Chương 2 – Móng vuốt của quỷ râu xanh
– Tội nghiệp con bé quá mẹ chết bơ vơ , hình như nó không tâm thần chút nào chỉ thiếu đi sự dạy bảo ….!Nhưng họ cũng chỉ là những y tá hộ lý thấp cổ bé họng , họ chẳng thể làm gì hơn cho em . Ngoài ngừng tiêm thuốc an thần cho em , và dạy em quét sân nhặt lá đổ rác giúp họ . Em thành một con điên có ích từ khi đó , giờ đây chín tuổi em sắp “có ích ” nữa rồi . Đấy là thành công cụ tìиɧ ɖu͙© cho bọn y tá bác sĩ nam xấu xa này , em giờ đây lần đầu đối diện với việc người ta lạm dụng em . Nhưng ngây thơ đón nhận nó như cỗ máy mà thôi , khi mà lão lừng lững tiến đến em chĩa cái ©ôи ŧɧịt̠ gân guốc vào mặt em quát :
– Quỳ xuống ! …ngậm lấy nó vào miệng và mυ'ŧ đi con ranh con !
Em liếc cây thước gỗ trên bàn làm việc của lão , theo năm tháng cây thước đã hoen ố màu thời gian . Nó thấm bao nhiêu mồ hôi thậm chí máu của bệnh nhân , khi thăm khám lão thường đánh họ khi họ không nghe lời . Tất nhiên với những người điên vừa phải còn nhận thức được nỗi sợ hãi , còn với những người nặng hơn không biết sợ và chống trả điên cuồng . Họ xích lại như xích một con chó dại mà thôi , những người điên là người vô thức họ chết khi đang sống . Bởi tâm hồn và lý trí đã lụi tàn hẳn về nhận thức , chỉ còn những hành vi lặp đi lặp lại vô thức hoàn toàn . Có lẽ ở nơi khác họ sẽ được đối xử tốt hơn chăng ? còn ở cái trại này thì cuộc sống thật u tối , khẩu phần ăn hay thuốc thang bị bớt xén đã đành . Họ trục lợi trên lợi ích và cả thân xác của người điên , điều mà phúc lợi xã hội dành cho họ được hưởng . Xã hội vốn tốt và quan tâm đến họ nhà nước không bạc đãi họ , nhưng có những kẻ đốn mạt núp dưới áo lương y lại cố tình làm trái đi . Em không điên và chưa từng điên , em không thuộc về họ chỉ là em bị ép thuộc về họ . Nên em đủ nhận thức để sợ đánh đòn và sợ cây thước to đùng ấy , nó được làm từ cây xoan già xuôi thớ loại cây em yêu . Nhưng khi nó thành công cụ hành hạ thì ghê gớm lắm , bầm dập tím ngắt và đau đớn mấy ngày… điều mà em đã từng bị khi mới vào ….
Em sơ ăn đòn nên vội quỳ xuống ngậm nó vào miệng , nhưng miệng em bé bỏng mà nó thì to phải há hết cỡ mới nuốt vào được . Em thấy nó căng nóng trong miệng mình thọc sâu vào tận cuống họng , ngạt khó thở buồn nôn không thể chịu nổi . Em đã từng vô thức mà ăn cứt gà, cứt chó hay cả cứt người thứ hôi hám nhớp nhơ đó không làm em nôn . Nó chỉ đẩy em vào trại tâm thần này mà thôi , khi ấy em ba tuổi có ai bảo em cứt là thứ không nên ăn đâu . Còn giờ đây cái ©ôи ŧɧịt̠ to lớn của lão dộng vào miệng em khó chịu gấp vạn , em nhè vội ra khỏi miệng ho sặc sụa, nhưng vội vàng em đã cắn nhẹ vào của lão ….và …
– Ái…đau…!
