CHƯƠNG 86: KHÔNG CÓ LÔNG Liếʍ LÊN VÔ CÙNG NỘN, TIỂU HUYỆT KẸP Dươиɠ ѵậŧ CHẢY QUÁ NHIỀU NƯỚC.
Editor: Doãn Song
*******
Quý Trình rút cà rốt ra, vốn dĩ Từ Nhuyễn đang được cà rốt cắm rất thoải mái nhìn thấy anh lôi cà rốt ra có chút khó chịu, muốn thứ thứ này tiếp tục đút vào.
"Đừng rút ra, phía dưới rất ngứa, anh lôi cà rốt ra không để nó cắm huyệt thịt, em rất khó chịu."
Qúy Trình nghe được vô cùng tức giận đánh một phát lên mông cô, huyệt thịt dâʍ đãиɠ đến thế à, thứ gì cũng muốn nhét vào: "Như này cũng không nhịn được. Sao em dâʍ đãиɠ thế hả, em muốn dươиɠ ѵậŧ lớn của anh đút vào hay dùng cà rốt cắm?"
Từ Nhuyễn dùng cà rốt là do không còn sự lựa chọn nào khác, hiện tại đã thấy anh nào còn muốn cái củ cà rốt kia nữa, cà rốt không hề có độ nóng sung sướиɠ như dươиɠ ѵậŧ lớn, mở chân ra đối diện với anh: "Muốn dươиɠ ѵậŧ lớn, muốn được dươиɠ ѵậŧ lớn đút vào."
Từ Nhuyễn cong chân đưa hạ thể lộ ra, vừa rồi hạ thể bị anh dùng cà rốt quấy đảo nên thịt non ở trong môi âʍ ɦộ đều bị lật ra, nhìn qua là bộ dạng vô cùng mỹ vị còn mang theo dâʍ ŧᏂủy̠ trong suốt.
Quý Trình nhìn tiểu huyệt trần trụi không nhịn được nuốt một ngụm nước bọt, dù sao đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy hạ thể phụ nữ không hề có một cọng lông nào, muốn đưa miệng đến liếʍ láp, muốn thử cảm giác mυ'ŧ mát hoa huyệt trần trụi.
Một cọng lông cũng không có, liếʍ mυ'ŧ tiểu huyệt nhất định rất non mềm, anh lập tức ngồi xổm xuống liếʍ huyệt thịt cho cô, cảm giác khác biệt hoàn toàn với ngày hôm qua liếʍ huyệt thịt, hôm qua có lông lúc này một cọng lông cũng không hề có. Phía dưới nhìn qua béo nộn, liếʍ mυ'ŧ rất dễ dàng, không bị lông đâm lên mặt.
Anh liếʍ láp, mυ'ŧ mát xung quanh khe huyệt, ăn rất ngon, vòng qunah liếʍ láp lên đến tận bụng nhỏ của cô, sau đó vẫn cứ tiếp tục mυ'ŧ liếʍ không dừng, anh đưa đầu lưỡi cui vào, bắt chước động tác ra vào của côn ŧᏂịŧ mà làm cô, cắm đút cô, đầulưỡi anh bị tiểu huyệt gắt gao kẹp chặt.
Tiểu huyệt không còn lông nên liếʍ rất béo nộn, làm anh yêu thích không muốn nhả vẫn tiếp tục liếʍ.
Bộ dạng Từ Nhuyễn cực kỳ thoải mái, sau khi được liếʍ dùng tay chống lên kệ bếp, thoải mái ngẩng đầu nhìn anh liếʍ huyệt nhỏ, còn tự mình thay đổi vị trí để tự thỏa mãn cơ thể nhìn anh liếʍ mυ'ŧ, chờ đến khi anh liếʍ cô sung sướиɠ tột độ, lúc này Qúy Trình mới cởϊ qυầи ra đút côn ŧᏂịŧ vào, mạnh mẽ cắm thật sâu vào trong tiểu huyệt, làm cả một tối hôm qua nên hiện tại huyệt thịt chưa khép lại được, lúc đi vào bên ngoài tiểu huyệt chảy xuống quá nhiều nước.
