Hoài Thai Mãng Xà (Thai Rắn)

Chương 323: Quan Âm tổng tử (Nữ thần ban con)

Từ khi nào mà người trần nɠɵạı ŧìиɧ cùng thần tiên sẽ bị xử tử? Trước kia nếu bọn họ nɠɵạı ŧìиɧ cùng lắm sẽ bị người ngoài chỉ chỏ, nói đều không hay, đây chẳng qua là chuyện vi phạm đạo đức, từ khi nào nɠɵạı ŧìиɧ bị xử tử? Nếu thật sự nɠɵạı ŧìиɧ bị gϊếŧ thì chắc hẳn Liễu Long Đình đã chết rất nhiều lần.

Liễu Long Đình khi nghe thấy người đàn ông nói những lời này, vẻ mặt anh ấy đột nhiên có chút tức giận, anh ấy đẩy cửa bước xuống xe, tôi đi theo Long Đình, tôi thấy

Liễu Long Đình nhìn người phụ nữ bị gϊếŧ trên mặt đất, một tay thì túm lấy cổ tên đàn ông đang quỳ trước đến thờ Tam Lang. Người đàn ông đứng trước đền thờ Tam Lang bị bổng lên trên không, dùng giọng u ám hỏi: "Ai nói rằng nɠɵạı ŧìиɧ với thần tiên thì sẽ bị xử tử?"

Liễu Long Đình tự nhiên đi ra như vậy, những người xung quanh đều kinh ngạc, Hoàng Tam Nương nhìn Liễu Long Đình xuống xe thì cũng nhanh chóng xuống xe, anh ấy lột bỏ bao tải dính máu trên đầu người phụ nữ xuống, nhìn thấy cô ta vẫn còn khá trẻ, mà con gà bị gϊếŧ cùng hán là một con vật đã tu luyện thành tiền,

Hoàng Tam Nương biết rằng Liễu Long Đình đang tức giận với những người này vì tội gϊếŧ người bừa bãi, đặc biệt là loại cáo buộc này không đúng. Bởi vì Liễu Long Đình và tôi, chưa kể quá khứ, thậm chí bây giờ, chúng tôi cũng là một người một thần tiên đang ở cùng nhau.

“Chuyện gì đang xảy ra vậy?” Hoàng Tam Nương chỉ vào cái xác trên mặt đất và hỏi mọi người có mặt một cách gay gắt.

Bởi vì chúng tôi ăn mặc đẹp, và chiếc xe chúng tôi lái cũng là một chiếc xe sang trọng, vì có một vụ án mạng vừa xảy ra ở đây, nên khi những người này nhìn thấy chúng tôi hỏi, Bọn họ lo sợ suy nghĩ chúng tôi là ai? Vì vậy, bọn họ vội vàng chối bỏ mối quan hệ với chuyện này, nói rằng người phụ nữ đã chết là nữ thần trong làng của họ, và con gà trống này được nuôi trong nhà của nữ thần. Ban đầu, nó chỉ một con gà. Trong những năm gần đây, Nhiều người nghe thấy giọng nói của nữ thần nói chuyện với một người đàn ông và khi họ đi qua cửa nhà của nữ thần, một vài người thấy cửa nhà chưa đóng cửa nên bọn họ đẩy vào, bọn họ thấy nữ thần đang ôm một người đàn ông trẻ tuổi, bọn họ đang quan hệ trên giường. Nhưng khi người đàn ông thấy có người đến, anh ta lập tức biến thành một con gà và bay xuống từ giường của nữ thần,

"Vậy làm sao các anh biết con gà này là thần tiên." Tôi hỏi điều này, bởi vì tôi và Liễu Long Đình vẫn còn đang sống thì tại sao những người khác lại chết nếu họ làm điều tương tự như chúng tôi?

Nhưng khi tôi hỏi điều này, những người xung quanh không trả lời câu hỏi của tôi, thay vào đó, người đàn ông bị kẹp cổ trả lời một cách rất ngạo mạn: "Chính thần Tam Lang trong giấc mơ của tôi đã nói rằng con gà này là một thần tiên. Vì thần tiên này đã thông da^ʍ với người phàm thì chỉ có thể bị xử tử, nhất định không thể để người khác bắt chước!"