Lão rít lên nhăn nhó nhảy đon đót như con chó phải đòn vậy , lão ôm cái ©ôи ŧɧịt̠ nhảy lùi lại có rúm ró kêu lên nhăn nhó thảm hại . Em thấy lão mắc cười quá nên bật cười nắc nẻ , nào ngờ lão nổi đóa lên xông lại đánh em . Lão túm tóc em giật ngược và tát thật mạnh , bàn tay to lớn hộ pháp của lão giáng thẳng cánh , vào mặt con bé chín tuổi nhỏ bé yếu ớt là em đây . Em chỉ gần mét rưỡi thôi chính xác là mét bốn tám, em khẳng khiu gầy yếu chứ mãnh mẽ gì đâu . Còn lão to béo nặng cả tạ thịt cao đến một mét bảy mươi năm …
– Bốp… bốp…. bốp….!
– Bốp… bốp…. bốp….!
Năm sáu cái tát nảy lửa làm mặt mày em xa xẩm , miệng em hộc máu đỏ tươi phun xuống cái bàn trải khăn trắng . Chưa nguôi giận lão ghì đầu em dùng cùi trỏ , giáng mạnh xuống tấm lưng mảnh khảnh yếu ớt của em ….
– Hự….ự….hự… ự …..!
Em thổn thức kêu lên đau đớn bởi cú thúc nhoi nhói trên lưng , em không biết lão Toán này là loại vũ phu đến như vậy . Lão tung chân đá em em văng vào tường rơi “ bịch” cái xuống đất , em lại hộc máu ra lần nữa đau đớn rũ xuống như tàu lá héo . Lão còn chưa nguôi vớ cây thước xoan già đó định lao vào đập em , tiếng gió rít từ cây thước vù vù lạnh tai giáng xuống ….Em chỉ biết tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ co quắp lại để đỡ đòn , em biết sẽ rất đau đớn vô cùng khi bị đánh . Điều mà người điên họ đau một con bé tỉnh táo như em đau mười , nhưng ở nơi này làm gì có biết mà che chở cho em . Cha em không có mẹ không còn thân em vạ vật với đời , nên em chỉ biết nhắm mắt chịu trận mà thôi ….
– Bụp …..bụp….!
– Hự….ái ….ui……!
Tiếng con gái thét lên đau đớn nhưng không phải em , mà là chị Hoa chị đã chắn đòn cho em . Cái thướng hung hãn giáng lên lưng chị hằn đỏ , chị quay lại mếu máo nhìn vẻ sợ sệt và van xin lão :
– Anh Toán tha cho con bé đi anh ! Nó chỉ là đứa trẻ thôi mà sao anh nỡ đánh nó thế , nó đã điên không thật người rồi lại yếu ớt thế . Anh đánh thế này thì nó chết mất , em xin anh tha cho nó lần này đi anh ….em cầu xin anh đấy ….!
Chị khóc thật sự đôi vai chị rung lên từng chặp , lúc này chị quay lưng lại phía em nên em nhìn rõ vết thước tím lằn . Nó nổi bật khỏi cái áo blu trắng của chị và còn rớm máu , chứng tỏ cú đánh rất mạnh mẽ vô cùng mới gây ra như vậy . Em không biết vì gì mà chị bênh em , có thể vì em tội nghiệp hay là bản năng làm mẹ trong chị sống dậy . Em không phải con của chị vì con của chị còn nhỏ lắm , nhưng chắc chị không đành lòng nhìn em bị hành hạ và đã em nợ chị ân tình . Lão ấy vẫn chưa hết cơn điên sừng sộ sấn tới , có lẽ ở đây sau viện trưởng lão là kẻ uy quyền nhất . Đánh đập con bệnh đã quen tay nên lão đã thành hung thần , lão gạt chị ra gào nên nói rít qua kẽ răng :
– Tránh ra ! …cô để tôi đánh chết con ranh con này , nó dám hỗn láo cười nhạo tôi à …tôi đánh chết nó …đánh chết nó …!
