Không Khép Được Chân

Chương 62

CHƯƠNG 62: TRÊN ĐƯỜNG CÁI NÂNG MÔNG LÊN AN ỦI CHO QUÝ TRÌNH XEM, HAI TAY CẮM HUYỆT, QUÝ TRÌNH CỐC SỨ ĐỰNG Dâʍ ɖị©ɧ CHẢY RA.

Editor: Doãn Song

*******

Từ Nhuyễn không nghĩ đến anh to gan như vậy, trên đường cái dám cởϊ qυầи cô ra hơn nữa còn cởi cả bên trong.

Cô vô cùng sợ hãi muốn mặc quần vào, Qúy Trình giữ chặt tay không cho cô mặc quần, cứ thế ấn chặt đưa tay cô lên cao, sau đó cởϊ qυầи áo cô xuống.

Từ Nhuyễn thật sự hoảng sợ, quần đã bị cởi, phía trên áo cũng đã bị cởi ra, cả người trần trụi trên đường cái không mặc quần áo, bại lộ toàn thân không ai có thể chịu được.

“Anh Trình, anh không thể làm vậy, chỗ này là đường cái, anh để em mặc quần áo vào, bộ dạng này không được đâu.”

Ngay lúc này trên người cô không mặc bất kỳ một đồ gì, tất cả quần áo đều bị ném sang một bên, không hề có chỗ nào mang lại cảm giác an toàn, nhìn anh cầu xin, muốn mặc quần áo vào.

Quý Trình quyết tâm trừng phạt cô, cho nên ở trên vυ' cô xoa nhẹ một vòng nói: “Anh không muốn, không nên ở chỗ này làm em à, em không được mặc quần áo, để như thế cho anh làm, tự sờ cho anh nhìn đi, đánh thức anh dậy nào.”

Từ Nhuyễn xấu hổ muốn chết, nghe được anh nói lời này càng thêm ngượng ngùng, ngay trên đường cái làm ra hành động xấu hổ này, nhưng may ngoài đường không có ai, nếu người nào đó nhìn thấy anh cởϊ qυầи áo thì anh cũng mặc kệ.

Từ Nhuyễn không còn cách nào để cự tuyệt, nhìn bộ dạng anh như hổ rình mồi, anh thật sự rất muốn làm như vậy với cô.

Từ Nhuyễn xấu hổ dựa lên cánh cửa của một cửa hàng, sau đó duỗi tay tự mình vuốt huyệt thịt, lúc đó không phải do gió lạnh ngoài đường xộc thẳng vào mà chỉ là do cảm thấy quá xấu hổ cho nên mới ướt rất nhanh, ngay cả khi chỉ được ngón tay sờ tiểu huyệt, phía trên thân thể đã bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến run rẩy.

Cô sờ lông mao trên đó, vuốt ve lông mao sau đó bẻ môi âʍ ɦộ ra, tay sờ soạng âm đế, lúc tay cô sờ lên âm đế, huyệt thịt bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ nước phun ra, cô vạch ra cho Qúy Trình nhìn, anh ấy nhìn chằm chằm không rời, sau khi bẻ môi huyệt thịt ra cũng không làm khác cứ vạch ra như thế cho anh nhìn ngắm một chút.

Sau đó tiếp tục xoa huyệt thịt.

Cô phóng đãng như một da^ʍ phụ ngay trên đường cái bẻ huyệt thịt ra cho anh xem, xoa tiểu huyệt cũng rất xấu hổ, dù sao ở ngoài đường làm việc sắc tình như vậy, ai cũng đều xấu hổ thôi.

Cô xấu hổ thì xấu hổ, nhung nước trong huyệt thịt vẫn chảy ra rất nhiều, phía trên cô bóp nhẹ một chút sau đó đưa ngón tay cắm vào, bên trong huyệt thịt dù được một ngón tay cắm vào nhưng vẫn cảm thấy không đủ, sau đó vói vào trong thêm hai ngón tay to như sợi dây thừng, ba ngón tay ở trong huyệt thịt mà cắm.

