CHƯƠNG 57: HAI CĂN ĐỒ VẬT CẮM TRONG CÔ MÀ NGỦ, CẢ ĐÊM KHÔNG RÚT RA, BUỔI SÁNG LÊN CƠN THÈM KHÁT LẤY NGỌC THẠCH CẮM HUYỆT THỊT KHÔNG MẶC Qυầи ɭóŧ MÀ RA NGOÀI.
Editor: Doãn Song
*******
Sau đó cô thoải mái nằm trên giường cao trào, hai người kia thao cô một hồi lâu cũng không tiếp tục nữa, dù sao đã bắn hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ ra rồi.
Nhưng không bắn vào trong cô mà ngược lại rút dươиɠ ѵậŧ ra bắn lên người cô, trên mặt, trên tóc, trên vυ', hai bên hông cô đều là tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt của hai người kia, thân thể của hai người họ ép chặt lên người cô.
Lúc này cô thoải mái nằm trên giường không nhúc chân không khép lại được, dù sao vừa rồi bị mạnh mẽ nong lộng bẻ ra cho nên lúc này có muốn khép chân cũng không thể.
Hai người đàn ông nhìn chằm chằm huyệt thịt cô, huyệt thịt không ngừng chảy nước, đều là dâʍ ɖị©ɧ do cô sung sướиɠ mà phun ra, chất lỏng sền sệt.
Quý Trình vẫn luôn nhìn bên trong huyệt thịt phun nước, vậy nên mở chân cô rộng ra, chờ cô phun hết chất lỏng ra.
Lúc này Từ Nhuyễn hồi phục tinh thần, vừa rồi thật sự quá sung sướиɠ, nhìn hai người bọn họ vẫn chưa có ý định ngừng lại, đúng lúc này đẩy cô đến giữa giường, mỗi người một bên tiếp tục cắm cô, cô quay lưng đưa mông về phía Qúy Trình, vừa rồi hai người như một, một người thao lộng cúc hóa một người cắm nện huyệt thịt, lúc này chỉ là thay đổi tư thế, hai người đổi chỗ cho nhau.
Chồng cô cắm huyệt thịt, Qúy Trình cắm cúc hoa, sau khi cắm vào, một người dùng dươиɠ ѵậŧ gắt gao cắm vào chôn chặt trong cơ thể cô, cứ cắm nong như thế, cả đêm anh chôn phân vân trong người cô, không muốn rút ra cứ thế cắm cô ngủ.
Từ Nhuyễn thoải mái muốn nứt đôi ra, một người một cây dươиɠ ѵậŧ cắm, buổi tối hôm nay hai cây dươиɠ ѵậŧ đều được ngậm trong người cô, thoải mái muốn nổ tung.
Vốn dĩ chỉ cần một cây dươиɠ ѵậŧ cắm ở trong đã có thể thỏa mãn được cô, cũng rất thoải mái, huống hồ ngay lúc này có hẳn hai cây dươиɠ ѵậŧ đồng thời cắm, Từ Nhuyễn sung sướиɠ sắc mặt đỏ ửng vô cùng thỏa mãn khi được Qúy Trình và chồng mỗi người một tay nhéo vυ' cô ngủ.
…
Sáng hôm sau mặt Từ Nhuyễn vẫn còn đỏ bừng, vô cùng xấu hổ, nhớ đến cảnh tượng ngày hôm qua mặt bỗng chốc nóng rát, bây giờ vẫn còn nhớ rõ ràng, chủ yếu là do đêm qua được làm quá sướиɠ, cho dù chỉ là cảnh tượng ở trong mơ nhưng cũng rất chân thực, nếu chuyện này là thật thì tốt biết mấy.
Cô muốn như vậy, thật ra cũng không phải muốn hai người đàn ông đến nong cắm cô đâu chỉ vì muốn được Qúy Trình thao mà thôi.
Cô quá nhớ anh, vậy nên nằm mơ thấy đàn ông thao cô đều giống gương mặt Qúy Trình.