– Anh….đừng mà ! Nó là con bé tâm thần nó biết cái gì đâu anh, đánh nó chả may nó chết ra sẽ không hay đâu ….!
– Đi ra …không tôi đánh cả cô đấy ! Chết thì sao chứ thằng Toán này đã từng đánh chết vài đứa rồi , những đứa tâm thần chết thì sao nào làm cái bệnh án xác nhận tử vong là xong . Đứa bình thường chết xã hội chưa chắc đã quan tâm đến hết nổi , nói gì mấy con dở người thần kinh ở đây ai quan tâm….Chết đi đỡ tốn cơm tốn gạo ….cô cút ra cho tôi ….!
Hóa ra mạng người điên ở đây nó rẻ rúm vậy , thua cả con chó ở ngoài đường chết còn có chủ để tâm . Em run rẩy sợ hãi sau lưng chị chả biết làm thế nào , chị thì vẫn hiên ngang che chắn cho em không lùi . Chị có vẻ căng thẳng lắm thì phải , em thấy chị cũng đang run lên đôi bàn tay nắm chặt lại . Chị vẫn không lui bước chị thổn thức nói :
– Hoặc là anh đánh chết cả em lẫn con bé , còn không anh tha cho nó về đi ạ . Chẳng phải anh bắt nó vào cũng chỉ là muốn chơi gái sao ? Nó bé bỏng thế người thẳng đuột có cảm xúc gì , nếu không có cái l*и thì nó khác gì con trai . Lại bé thế không có thể ra nước được đâu chơi như vậy anh đâu phê , giờ em đồng ý cho anh chơi em mà không cần điều kiện gì cả . Miễn là anh tha cho con bé đi để nó được sống thoải mái chút , em xin anh đấy anh ơi ….nó chỉ lớn con gái em ở nhà mấy tuổi . Em không đành lòng được …anh tha cho nó nhé anh ….!
Chị nói trong đau khổ tự tay tháo nút áo ngực , em nhìn thấy vạt áo bay phấp phới dang rộng theo làn gió quạt trần . Lão ấy thấy bầu vυ' căng đầy của chị trắng muốt , như muốn xổ ra khỏi áo ngực thì nuốt nước bọt . Cơn dâʍ đãиɠ bốc lên làm lão bớt giận , lão thèm ȶᏂασ chị Hoa lâu rồi chả gì chị cũng là y tá xinh nhất trại này . Chị có chồng đang nuôi con nhỏ hơn một tuổi ở nhà , mà gái một con thì trông mòn con mắt đã kɧıêυ ҡɧí©ɧ con mắt tà da^ʍ của lão . Mưu mô chước quỷ rồi lão cũng khiến chị cho chơi , nhưng tự nhiên được chị cho thế này thật không dễ . Lần trước được một lần lão rất thèm thuồng nhưng chị cự tuyệt , nói rằng khi nào lão hoàn thành lời hứa đã . Còn bây giờ mỡ dâng tận miệng mèo thế này , không chén thì họa là lão điên như những con bệnh của mình mới chối từ . Lão quăng cái thước vào góc nhà nhào đến ôm chị , hối hả lột quần áo chị ra “roàn roạt ” trước mắt . Chị hình như ngại người thứ ba nên chị khẽ khàng bảo em :
– Bé con em được tha rồi còn không mau chạy đi….!
Em không điên nên em hiểu ở lại lão sẽ đánh em đau , em vội vã mặc lại đồ đang định đi ra cửa thì ngang qua lão . Lão túm tóc em giật lại gầm gừ bảo :
– Con này phải ở đến khi mà cô cho tôi chơi thỏa mãn đã , nếu không nó đi rồi cô dở mặt thì sao ? ….ha…ha….