Cô mở chân ra cho anh nhìn, sau đó ngón tay trong huyệt huyệt thịt thọc vào rút ra.

Dâʍ đãиɠ cảm thấy xấu hổ, sau đó một lúc lập tức thoải mái, không lo được nhiều như vậy nữa, ngón tay gia tăng tốc độ lấp đầy khoảng trống, phát ra tiếng nước.

Cô đưa lưng về phía Qúy Trình, nâng mông lên đối diện mặt anh, mông còn đong đưa một chút, giống hệt chó mẹ lắc mông hấp dẫn anh nhìn, sau khi cô đông đưa mông rút tay ra khỏi tiểu huyệt, lúc này trên tay cô đều là dâʍ ŧᏂủy̠, cô sờ soạng ra đằng sau cánh mông, đưa dâʍ ɖị©ɧ bôi lên mông, theo sau tay cô xoa nắn đến mông cũng phun nước, bẻ cánh mông ra, cho anh nhìn khe mông, có hai động, đưa mông nâng thật cao đối diện với anh, dán sát người lên cánh cửa.

Cô bẻ mông ra hết sức lớn, đưa bên trong hồng hạt cho anh nhìn, duỗi một bàn tay cắm vào trong huyệt động, thọc vào rút ra, cảm thấy chưa đủ dùng thêm ba ngón tay nữa cắm vào cho anh nhìn, bởi vì hiện tại trên đường không có ai, cho nên cô càng thêm phóng đãng rêи ɾỉ: “Ông xã…anh Trình, a…chơi huyệt thịt thật thoải mái…thật thoải mái…sai có thể sung sướиɠ đến vậy…nhanh lên một chút để vui đùa nha, anh nhanh lên đến chơi mông của da^ʍ phụ nha, đưa tay vào trong huyệt thịt rất ngứa! Huyệt thịt co rút nhanh, đều là dâʍ ɖị©ɧ, không phải anh thích nhất là được ăn dâʍ ɖị©ɧ sao? Anh thích nhất nước chảy ra từ huyệt thuyệt của da^ʍ phụ, nhanh lên liếʍ sạch sẽ cho em, dâʍ ŧᏂủy̠ chảy ra đều để lại cho anh uống.”

Từ lúc bắt đầu Qúy Trình vẫn luôn quan sát bộ dạng phóng đãng của tiểu da^ʍ phụ, mắt nhìn đến đỏ ngầy, sao phóng đãng thế hả.

Phía dưới cô chảy nước ngày càng nhiều, trên mặt đất ướt thành một vũng.

Qúy Trình nhìn thấy bên cạnh Từ Nhuyễn có cái cốc, cái này là cốc sứ cô mang đến đây để uống nước, vừa đúng lúc này cầm cốc sứ lên, đưa xuống phía dưới huyệt thịt, tiếp theo vỗ huyệt thit nói: “Chảy nhiều lên, đưa hết dâʍ ɖị©ɧ của em đẩy ra hết đi. Huyệt thịt chảy dâʍ ɖị©ɧ phải đầy cốc này, bên trong tiểu huyệt đều nước, anh dùng cái cốc này đựng đầy dâʍ ɖị©ɧ uống mới sảng khoái.”

Sau khi nói xong anh đưa cốc sứ xuống dưới đặt sát miệng huyệt thịt, tiểu huyệt quá nóng, cốc sứ lại quá lạnh, làm tiểu huyệt co rút một chút.

Từ Nhuyễn nghe được lời này, nước trong huyệt thịt chảy ra càng nhiều, cô mở chân cúi đầu nhìn nhìn dâʍ ɖị©ɧ chảy xuống cốc, hai tay phóng đãng bên trong huyệt thịt thọc vào rút ra, tiểu huyệt chảy càng nhiều nước, không ngừng làm đầy cốc sứ."