Ngay cả khi người đàn ông này đã bị Liễu Long Đình nâng lên một cách thô bạo nhưng khi anh ta nói về Tam lang, mặt anh ta ảnh lên niềm tin và sự tự mãn.

"Anh ta nói với anh vậy ngươi liền gọi anh ta ra đây, tôi muốn nghe anh ta giải thích. Tự tiện thay đổi quy định, tự ý gϊếŧ người là như thế nào!"

Liễu Long Đình kể cả có từ bỏ thân phận thì bản thân anh ấy từ đầu đến cuối vẫn là tiên thú, chuyện này lại còn có liên hệ đến tôi cho nên đương nhiên anh ấy quan tâm.

Nhưng mà, dường như người đàn ông này không muốn nể mặt Liễu Long Đình, anh ta hừ lạnh nói: "Anh là ai? Tại sao anh nói muốn gặp thì phải gọi người đến gặp!"

“Thật là can đảm. Nhìn thấy người đàn ông không tôn trọng Liễu Long Đình, Hoàng Tam Nương năm lấy người đàn ông từ trong tay Liễu Long Đình trực tiếp ấn xuống đất, cầm lấy cây búa trên mặt đất, một tay đập mạnh một cái vào tay người đàn ông. Một tiếng hú thảm thiết đột nhiên phát ra từ miệng người đàn ông như một con lợn bị cắt tiết, ngón tay anh ta bị đập đến chảy máu be bét. Nó dính xuống đất như một cái bánh kếp bị đập nát

Nhìn vết máu đỏ tươi, tôi sửng sốt, Liễu Long Đình trực tiếp đè đầu tôi vào giữa hai chân anh ta, ý bảo tôi đừng nhìn.

Chiếc búa trong tay Hoàng Tam Nương trực tiếp khiến mọi người xung quanh sợ hãi. Chắc bọn họ nghĩ cô ấy là một tên sát nhân biếи ŧɦái Người đàn ông nằm trên mặt đất kêu cứu nhưng không ai dám tới gần. Tôi nghe thấy tiếng Hoàng Tam Nương đe dọa anh ta: "Rốt cuộc anh có gọi Tam Lang giáo chủ đến đây hay không?" Sau khi Hoàng Tam Lang nói lời này, người đàn ông đang kêu cứu đột nhiên mất tiếng, tôi quay đầu lại nhìn người đàn ông đó một cách tò mò, chỉ thấy người đàn ông đó đã hôn mê trên mặt đất.

Tôi nghĩ là Hoàng Tam Nương đã làm người đàn ông bị thương, nhưng khi tôi nhìn vào Hoàng Tam Nương, ánh mắt của Hoàng Tam Nương cũng đang nhìn tôi, Liễu Long Đình quay lại, tôi cũng đi theo sau Liễu Long Đình. Nhưng đúng lúc này, tôi đã thấy giám mục Tam Lang chân chính từ trên trời hạ xuống. Hơn nữa trước khi hoàn toàn hạ xuống mặt đấy, thì có vô số ánh sáng trắng lan tỏa xung quanh chúng tôi, tạo thành một kết giới khổng lồ ngay bên cạnh chúng tôi.

Khi anh ta bước xuống, một vài tiên nữ đột nhiên ngồi xổm bên cạnh Thần Núi, Thần Núi giảm lên lưng họ, trực tiếp bước xuống.

Lúc này anh ta vẫn là một bọ dáng thư sinh, tóc dài buộc cao, mặc một bộ áo trắng bằng gấm xanh tím, nhưng không còn là áo choàng dài tay. Mà hiện giờ cổ tay áo buộc chặt, thắt eo. Bên hông có một chiếc đoạn áp giáp, ngay cả bả vai cũng trang điểm một con thú bằng đồng to lớn. Miệng anh ta cười chút hung ác, trên mặt tràn đầy thần thái cùng không thể tin được.