Lão nói xong cười khùng khùng khục nhìn chị , người chị lúc lúc này đã gần như lột truồng hẳn ra . Thân thể trắng muốt mịn màng phơi ra trước mặt lão , bầu vυ' to núng nính căng đầy do đang cho con bú . Đầu ti to hơn chút nhưng vẫn đỏ hỏn nổi bật trên làn da trắng thật hấp dẫn , chỉ còn mỗi cái qυầи ɭóŧ nhỏ che đi chỗ tế nhị ấy . Nhưng quần khá mỏng và bé lộ rõ đám lông l*и đen loăn xoăn rậm rạp , chị nhiều lông lên nó mọc loăn xoăn chờm lên phía trên . Bởi thế mấp mé mép cạp qυầи ɭóŧ làm đám lông đen mềm mọc xoắn lấy nhau , nhìn càng gợϊ ɖụ© trong mắt kẻ da^ʍ dê như lão . Chị sinh con rồi lên ở cái bụng dù sau một năm đã thon gọn lại như cũ , vẫn còn những vết rạn nâu mờ quanh rốn xếp vòng tròn . Chúng mờ mờ lan tỏa trong như một hoa đóa hướng dương vậy , cái đó ở chị lại tạo nên một vẻ quyến rũ lão đến kỳ lạ . Lão đã sướиɠ lắm rồi muốn ȶᏂασ chị ngay , liền tung chân đạp em bay vào góc tường vừa nói :
– Vào xó kia ngồi con ranh không tao đánh chết mẹ mày đấy !
– Hự …ự….!
– Bịch !
Em kêu lên lên đau đớn văng vào tường rớt xuống , mặt mày sa sầm lại mắt mũi hoa lên choáng váng . Khi em ngẩng lên nhìn lại đã thấy chị bị cởi truồng như em lúc trước , chị ngồi trên bàn chân bị dạng ra hết cỡ . Còn lão ta đang gục mặt vào háng chị liếʍ mυ'ŧ xoàn xoạt , em chưa biết cảm giác đó ra sao cả nên nhìn cái bộ mặt xinh đẹp mặt nhăn nhó của chị . Đôi lông mày thanh thoát như lá liễu của chị nhíu lại , chị liên tục ưỡn lên ưỡn xuống liên tục đôi môi hồng mím chặt . Trông chị rất thống khổ và man dại vô cùng , tay chị tự bịt miệng mình cố ngăn cho tiếng rên khỏi bật ra …
-Soạp …soạp….chụt….chụt….!
– Ư…ứ….ư….ư…..!
Những âm thanh ấy cứ xoáy vào tai em dù, em muốn nhắm mắt cũng không được . Nên em đành mở mắt ra mà nhìn ngó trong tò mò , đây không là đầu em biết đến người ta làʍ t̠ìиɦ với nhau . Em nhìn họ hϊếp mẹ nhiều rồi nhưng chả thấy ai gục mặt vào liếʍ láp thế , họ chỉ cho vào mẹ và thúc lấy thúc để cho bõ thèm . Nhưng có một điều em chưa biết là bởi họ nghĩ mẹ em điên , không tắm rửa vệ sinh cẩn thận nên không liếʍ láp thế kia . Em khôg hiểu lão làm trò đó để làm gì nữa , chắc nó giống như lão bắt em “nuốt” của lão vậy . Liếʍ láp một lát lão rời chị ra với cái miệng bóng nhờn nước của chị , lão quệt mép cười khùng khục bảo với chị :
– Hà…hà…cô cứ hay làm bộ làm tịch nhỉ ! Cô cũng da^ʍ lắm cơ nước l*и ra lênh láng thế này , mà cũng đúng thôi con gái mà lông l*и rậm như cô rất da^ʍ . Được tôi phang cho chả sướиɠ hơn thằng chồng cô gấp vạn , nó chắc gì đã trụ nổi mươi phút nhất là nhìn nó có vẻ ốm yếu thế . Hôm trước tôi ȶᏂασ cô ở nhà nghỉ cô chả quằn quại rên ăng ẳng ra đó thôi , chắc hôm nay lại thèm ȶᏂασ mới bày trò thế này ….nỡm ạ …!
