Độc Tình: Mê Luyến Vô Hạn (Sự Dịu Dàng Độc Nhất)

Chương 113: Đêm cuồng nhiệt

Cố Thâm nhìn gương mặt đỏ bừng vì động tình của cô, cả thân trên của Hàn Kỳ Âm đã đầy dấu hôn của hắn, đặc biệt là ngực, vừa có cả năm dấu ngón tay.

Mới vuốt ve có một chút mà cô đã không chịu được. Chuyện mà cô nói tới, hắn đã tìm hiểu cặn kẽ, còn tìm hiểu ở đâu thì...mạng lưới thông tin của Cố gia nhiều vô kể, tùy tiện tìm kiếm là ra cả đống kết quả. (t/g Cụ Google xin hân hạnh tài trợ chương trình này).

Hắn cười, đôi mắt lóe sáng, thổi hơi vào tai cô

"Em muốn...?"

Hàn Kỳ Âm mím môi, bàn tay Cố Thâm xoa nắn đầu ngực, hắn còn phải hỏi sao?

Bây giờ tất cả mọi thứ đều trở nên vô nghĩa rồi. Thời gian, khoảng cách, đều không bằng hai thân thể, hai linh hồn đang hướng về nhau.

Cố Thâm tỏ ra bình tĩnh, thực chất bên trong cũng đã sớm rộn rạo. Hắn là đàn ông, còn động tình hơn cả cô, nhưng bao năm không hề biết yêu là gì, cho đến tận bây giờ cảm giác trong người hắn mới sống lại. Ham muốn trong hắn mới mãnh liệt.

Cô cứng đầu cắn chặt môi, hắn nhếch miệng cười đến phòng tuyến cuối cùng ở dưới váy cô, vừa chạm đến đó, Hàn Kỳ Âm như phải bỏng nắm chặt lấy tay hắn rêи ɾỉ

"A...lão đại..."

Ngón tay mân mê bên ngoài qυầи ɭóŧ, cô cảm thấy phát điên mất, miệng càng rêи ɾỉ nhiều hơn...

"Cầu xin tôi đi."

Cố Thâm nói, ngậm lấy vành tai mẫn cảm của cô.

Ngón tay hắn đã kéo tuột chiếc quần con xuống, chạm vào thịt non mềm mại, Hàn Kỳ Âm càng run rẩy tợn. Ngón tay hắn thon dài, còn xoa nhẹ bên ngoài, cảm nhận cô trơn trượt ướŧ áŧ, bắt đầu chậm rãi tiến vào trong.

"Ưʍ..."

"Nào...xin tôi đi, tôi sẽ thỏa mãn em..."

Hàn Kỳ Âm nhìn hắn qua một tầng nước mỏng, ánh mắt sóng sánh gợn tình, ngón tay bên dưới càng ngày càng gia tốc, khiến kɧoáı ©ảʍ bên trong cô càng tăng

"A...xin anh...em xin anh...lão đại..."

Cố Thâm cười hài lòng hôn một cái vào trán cô, hắn tạm thời rút tay ra, mang theo một thứ chất lỏng ngọt ngào. Cởi từng khuy áo, l*иg ngực rắn chắc cùng cơ bụng sáu múi hiện ra, vô cùng tuyệt đẹp.

Bàn tay bắt đầu chạm đến khuy quần, Hàn Kỳ Âm nhìn không chớp mắt, Cố Thâm chợt dừng lại, kéo tay cô chạm nơi đó

"Em cởi giúp tôi."

Để cô cởi sao?? Hàn Kỳ Âm chạm vào bên ngoài thứ ấm nóng đó, cô vừa động, nó tức thì có phản ứng, còn to hơn trước.

Gò má phi thường đỏ rực, bây giờ cô còn ngại ngùng gì nữa chứ, cả có thể cô đều bị Cố Thâm nhìn thấy từ lâu rồi.

Thế là Hàn Kỳ Âm mạnh dạn kéo khóa quần hắn xuống, thứ đó bên trong lập tức bung ra.

Ôi mẹ ơi...

Đây...đây rõ ràng là...

Quá to mà!

Cố Thâm lại đè cô xuống, thở nặng nề, thứ đó liền áp vào giữa hai đùi cô, nong nóng...

Quái thú của Cố Thâm sừng sững hướng về phía cô, tay hắn lại bắn đầu vân vê chỗ tư mật làm nó ướt đẫm, ở trên thì tàn phá khoang miệng cô...