Tuy rằng lúc này Thần Núi đang mang dáng vẻ của Liễu Long Đình, nhưng bởi vì cách ăn mặc hoàn toàn khác nhau, Liễu Long Đình luôn lộ ra khí tức kiên định, con Thần Núi thì hoàn toàn ngược lại. Anh ta đối xử tàn nhẫn với tất cả mọi người, vì vậy ngay cả khi anh ta mang khuôn mặt của Liễu Long Đình, trong mắt tôi, anh ta vẫn chỉ là Thần Núi, một con quỷ không hơn không kém.

"Xảy ra chuyện gì? Khiến hai người muốn gặp ta như vậy?" Thần Núi hỏi Liễu Long Đình, sau đó nhìn về phía nữ thần đã chết cùng tiên gà trên mặt đất, khóe miệng lộ ra một nụ cười kiêu ngạo.

"Ai kêu anh sửa đổi quy định?" Liễu Long Đình trực tiếp hỏi, nhưng lập tức cười lạnh: "Anh cố ý làm như vậy để đối phó với tôi và Bạch Tô. Anh đang nhắm vào chúng ta hay sao? Các người đang muốn gϊếŧ tôi và Bạch Tô đấy à?"

Nhìn thấy Liễu Long Đình đã đoán được mục đích của mình, Thân Núi cũng không thèm để ý sắc mặt Liễu Long Đình, đi về phía Liễu Long Đình rồi nói: "Tôi và hai người cùng nhau phát triển cùng nhau suy tàn, tôi làm sao có thể gϊếŧ người? Tôi chỉ là muốn trừng phạt một đôi gian phu da^ʍ phụ này, nhất định không thể để cho những người khác học theo. Bằng không nếu tất cả mọi người đều đi theo con đường này, vậy thì tôi làm sao có thể quản lý được họ? Hiện tại tôi là người cai quản toàn bộ thân tiên dưới mặt đất, chẳng nhẽ tôi không có quyền thay đổi quy đinh sao?”

Khi Thần Núi nói câu cuối cùng của câu này, anh ta nhìn thẳng vào Liễu Long Đình, Liễu Long Đình lúc này giống như một người bác hiền lành cùng con gái đi ra ngoài, đối mặt với nghi vấn của Thần Núi, Liễu Long Đình chỉ có thể ngước mắt lên nhìn Thần Núi nói "Đúng vậy, anh là người đứng đầu thần tiên dưới đất muốn quản ai, thay đổi gì đều được nhưng tôi rất muốn biết, anh phí công làm những chuyện này cho chúng ta xem để làm gì? Anh đố kị hay là bất mãn với chúng ta đấy à?”

Để có thể xác định chính xác thời điểm chúng ta sẽ đến đây và có thể sắp xếp mọi thứ từ trước thì chỉ có Thần Núi trong tay có gương trời mới có thể biết trước và tìm ra được vị trí chính xác của chúng tôi.

Giống như thể Liễu Long Đình đã đoán được tâm tư của anh ta, Thần Núi sắc mặt đột nhiên thay đổi, nhưng chỉ vài giây sau liền thay đổi vẻ mặt, sau đó hỏi Liễu Long Đình "Tôi ghen tị với hai người cái gì? Cũng có gì phải bất mãn với anh?" Anh có cái gì để tôi ghen tị chứ? Anh có dám công khai kết hôn không? Không, anh không dám. Anh là thần, các người không thể kết hôn, nếu các người lấy nhau quy định của thiên đường sẽ giáng xuống, đánh chết các người, ngay cả nhà họ Liễu các người cũng không thoát được."

“Vậy anh tới đây, chỉ muốn tới cùng chúng ta cãi nhau thôi à?” Tôi hỏi Thần Núi.

Thần Núi nhìn thấy tôi đột nhiên xen vào, liền cúi đầu nhìn tôi cười: "Đương nhiên không phải, tôi tới gặp cô, chủ yếu là muốn nói cho cô biết thứ cô tìm cách đây không lâu còn hoai-thai-mang-xa-thai-ran-323-0