Hoan Hoan Ái - Cách Yêu Của Chủ Tịch Phong

Chương 105: Bản giao hưởng (H)

Hoan Hoan giật mình, hắn cứ thế mà vuốt ve tấm lưng ngọc ngà

Bàn tay to dao động chậm chạp, nhưng đi tới đâu phát lửa tới đó

Tai cô mẫn cảm bị hắn trêu chọc đến khó chịu

Lãnh Phong nhấm nháp vành tai non mềm rồi di chuyển xuống cổ hôn miên man

Hắn đưa lưỡi ra **** ***

Muốn để lại 1 số ấn ký nhưng biết da mặt cô mỏng, không muốn bị người khác dòm ngó nên chỉ kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà thôi

Bàn tay to di chuyển đến eo thì ngừng lại cưng sủng ôm

"**Em mau bỏ anh ra, chuyện của nah họ em anh tự có sắp xếp**"

"**Không**" Cô bướng bỉnh siết chặt hơn, cái gì mà sắp xếp chứ, hắn sẽ sa thải anh ấy mất

Áo ngực bị đẩy lên làm lộ cặp gò bồng căng tròn, cứ thế ép lấy khuôn ngực rắn rỏi

Cách vài lớp áo hắn có thể cảm nhận được

Cô mềm mại thơm ngọt, thật là muốn bức hắn làm chuyện xấu đến vậy sao?

Hắn bế cô đi vào gian phòng đằng sau phòng làm việc nhẹ nhàng đặt lên giường

Vì để thuận tiện hắn đã cố ý đổi cái giường lúc trước thành giường đôi, quả nhiên bây giờ liền có dịp sử dụng

Hoan Hoan bị hắn thượng nhưng vẫn cố chấp không buông

Lãnh Phong nới lỏng vòng tay của cô rồi hôn lên đôi môi mềm

Hắn âu yếm nhẹ nhàng, xem cô như bảo vật

Mυ'ŧ cánh môi ngọt như mứt anh đào

Hoan Hoan bị động tác ôn nhu của hắn tác động, môi mềm hé mở

Lãnh Phong đưa lưỡi liếʍ cánh môi thăm dò rồi chậm rãi tiến vào khoang miệng tìm kiếm cái lưỡi của cô dụ dỗ dây dưa

2 tay cũng không nhàn rỗi, cởi từng chiếc cúc áo của cô và chính mình

Vì cô cứ ôm lấy hắn không buông nên không thể cởi sạch sẽ, hắn đẩy áo ngực lên tìm kiếm 2 nụ hoa mà vân vê

"**Ưm** ..." Hoan Hoan hít sâu, vì hắn mà cả người đều nhộn nhạo cả lên

Nghe thấy âm thanh ngọt ngào kia lưỡi hắn chuyển động ngày càng nhanh, đôi tay nắm 2 điểm hồng kéo nhẹ

Giữa 2 chân dâng lên cảm giác bức bối, cô e thẹn kép chặt

Chơi đùa với 2 nụ hoa chán chê, hắn liền dùng cả bàn tay to xoa bóp đôi gò bồng to tròn đầy đặn

Miệng vẫn hôn không ngừng nghỉ, đến khi cô thở dốc hắn mới luyến tiếc rời khỏi

Trước khi rời còn tặng cho cô 1 cái hôn nhẹ nhàng

Không kí©ɧ ŧɧí©ɧ tràn đầy du͙© vọиɠ như những lần trước, là 1 cái hôn bình thường

"**Em vẫn kiên quyết không rời khỏi**?"

Nhắm chặt 2 mắt lắc lắc đầu, gương mặt cũng ửng đỏ cả lên

Cô đã quyết tâm không buông, hắn làm như thế chắc chắn là đang muốn doạ cô sợ biết khó mà lui

Hoan Hoan trấn an bản thân

Trong lúc cô đang có suy nghĩ ngây thơ đó, không biết từ bao giờ hắn đã cởi sạch nửa dưới

Bàn tay gân guốc của hắn nâng đùi cô vòng qua eo mình, để vật to nóng đó lên nơi bí mật kia chà xát

"**Em thật sự ... ư ... không đi, kể cả khi anh đối với em như thế này**?"

Hoan Hoan ngượng ngùng không dám nhìn

Mỗi lần hắn cạ vào, nơi đó vừa khó chịu vừa thoải mái

"**Trừ khi anh đồng ý không sa thải anh họ, nếu ... ưm ... nếu không ... tôi không đi**"

Đây là câu nói mà hắn đang muốn nghe, Lãnh Phong cười khoái trá

Gương mặt đẹp hiện lên tia kiêu ngạo như thể đã đạt được mục đích

Hắn là đang đợi câu này của cô, nhanh chóng đẩy vật to cứng kia vào

"**Nga**~" cô rùng mình, hắn vừa vào đã đẩy vào nơi sâu nhất trong cô

Trơn tru đến không ngờ

Lãnh Phong thở dài thoả mãn

"**Hừ ... bảo bối, bây giờ em có hối hận cũng không kịp rồi, siết chặt anh như vậy ... em nhìn xem ... nuốt trọn lấy anh rồi, đúng là tiểu damdang**~"

Hoan Hoan cảm nhận được c.ự vật ấm nóng của hắn ở bên trong cô không ngừng to lớn, cảm giác sung sướиɠ ập đến khiến cô trở tay không kịp

Bàn tay nhỏ ôm chặt lấy hắn, ngón chân co rúm lại với nhau

Các tế bào trong cơ thể đều bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ

"**Ahh**~"

Cô yêu kiều rêи ɾỉ

Lãnh Phong khó khăn cười, mồ hôi đầm đìa chảy dọc theo sống lưng rơi xuống giường

Cái trán nổi đầy gân, có vẻ như hắn đã chịu đựng rất lâu

"**Chết tiệt, không ổn rồi ... hừ**"

Hắn tấn công dồn dập, mỗi cú t.h.ú.c đều đẩy vào nơi sâu nhất

Cô thích ứng chưa kịp, cơ thể giật nãy theo những lần hắn công vào

"**Ah .. ưm ... khoan ... nhanh ... nhanh quá đi** ..."

Âm thanh da thịt va chạm, tiếng thở dốc như mãnh thú của nam chủ và tiếng rêи ɾỉ yêu kiều của người dưới thân tạo thành bản giao hưởng độc đáo