Chị xấu hổ mặt đỏ gay đỏ gấc như vầng dương , càng làm chị thêm xinh đẹp và kɧıêυ ҡɧí©ɧ cực độ . Chị ngượng lắm nhưng có một bí ẩn sâu thẳm trong lòng chị , đó là lão nói đúng phần nào về điều đó thật . Chị lấy anh một kỹ sư công nghệ về phần mềm , anh yêu máy tính hơn yêu chị thì phải suốt ngày anh ôm máy tính . Anh không vận động nhiều thể trạng yếu đuối , anh lại cũng nhanh ra chỉ được vài phút . Và cuộc làʍ t̠ìиɦ diễn ra chóng vánh ,chỉ đủ để chị thụ thai sinh co cho anh mà thôi . Nhưng chị chưa bao giờ thực sự thỏa mãn cả , ngày mất trinh với anh hôm đó vụиɠ ŧяộʍ lén lút dưới bếp nhà mình . Chị đã rất đau nhưng nó chỉ xảy ra chớp nhoáng , nên thấy hạnh phúc vô cùng vì điều ấy cho là anh tâm lý . Nhưng cưới nhau rồi sinh hoạt tìиɧ ɖu͙© nhiều hơn , anh thì vẫn vậy nên nhiều đêm anh ngủ chị vẫn nằm co ro thổn thức khát khao . Mà dăm bữa nửa tháng anh mới chơi chị một lần , còn lại ôm máy tính mà thôi làm chị buồn . Nhiều khi chị cay đắng nghĩ thầm : “ …cái máy tính là vợ cả , còn chị thì chỉ là vợ hai mà thôi …” . Sự thèm thuồng khát khao ấy của chị chỉ thỏa mãn khi gặp lão , tuy miễn cưỡng thật nhưng lão ȶᏂασ mạnh và lâu chị sướиɠ lắm . Lần này chị cũng muốn cho lão chơi nên cố tình làm ra thế , chứ chị cũng chẳng đại nghĩa thánh thánh thiện hoàn toàn như em nghĩ . Nhưng dù thế là chị cũng cứu em khỏi bàn tay da^ʍ dê của lão , và trinh trắng của em không mất bởi kẻ không xứng đáng …
Nên khi lão ấy cầm cái ©ôи ŧɧịt̠ to tướng rê rê vào mép l*и chị, gạt những đám lông loăn xoăn bên mép l*и chị . Tách cái khe l*и đỏ rực của chị chui vào thì chị ưỡn hông lên áp sát vào lão , mắt chị đỡ đẫn cặp mội xinh căng mọng mím chặt lấy nhau ….chị sướиɠ …..
– Ót….!
Côи ŧɧịt̠ lão mạnh mẽ phóng thẳng ngập sâu l*и chị trơn ướt , chị đó nhận đó trong đam mê nɧu͙© ɖu͙© của con cái thèm khát . Và tự biện minh cho lương tâm của mình rằng, làm thế là để cứu con bé khốn khổ là em đây . Nhưng vì em ở góc này em nhìn rõ mặt chị , còn lão quay lưng về phía em khiến em chỉ thấy, cái lưng như tấm phản nung núc thịt của lão . Lão dập rất mạnh và hăng máu những tiếng “ ..bạch …bạch…” chạp háng chị vang lên liên tục . Còn chị một tay tự bịt miệng mình , tay kia bấu chặt vào tấm lưng béo mầm ấy mà rên lên hổn hển . Đôi mắt chị ướŧ áŧ ngây dại trong đam mê , dưới l*и chị nước ứa ra nhễ nhại tạo nên những tiếp nổ “ ..bọp…bọp…” khi lão ấn vào chị . Cái bàn cũ kĩ yếu đuối rung lên bần bật cót két bởi sức nặng và sự xô đẩy , rồi lão bỏ tay khỏi hông chị để cầm cặp chân trắng muốt của chi dạng rộng ra . Lão nhún mông cứ thế dập hết cỡ thẳng vào l*и chị , em ngồi dưới sàn lên nhìn rõ qua đám lông dái lờm sờm . Cái ©ôи ŧɧịt̠ gân guốc to đùng của lão đang nong mạnh l*и chị căng ra , nó thụt ra thụt vào như bão táp điên cuồng ….
