Hoan Hoan Ái - Cách Yêu Của Chủ Tịch Phong

Chương 1: Hung ác

Ai cũng biết thành phố P là nới sầm uất, xa hoa bật nhất đất nước

Nhưng nơi đây không phải chỗ nào cũng uy nga tráng lệ

Phân thành nhiều khu để dễ bề quản lí, đó là cách mà ông trùm thành phố này ban ra

S,A,B,C lần lượt là khu ở của dân thượng lưu, trung lưu, hạ lưu và khu C là khu ổ chuột, cách xa thành phố nhất

__________

Khu C ......

Ở đây không có nhà mà chỉ có những căn chòi dựng lên tạm bợ để sống qua ngày, ngoài ra thì chung quanh đâu đâu cũng là núi

Hoan Hoan không phải người ở khu C, nói chính xác hơn cô không có nhà nhưng cô lại có chút ít tiền, vì thế nên mới không phải ở đây. Nhưng tình trạng của cô cũng không tốt hơn là bao

Cô phải ngủ ở ghế đá, công viên khu B. Đã 18 tuổi nhưng không họ hàng thân thích, cha mẹ lại mất vì tai nạn giao thông

Cô đến đây vì có 1 đứa trẻ khu C đi lạc, đồng bệnh tương lân nên cô đưa đứa trẻ đi tìm bố mẹ

Đi được 1 quãng thì nghe được tiếng kêu la thất thanh, tiếng kêu gào thảm thiết, tiếng mắng chửi ... những âm thanh hỗn tạp cứ vang lên

"**Khốn, con mẹ nó, lúc nãy mày mạnh miệng lắm cơ mà... giờ lại nằm như con chó thế này à, đứng dậy nhanh**!!!"

Tiếng mắng chửi kèm theo giọng cười khinh miệt không hơn không kém đó là của một thiếu niên

Cô không tài nào nhìn rõ được diện mạo của hắn

Tóc dài che đi đôi mắt, quần áo trên người thì đen sì, nhưng dáng người cường tráng

Dưới chân hắn là 1 gã trung niên đang ra sức ôm đầu để không bị hắn đá trúng

Xung quanh lại có thêm 5,6 tên khác đang ngã gục, không ôm bụng thò cũng ôm tay, chân. Miệng kêu la thảm thiết

"**Làm ơn ..... tha .... tha mạng .... cứu**"

Nhưng gã thiếu niên đó vẫn mặc kệ, thậm chí ra đòn ngày càng nặng hơn, hắn khoái chí cười

Những người xung quanh không ai dám ngăn cản, cứ mặc cảnh tượng trước mắt

Được thế, hắn vơ lấy chai thủy tinh đã vỡ lộ ra những mảnh đầy sắt nhọn không lưu tình nhắm vào đầu người dưới chân định dùng sức ...

"**Dừng lại đi**!!!" Hoan Hoan không nhịn được kêu lên

Trời ơi, cô đang làm cái gì vậy chứ? Rõ ràng sợ muốn chết nhưng cái miệng lại nhanh quá mức quy định

Lần này phải sửa sai mới được, khu C người đông phức tạp, nơi đây lại không có luật lệ, chết thì là chết cũng chẳng ai quan tâm

Huống hồ, cô không có người thân, nếu cô chết cũng sẽ chẳng ai biết

Căng thẳng hít vào 1 hơi

"**Anh ta đã xin lỗi rồi, hơn nữa vết thương trên người anh ta không nhẹ, nếu anh tiếp tục ra tay sẽ có án mạng**"

...

Thôi xong rồi, làm như vậy có khác châm dầu vào lửa đâu

Người xung quanh nghe cô nói xong, đã đứng xa nay lại thêm xa

Đứa bé lúc nãy đi theo cô cũng chạy mất, càng thêm chứng tỏ cô sắp chết rồi a

Đám đông xì xầm

"**Cô gái này từ đâu đến thế?"

"Dám xen vào chuyện của Lãnh Phong"

"Chết chắc rồi**"

.

.

.

Loáng thoáng nghe được vài câu, nhưng cũng đủ làm Hoan Hoan hồn siêu phách lạc

Rốt cuộc Lãnh Phong này là nhân vật gì mà lại khiến nơi đây thần hồn xiêu vẹo