Bây giờ cô hối hận liệu có kịp không?

Hàn Kỳ Âm đưa mắt kín đáo liếc nhìn nó, không tưởng tượng được nếu nó ở bên trong mình thì sẽ thế nào...

Cố Thâm không để cô chờ lâu, hắn đã rướn người đâm vào, nhưng của cô quá nhỏ, còn là lần đầu tiên, vì thế vào mới được một chút Hàn Kỳ Âm đã đau đến chảy nước mắt.

"A...Lão đại...em đau quá..."

Hàn Kỳ Âm thở gấp ôm lấy hắn, hai bầu ngực căng trông đung đưa gợϊ ȶìиᏂ. Vành mắt hắn đỏ lên, không vội vàng mà nhẹ nhè lách vào, vào được một nửa bên trong cô đã hút chặt lấy hắn, kɧoáı ©ảʍ trào lên trong người chưa từng có khiến hắn thở mạnh ra một hơi. Nhất thời quên mất dùng sức một phát vào lút cán!

"A!"

Cô hét lên, móng tay bấu mạnh vào lưng hắn, đau...đau quá...

Máu từ nơi đó chậm rãi rỉ ra, minh chứng cho việc cô đã chính thức trở thành người phụ nữ của hắn.

Bên trong cô co rút mãnh liệt, gắt gao bao chặt lấy hắn. Cố Thâm cảm nhận một chút, hông dần dần chuyển động, Hàn Kỳ Âm vẫn đau đến phát khóc, hắn vuốt tóc cô, hôn lên môi mềm khẽ nói

"Ngoan nào..."

Đúng là quá tuyệt vời! Nếu biết sớm làʍ t̠ìиɦ sung sướиɠ thế này, hắn đã đè cô ra hung hăng làm tới cùng lâu rồi.

Động tác hắn bắt đầu thành thạo hơn, bên trong cô cơn đau đã thay dần bằng kɧoáı ©ảʍ, Cố Thâm chuyển động nhịp nhàng để cô quen dần. Cả người Hàn Kỳ Âm đung đưa theo nhịp của hắn, bầu ngực no tròn bị hắn xoa nắn...

Cố Thâm bắt đầu nhanh dần, kɧoáı ©ảʍ càng ngày càng tăng, bên trong Hàn Kỳ Âm thật nóng, thật khít, giống như hàng ngàn miệng nhỏ hút lấy hắn, khiến hắn càng ngày càng mạnh bạo cuồng dã.

"A...Ư...đừng mà...anh chậm lại đi..."

Cổ họng Hàn Kỳ Âm khô khốc vì rêи ɾỉ quá nhiều, van xin hắn, mỗi lần hắn nhấp đều sâu đến tận cùng. Kɧoáı ©ảʍ lấp đầy khiến mắt cô mờ dần, Cố Thâm giống như không nghe thấy, nhấp nhanh từng đợt.

Trong căn phòng rộng lớn, âm thanh "bạch bạch" va chạm giữa hai người càng rõ ràng khiến người khác phải đỏ mặt, tiếng rêи ɾỉ của phụ nữ xen lẫn hơi thở gấp gáp của đàn ông...

"A...em không chịu nổi nữa..."

Hàn Kỳ Âm cắn môi ôm chặt lấy hắn, bên dưới co rút mãnh liệt, Cố Thâm nhấp mạnh thêm mấy chục cái, rút ra bắn lên bụng cô. Nhưng thế này làm sao mà đủ, quái thú của hắn mới chỉ là màn dạo đầu, còn chưa chính thức nhập cuộc, thế là lại tiếp tục hung hăng đâm vào...

"A..."

Bên dưới của cô dường như sắp bị đâm thành hình dạng của hắn, trôi qua rất lâu, người bên dưới đã không chịu nổi, ngất xỉu. Còn bên trên Cố Thâm vẫn hì hục cày cấy.

Hắn thấy cô đã ngất xỉu, tạm thời rút ra rồi bế bổng lên ôm vào phòng tắm. Cố Thâm xả nước vào bồn, hơi tắm bốc lên, Hàn Kỳ Âm mơ hồ mở mắt, hắn lại ôm cô từ phía sau vào bồn nước, điên cuồng xâm nhập...

A...cô hối hận rồi..thực sự hối hận rồi...