Tự nhiên em thấy rùng mình nổi gai ốc lên , chân em khép chặt với nhau run rẩy . Em cảm thây như có luồng điện chạy từ háng lên dọc sống lưng , ở l*и em âʍ ѵậŧ như tụ máu xưng lên căng tức co giật . Cơn sướиɠ đầu đời đến với em mà em không biết , vì em không ở ngoài cuộc sống thật em mà biết . Một con bé chín tuổi như em cao mét rưỡi đã đang dậy thì sớm , để không bao lâu sau cơ thể em đã thành hình dáng thiếu nữ . Nó đến sớm chỉ mang cho em đăng cay tủi hận kiếp người mà thôi , nhưng giờ đây em chỉ lạ lùng với cảm giác của chính em , sao nhìn họ làm thế mà em thấy thích thú được nhỉ . Đang ngây ra run rẩy như vậy thì lão kéo chị khỏi bàn , mái tóc dài của chị xõa xượi rối bời . Lão kéo chị ra gần em rồi bảo chị vịn vai em , chổng mông để lão ȶᏂασ chị từ đằng sau . Ở tư thế này em nhìn chị sát sát thấy cả hơi thở chị nóng rực , cặρ √υ' tròn rủ xuống lắc liên tục đu đưa theo nhịp thúc . Vì phải vịn vai em nên chị không che miệng được nữa , những tiếng rên của chị cuồng loạn vang lên bên tai em ….
– Bạch….bạch…..
– Ớ….ớ …ứ ….Á….á ….ư……ư…..hư…..!
Này này gần nhất khi em chứng kiến cảnh làʍ t̠ìиɦ , cảm thấy từng hơi thở từng hay từng nét mặt ngây dại đôi lông mày nhíu lại của chị . Người con gái đang ma dại trong đê mê của dục tình lẫn dằn vặt , rồi họ cũng kết thúc chuyện đó nhưng em chẳng hiểu , nhiều đơn giản là họ thôi không làm trò đó . Khi chị mặc lại quần áo cái thứ nước trắng đυ.c vẫn không ngừng tuôn ra, nó chảy từ mép đùi chị xuống lăn dài theo kheo chân . Họ dừng đồng nghĩa em được thả thoát khỏi bàn tay lão Toán ấy , cơ bản lão cũng đã quá thỏa mãn không thiết gì đến em nữa …Khi em ba tuổi người ta hϊếp mẹ thì ấn tượng nó quá nhạt nhòa , nhưng bây giờ thì khác cơ thể em đang lớn dần , đứa con gái trong em đang thức tỉnh vì vậy em bị ám ảnh nặng nề về chuyện đó . Lúc cũng trong đầu hình ảnh họ chơi nhau , rồi em thấy rạo rực nó xuất hiện cả trong mơ lẫn lúc tỉnh , …em điên thật rồi sao ? giờ em trở thành con người khác hẳn . Em đâm ra để ý bọn nam y tá bệnh hoạn đó đi tè , rồi thầm so nó với cái của lão Toán . Nhưng riêng lão Toán thì em tránh xa , chắc vì những trận đòn cục cằn từ lão khiến em sợ…
Chín tuổi em hoang dại hay em trở nên da^ʍ em không biết , nhưng trước kia em đi tè em còn ngại mấy tên đó ngó , còn giờ đây em lại cố tình để họ xem của em . Không hiểu sao các cảm giác ánh mắt đàn ông , khi họ nhìn vào l*и mình làm em rạo rực . Em cũng không phản đối chuyện họ sờ mó vào l*и em nữa . Dù qua lớp vải cũng khiến em thích thú , có lẽ bởi em tò mò ham muốn bởi không ai dạy em đó là