CHƯƠNG 75: CHUYỆN ĐỜI TRƯỚC (10): QUÝ TRÌNH DÙNG ĐŨA KẸP ÂM ĐẾ.
Editor: Doãn Song
*******
Từ Nhuyễn cảm thấy thể lực mình không được tốt, ngay lúc này đây khác hẳn với anh ta, chuyện này không vui chút nào, hoàn toàn bị anh ta dày vò.
Sau khi anh ta bắn ra, Từ Nhuyễn đã cao trào vài lần, toàn thân run rẩy mắt trợn trắng miệng thở dốc, thật sự muốn ngất đến nơi rồi.
Không biết tại sao anh ta lại nghiện cái này, mỗi lần làm đều dày vò cô đến khi chỉ còn lại nửa cái mạng, lần này đến đơn vị thăm anh ta, mỗi ngày chủ yếu đều làm việc này, khiến cô hiện tại không chịu nổi, cảm giác mỗi lần làʍ t̠ìиɦ với anh ta chân không thể khép nổi.
…
Sáng hôm sau Từ Nhuyễn tỉnh dậy vẫn còn thấy có người nằm cạnh, hôm nay anh không phải đến đơn vị, hôm nay cô ý xin nghỉ để đưa cô về.
Trước khi về muốn đưa cô đi dạo trong thành phố, dù sao đã đến đây lâu như thế cũng chưa lần nào đưa cô đi chơi, cho nên cố ý xin nghỉ một ngày ở cạnh phục vụ cô.
Từ Nhuyễn không muốn anh ta ở cạnh mình, dù sao hiện tại hai người không hề có tình cảm, cũng không phải là tương kính như tân, dù sao chuyện thân mật nhất cũng đã làm, nhưng cô cảm giác hai người không có tình cảm làm tiền đề nên thấy vô cùng lạ lẫm.
Cô chỉ có thể thuận theo tự nhiên, không phải muốn ly hôn thì ly hôn được, về sau lập gia đình cũng rất khó khăn.
Sáng dậy chân cô mềm nhũn, suýt chút nữa thì không bò nổi dậy, vào bếp nấu bữa sáng cho anh ta, chỉ nấu một ít cháo ăn cùng với dưa chua và một ít bánh bao.
Cô làm xong sau đó lấy ra giúp Qúy Trình, anh vừa ra ngoài rửa mặt, lúc đi vào, Từ Nhuyễn đã chuẩn bị đồ ăn xong xuôi nói với anh: “Được rồi, ăn sáng thôi.”
Từ Nhuyễn vào trong lấy bát ra chuẩn bị ngồi xuống thì bị ôm vào trong ngực ngồi xuống đùi anh, bị anh ta đặt lên đùi cô sợ vô cùng sợ hãi.
Hiện tại cô rất sợ anh ta, bởi vì lần nào anh ta cũng giống như bị tϊиɧ ŧяùиɠ xông lên não, bắt cô làm chuyện kia, lúc này cũng vậy.
Qủa nhiên giống hệt cô nghĩ, Qúy Trình ôm cô, sau đó cởϊ qυầи cô ra.
Từ Nhuyễn không muốn đáp ứng anh ta, dù sao mỗi ngày đều vui đùa như này, thể lực hai người không tương xứng, đến bộ đội được mấy ngày nhưng hầu như ngày nào cũng làm, anh ta chịu nổi nhưng cô thì không thể.
“Qúy Trình! Anh đừng làm loạn nữa, hôm qua anh đã làm rồi mà!”
Giọng Từ Nhuyễn không vui, muốn mặc quần vào.
Quý Trình ngang ngược cởϊ qυầи cô ra, đây là lần cuối cùng, nếu hôm nay không làm, cô về rồi, thời gian về sau anh không được chạm vào nàng dâu nhỏ của anh nữa.
Vậy nên anh quật cường phải cởi bằng được quần xuống, qυầи ɭóŧ cũng không cho mặc.