Hôm nay cô giống hệt như hôm qua, hạ thể lại ướt dầm dề, vô cùng khó chịu, nhưng hôm nay phun nước còn nhiều hơn hôm qua, làm ướt cả quần ngủ của cô, ngửi lên mũi đều là mùi vị dâʍ đãиɠ, cô cởϊ qυầи ra sau đó nhìn thấy qυầи ɭóŧ dính chặt vào trong huyệt thịt, cô đỏ mặt.
Cô nhớ lại đêm qua chắc hoặc là bởi vì phía dưới quá nhiều nước, cho nên phía dưới rất ngứa mới thế, thật sự quá xấu hổ, vì sao lại ngứa vậy chứ, cô cảm giác thân thể mình trời sinh ra là để dâʍ đãиɠ, tuy rằng cô thấy mình cũng rất phóng đãng nhưng cũng không đến nỗi khoa trương như thế chứ, huyệt thịt chỉ cần không có đồ vật cắm vào thì lập tức khó chịu, cả ngày ảo tưởng ra mộng xuân nước phun dầm dề, lúc này hạ thể ướt đẫm ngứa không chịu nổi.
Cô thò tay vào bẻ huyệt thịt ra, đưa cùng một lúc bốn ngón tay vào nong lộng ấy vậy mà cũng không hề chiếm được tí thoải mái nào.
Cô không chiếm được tí vui sướиɠ nào, cho dù sau đó đã giảm bớt ham muốn nhưng hạ thể vẫn rất ngứa, cho nên nhìn xung quanh muốn tìm đồ vật gì đó để giải tỏa ngứa ngáy.
Cô tìm trong phòng một hồi, tìm ra được một đồ vật giống như đồ ngọc, cũng không biết ai để ở đây, cái này là một khối ngọc thạch rất dài, kích thước không khác dươиɠ ѵậŧ là mấy.
Đoán chừng cây đồ vật này là của ai đó dùng để tự an ủi rồi đặt ở đây, sau khi lau sạch cô lên giường, thứ này không được sáng bóng lắm, cô ở trên giường bẻ huyệt thịt ra cầm căn đồ vật mười phần lạnh lẽo cắm vào, lúc đi vào cánh tay co rụt lại, phía dưới đã được bôi trơn đầy đủ, cắm vào không hề khó khăn, rất nhanh cây đồ vật kia đã cắm vào sâu bên trong, phía dưới ngứa ngáy cảm nhận được sự thoải mái, nếu cứ như này cắm ra ngoài nhất định sẽ rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ, thân thể cô rất thích cảm giác dâʍ đãиɠ.
Cô thỏa mãn, vốn dĩ muốn mặc qυầи ɭóŧ nhưng nghĩ đến đồ vật kia nếu mặc qυầи ɭóŧ vào sẽ không thoải mái, cho nên trực tiếp mặc váy vào, váy màu đen nên cho dù nước chảy ra cũng không bị phát hiện, cứ kẹp chặt rồi sau đó mặc đồ vào nhưng không hề mặc qυầи ɭóŧ, cô lập tức đi ra ngoài, trên đường đi bởi vì kẹp chặt căn đồ vật nên di chuyển rất khó khăn, muốn kẹp chặt miệng tiểu huyệt, tránh cho đồ vật rơi xuống.
Cô kẹp chặt căn đồ vật kia vì thế trên đường đi cảm nhận được từng trận sung sứng ập đến.
Cô ra ngoài, vừa vặn buổi sáng hôm nay tốc độ được đẩy nhanh để hoàn thành, hôm nay nhộn nhịp hơn hẳn hôm qua, nghe người làm nói hôm nay là sinh nhật Lục phu nhân, tổ chức ở đây bởi vì chỗ này có Lục lão phu nhân, họ hàng thân thích đều ở đây cho nên tổ chức luôn ở chỗ này.
Buổi chiều sau khi cô đẩy nhanh tốc độ đã hoàn thành xong được váy, Kim Khả Khả lập tức cầm đi tặng ngay.
Hôm nay đã quá muộn nên cô cũng chưa chuẩn bị đồ đạc để về nhà được, ngày mai rồi sửa soạn sau vậy, cô thường ăn cơm ở phòng người làm, lúc này chuẩn bị ra ngoài, kết quả nhìn thấy Qúy Trình đang đứng ở ngoài cổng sân.
Tại sao Qúy Trình lại ở chỗ này?