sai trái . Sau trận đòn thù tơi tả em ốm va cô Lan Nhi cũng biết , không hiểu cô có biện pháp gì hay không nhưng không ai đánh em nữa . Nhưng hôm họp hội đồng giám định cho em , thì đa số ý kiến đều bác bỏ chuyện em không tâm thần . Đơn giản số nam y tá bác sỹ nhiều hơn gấp ba nữ , họ lại ít nhiều dụ hoặc bởi khuân mặt xinh xắn và cái l*и bé nhỏ non tơ của em . Phải để em điên thì mới ở lại trại và họ còn có cơ hội chiếm đoạt em , nhưng em thì cứ ngây thơ giữa bầy sói mà khoe thân , chẳng biết gì tai họa cận kề rằng mình có thể bị hϊếp bất cứ lúc nào .Tuy là bị phủ quyết việc minh chứng cho em là không tâm thần , cô Lan Nhi không chịu thua cuộc quyết đưa em đi khỏi nơi tồi tệ này…Cô bảo bác Tùng chồng mình đến nhận em về làm con nuôi , dù em điên nhưng cô là bác sỹ chuyên khoa nên việc nhận nuôi em đã được chấp thuận ….
Thế là em gặp người đàn ông đầu đời của em , người mà em trao đi trinh trắng trong ngây thơ , để rồi mãi yêu người ấy một cuộc tình không lối thoát . Đó chính là chồng cô Lan Nhi cũng là bác Tùng người tình thiếu thời của mẹ , mẹ chết đi oan nghiệt nên mẹ trở ép uổng em phải nối nghiệt duyên chăng ? Để em phải trả thay mẹ cho bác cả trái tim lẫn sự trinh trắng , bữa ấy em đang tha thẩn trong sân ngồi dưới gốc cây bàng già cỗi ngắm xem đàn kiến . Việc mà người thường sẽ bảo em là tâm thần ,nhưng em người thường ở phải trại tâm thần thì không vậy . Kiến còn hơn các cô các chú đang bị điên gào thét hay khóc mếu kia , kiến vẫn hoạt động chăm chỉ làm việc đi đúng hàng lối . Và nó nghe tất cả những gì em nói mà không bao giờ phản đối , đang chăm chú thì em nghe tiếng ai đó rất lạ :
– Bé con đang làm gì đấy ?
Em quay lại thì thấy bác Tùng nhưng em đâu biết bác , chỉ trong trái tim vụn vỡ của mẹ là biết . Em ngoảnh mặt lại chỉ thấy một người đàn ông trông độ gần ba mươi tuổi , trẻ đẹp trai với khuân mặt phong trần ưu tư . Trái tim em tự nhiên thổn thức rung động …chắc ông trời cố tình trớ trêu trong duyên phận này . Bác nhìn em thì thần người ra nói , trong giọt nước mắt đàn ông lăn vội khóe mi :
– Xoan ! Sao em có thể ở đây sao? …không em chết rồi ..không….không ….!
Em không biết em giống mẹ như đúc nên làm bác đau đớn , em chả ấn tượng gì về bác ngoài vẻ đàn ông đầy sức hút ấy . Vô tình bác nhìn xuống em mặc cái váy bệnh nhân , mà em lại không mặt qυầи ɭóŧ nên vật con gái phơi bày ra cả . Nó hé lộ hồng hào đỏ rực ẩm ướt , bác thoáng ngại ngùng rồi bước vội đi luôn . Chỉ có em ngơ ngẩn ngó theo, trong sắc đỏ của lá bàng cuối thu se lạnh …
*************************************************