Qυầи ɭóŧ kéo xuống vướng ở mắt cá chân.
Từ Nhuyễn không nhịn nổi anh ta, bá đạo đến nỗi không có cách cự tuyệt, bị anh ta ép vào góc bàn, mông trần trụi ngồi trên đùi anh ta, không biết ta lại muốn chơi cái gì.
Hạ thể cô bây giờ không co nước, nhưng dù sao là phụ nữ nên phía dưới có chút mùi, hạ thể cô tản ra mùi vị dâʍ đãиɠ, Qúy Trình rất thích ngửi.
Anh đưa tay vuốt ve lông mao mọc trên hạ thể, vừa vuốt vừa nói: “Lông mao mọc ở huyệt thịt nhiều quá.”
Từ Nhuyễn: “…”
Từ Nhuyễn không thể chịu nổi cánh tay đang vuốt ve lông mao trên tiểu huyệt của cô, lúc đầu xoay xoay lông mao kết thành một vòng, sau đó đi xuống chút nữa bẻ khe huyệt ra, đưa hai ngón tay vào, hạ thể cô vốn dĩ đã mẫn cảm lại bị ngón tay anh vuốt ve lập tức sung sướиɠ.
“Sướиɠ không? Anh sờ huyệt thịt em có sướиɠ không?”
Quý Trình đã sờ soạng vuốt ve lại còn hỏi cô những lời dâʍ đãиɠ như thế, câu hỏi này rất xấu hổ, sao anh ta có thể hỏi được chứ? Cô không muốn trả lời.
“Không sướиɠ gì hết, anh bỏ tay ra đi, đừng có sờ nữa.” Từ Nhuyễn nói một đằng nghĩ một nẻo, rất sướиɠ nha, thân thể được anh sờ soạng lập tức cứng đò, nhưng không muốn thừa nhận mà thôi.
Qúy Trình nghe thấy cũng không tức giận, anh nhìn sắc mặt ửng hồng của cô có chỗ nào là không sướиɠ đây, nhưng nếu cô đã không muốn thừa nhận thì phải nghĩ cách kí©ɧ ŧɧí©ɧ cô, bẻ chân cô ra duỗi tay cầm lấy đôi đũa trên bàn. Cầm đũa gỗ lên, nhét hẳn đũa vào trong huyệt thịt, kẹp âm đế cô.
Từ Nhuyễn không nghĩ anh ta chơi lớn như thế, dám lấy đũa nhét vào chỗ này, kẹp âm đế nhô lên, cô bị hành động của anh ta làm cho hoảng sợ, cơ thể kháng cự muốn rời khỏi anh ta, anh ta điên thật rồi, sao có thể dùng đũa nhét vào chỗ này?
Quý Trình nhìn cô kháng cự nhưng bộ dạng vô cùng vui sướиɠ, cầm đũa kẹp âm đế trên dưới vuốt ve, dùng hết sức kẹp chặt âm đế, đè thật nặng lên tiểu huyệt không cho cô đi.
Từ Nhuyễn không chịu nổi, hạ thể mở rộng ra cho anh ta dùng đũa chơi đùa kẹp ân đế cô. Cô nhìn vào cảm thấy quá xấu hổ.
Xấu hổ bị anh dùng đũa kẹp nhưng cũng rất sung sướиɠ, thân thể được anh dùng đũa trên dưới vuốt ve cũng nhanh chóng trở nên cứng đờ, hạ thể không tự giác mở rộng, cho anh dễ dàng dùng đũa kẹp lộng: “A…Qúy Trình…anh làm như này quá kich thích, anh lấy đũa ra nhanh lên, tôi không chịu được, quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ.”
Quý Trình nhìn cô, nước đã chảy xuống quần anh rồi, có chỗ nào không muốn? Không muốn mà huyệt thịt kẹp chặt thế làm gì?