Anh đột ngột dũng mãnh cắm vào, nhưng do tiểu huyệt quá nhiều nước nên vô cùng trơn trượt côn ŧᏂịŧ bị trôi tuột ra, Từ Nhuyễn không kẹp huyệt thịt, Qúy Trình bóp cánh mông cô cảnh cáo: "Da^ʍ phụ, kẹp chặt huyệt thịt cho anh, kẹp chặt vào, không được để côn ŧᏂịŧ của anh trôi ra ngoài, nếu bị đẩy ra anh lập tức không cho em nữa."
Từ Nhuyễn không biết hạ thể sao lại trơn trượt như vậy, hơn nữa vừa nãy bị cà rốt khuếch đại mở rộng, nước phía dưới bị tuồn ra sạch sẽ làm dươиɠ ѵậŧ anh bị đẩy ra ngoài, cô nắm côn ŧᏂịŧ to lớn của Qúy Trình, tự mình đưa nó vào trong tiểu huyệt, gắt gao kẹp chặt, dùng sức kẹp để anh không bị đẩy ra ngoài.
Hạ thể cận kề chống lên dươиɠ ѵậŧ anh, dựa theo thư thế này nâng cao thân thể lên đối diện với anh, cứ thế thừa nhận từng cú va chạm của anh, Qúy Trình ghì chặt hông cô cắm huyệt thịt, vẫn tiếp tục va chạm tiểu huyệt.
Lúc Qúy Trình bắn hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ ra chợt nhớ tới một vấn đề, vuốt bụng cô hỏi: "Bụng em sao mãi chưa có tin tức gì vậy?"
Qúy Trình nói lời này thật ra để nhắc nhở cô, hai người đã kết hôn lâu như vậy cô mãi vẫn chưa có tin tức gì, dù sao hai người kết hôn được mấy tháng rồi, từ lúc nắt đầu đến bây giờ không hề làm bất kỳ biện pháp tránh thai nào, thân thể hai người đều khỏe mạnh, sao một chút tin tức cũng không có đây.
Trước đây có thể là do mỗi lần cô quan hệ đều rơi vào trước hoặc sau kỳ kinh nguyệt nên khó có thể năng mang thai nhưng gần đây thì không phải vậy, ngày nào cũng làm ít nhất mấy hiệp thế mà bụng vẫn không có động tĩnh.
Cô cũng bối rối.
Quý Trình chỉ vì quá tò mò mà thôi, nhìn sắc mặt nàng dâu nhỏ của anh cau lại chắc cô tưởng anh thúc giục cô mang thai cho nên lập tức mở miệng sửa sai: "Không phải đâu Từ Nhuyễn, đừng hiểu lầm anh, không phải anh giục em sinh con đâu, anh chỉ hỏi thế thôi. Không sao cả, chúng ta còn trẻ hơn nữa bây giờ anh đã xuất ngũ, chưa tìm được công việc ổn định, nếu lúc này sinh con nuôi nó rất khó khăn."
Sáng nay vốn dĩ muốn làm bữa sáng cho anh, kết quả hai người lại phóng đãng vui đùa.
Sau một hồi bị anh làm, Từ Nhuyễn kiệt sức hơn nữa cũng không đủ thời gian nấu cơm, chỉ có thể làm một ít mỳ để ăn tạm, hai người ăn xong dọn dẹp sạch sẽ, dấu vết hoan ái trong nhà bếp cũng lau chùi sạch bong, hạ thể đều là nước ướt đẫm không chịu nổi.
Sau khi dọn dẹp xong, cô nói chuyện với Qúy Trình: "Anh Trình, bây giờ em thất nghiệp rồi, anh cũng xuất ngũ, chỉ có thể ở lại đây tìm một công việc mới, em không muốn làm việc trong nhà xưởng nữa, ngày thường em dậy sớm đi chợ thấy người ta dựng một quầy hàng sau đó chỉ việc đẩy xe ra rồi bày đồ ăn lên đó để bán. Anh thấy em mở một quầy hàng ăn có được không, ngày thường em cũng rất thích nấu nướng."
Quý Trình nghe được lập tức gật đầu, tán thành nói: "Được đấy, em muốn bán thì phải nhanh chóng chuẩn bị, tay nghề nấu ăn của em không tồi, anh rất thích em nấu nướng, nếu bán sớm chắc chắc sẽ có nhiều người đến quầy hàng mua, chuyện này để anh giúp em một tay. Anh làm cùng em."