đầy bụng nhỏ của cậu. Sau khi xong việc, Lý Dật cũng không muốn rời đi, cứ cắm côn th*t vào tiểu huyệt của Ngô An, hai người mệt mỏi ngủ say.

Thẳng đến sáng sớm ngày hôm sau, Lý Dật mới gặp lại Vệ Hoán.

“Chào bà xã buổi sáng” Lý Dật bước ra khỏi phòng của Ngô An với thân trên trần trụi và đường cong cơ bắp xuất sắc, anh cẩn thận đóng cửa lại, lúc này mới phát hiện Vệ Hoán đang đứng bên ngoài.

Lý Dật có chút xấu hổ, nhưng vẫn tiến lên kéo vợ yêu của mình vào trong lòng ngực.

“Anh ta mê người đến vậy sao? Quên cả tắm rửa!” Vệ Hoán quay đầu đi chỗ khác, bộ dạng trông rất ghen tị.

Trên người Lý Dật dính đầy vết tích do bị Ngô An cào cấu, rất là chói mắt, hơn nữa tối hôm qua hai người làʍ t̠ìиɦ quá mệt mỏi, anh cũng quên tắm rửa luôn, lúc này mùi vị nam tính trên người đặc biệt rõ ràng.

Lý Dật là một người chồng tốt, tất nhiên là phải tìm mọi cách để dỗ dành bà xã nhà mình, một lúc lâu sau mới dỗ ngọt được người ta. Mà lúc này, của phòng nhỏ mở ra, Ngô An đi ra từ bên trong.

Ngô An chỉ mặc một chiếc quần đùi ở phía dưới, dấu vết hoan ái trên người vô cùng rõ ràng, khiến cho đôi mắt của Vệ Hoán cay xè.

“Chào ông chủ, phu nhân.” Ngô An cung kính mà chào hỏi hai người, sau đó lẳng lặng đứng ở một bên.

Lý Dật nhìn thấy dấu vết trên người cậu thì rất đau lòng, lập tức buông Vệ Hoán ra đi về phía Ngô An. “Sao em dậy sớm vậy? Cứ nằm nghỉ một chút nữa đi.” Trong giọng nói tràn đầy cưng chiều và dịu dàng.

Ngô An vùi mình vào trong cái ôm ấp của Lý Dật mà lắc đầu.

Vệ Hoán tuy rằng cảm thấy trong nhà nhiều thêm một thành viên thực sự rất chói mắt, nhưng đây cũng là chuyện bình thường trong xã hội này, không có cách nào khác, chỉ đành chịu đựng vậy.

Mà Lý Dật cảm thấy cuộc sống hiện tại của anh giống như một giấc mơ. Mỗi đêm đều có thể làʍ t̠ìиɦ, hưởng thụ cảm giác trái ôm phải ấp. Mặc kệ là Ngô An hay Vương Trạch, đều là những dạng ca nhi khác nhau, hơn nữa được làʍ t̠ìиɦ một cách tự do và phóng khoáng khiến Lý Dật cực kỳ sung sướиɠ.

Không bao lâu sau, hai người đều liên tiếp có thai, Lý Dật đành phải trở về cuộc sống thanh tâm quả dục. Mà nếu thật sự nhịn không được thì anh sẽ lái xe đi tìm Tôn Hạ, đưa người tới khách sạn rồi lăn lộn làʍ t̠ìиɦ cả đêm, sau đó vỗ mông chạy lấy thân. Cũng may mỗi lần cùng Tôn Hạ mây mưa đều sẽ đeo bαo ©αo sυ, cho nên không cần phải lo lắng về việc bông hoa dại này có thai.