CHƯƠNG 44: KIẾP TRƯỚC TỪ NHUYỄN NGHĨ ĐẾN QUÝ TRÌNH ĐỨNG TRƯỚC GƯƠNG MỞ RỘNG CHÂN, CẦM CÂY ĐẠI BỔNG CHẠY BẰNG ĐIỆN TỰ CẮM HUYỆT AN ỦI.
Editor: Doãn Song
*******
Bởi vì quá lâu không được hưởng qua tư vị cao trào, cho nên căn đồ vật này trong tiểu huyệt bắt đầu rung rung cô thiếu chút nữa bị đưa lên cao trào, thật sự là quá thoải mái, sau đó tùy ý chuyển động cùng căn đồ này, suýt nữa phát ra âm thanh rêи ɾỉ.
Cô không dám phát ra tiếng động, dù sao ở trong ký túc xá giấu giếm mọi người làm chuyện này, vụиɠ ŧяộʍ nếu bị thấy trong tình cảnh sắc tình như này thì không tốt tí nào.
Cô để bản thân cảm thấy dễ chịu, sợ sẽ phát ra âm thanh, cho nên cắn chặt khăn lông tránh cho mình phát ra tiếng động.
Cô tùy ý khởi động căn đồ vật rung rung sau đó ngày càng ngứa, muốn căn đồ vật này trên dưới thọc ra rút vào, cô nghĩ lại lúc ở nhà cùng Qúy Trình vui đùa, có một lần cô tự mình ngồi lên xoắn chặt lắc lư dươиɠ ѵậŧ lớn của anh, vậy nên dần dần tưởng tượng cây đại bổng này thành côn ŧᏂịŧ lớn của anh, bắt đầu trên dưới thọc ra rút vào.
Bây giờ cô đang ngồi xổm, dưới thân tiểu huyệt cắm côn ŧᏂịŧ, cô nhìn côn ŧᏂịŧ vẫn luôn chấn động xoay chuyển, côn ŧᏂịŧ này càng ngày càng rung đến sung sướиɠ, từng chút một cắm vào sâu bên trong, cô bị cây đại bổng chạy bằng điện này làm cho sướиɠ muốn chết, vô cùng thoải mái.
Cô nghĩ đến cảm giác dươиɠ ѵậŧ Qúy Trình ở trong cô, cô dần dần cảm giác được độ ấm của cây đại bổng điện, chính là cảm giác anh nhét trong cô, thời điểm trên dưới thọc ra rút vào không nhịn được phát ra tiếng, lại sợ bị nghe được, cho nên âm thanh hết sức nhỏ, nhỏ giọng chỉ đủ để thỏa mãn rêи ɾỉ: "A...anh Trình...thật thoải mái...anh cắm em thật thoải mái...mạnh mẽ lên chút, muốn cắm sâu vào trong, thoải mái quá...ưʍ...sung sướиɠ muốn ra...muốn cao trào..."
Đã lâu lắm cô chưa được hưởng thụ qua cảm giác này, cảm giác cúi lưng cắm dươиɠ ѵậŧ chạy bằng điện thật sự rất sung sướиɠ, sau đó liền phun ra, đạt cao trào, đến thời điểm cao trào chân nhũn mềm ra như bông, không còn sức lực, cả người cô mềm xuống ngồi trên nền đất, dựa vào vách tường, tuy rằng cô dừng lại nhưng trong tiểu huyệt ngậm đại bổng điện chưa nhổ ra, đại bổng điện cắm trong cơ thể đang rung rung chuyển động.
Cô hết sức khó chịu, muốn Qúy Trình, muốn cảm giác anh mang đến.
Anh đang ở đâu, bây giờ anh đang làm gì? Có thể lúc này anh đang cùng vợ mới làm việc sung sướиɠ này đấy, giống như trước đây anh đã từng dùng côn ŧᏂịŧ lớn cắm vào âm huyệt cô, cắm vợ của anh giống như vậy.
Làm vợ anh phun nước thoải mái, cũng giống hệt như mình lúc này, âm thanh kêu lên phóng đãng thoải mái.
Cô thoải mái quá sau đó du͙© vọиɠ nổi lên không có biện pháp khắc chế, lúc này hạ thể càng thêm ngứa ngáy, hơn nữa vừa rồi cao trào, vậy nên phía dưới vô cùng trống rỗng cao trào vừa rồi như pháo hoa nhẹ nhàng thổi qua, cô nhìn cây đại bổng điện trong cơ thể nhịn không được duỗi tay đưa đến mở rộng hai chân.
Cô mở chân thật rộng ra, mở lớn để mình có thể nhìn tiểu huyệt lộ ra ngoài.
Phía dưới cô vẫn phấn nộn như cũ, dù sao cũng chỉ ở bên anh có mấy tháng, sau đó cũng không có đàn ông nào nữa, vậy nên cho dù đã có tuổi, hạ thể vẫn trắng nộn như cũ rất đẹp.
Trước kia Qúy Trình thường xuyên nói tiểu huyệt cô là huyệt động phấn nộn, cô mở chân thật lớn ra, cây đại bổng điện vẫn cắm trong cơ thể cô, cô ngẩng đầu nhìn lên tấm gương, tấm gương này là do một người chị em trong ký túc xá đặt ở đây.
Cái này là gương soi toàn thân, cô ngẩng đầu lập tức thấy trong gương cả người mình trần trụi, cô đang chuẩn bị tắm nhưng vì hạ thể ngứa ngáy nên muốn tự an ủi một chút, vậy nên bây giờ cả người không mặc quần áo, cô nhìn trên gương chính mình tự mở rộng hai chân, cô duỗi tay cầm phần đuôi cây đại bổng điện đang trong tiểu huyệt cô rung chuyển.
Sau đó bắt đầu ra vào trong cơ thể cô, nhìn trong gương bộ dạng mình dâʍ đãиɠ tự un ủi, hạ thể chảy ra dâʍ ɖị©ɧ ngày càng nhiều.
Dâʍ ŧᏂủy̠ cô chảy ướt mặt đất, trên mặt đất đều dính dâʍ ɖị©ɧ cô.
Cô một bên nhìn trong gương tiểu huyệt bị cắm, một bên sờ ngực, quá thoải mái, thật sự quá sung sướиɠ, cô thoải mái không khống chế được phát ra thanh âm dâʍ đãиɠ: "Anh Trình...làm em, dươиɠ ѵậŧ lớn thoải mái quá, làm em thật thoải mái...ưʍ...tiếp tục đi...cắm chết tao hóa đi, cắm chết tiểu huyệt dâʍ đãиɠ...cắm chết em..."
Đại bổng chạy bằng điện dán lên hoa huyệt phấn nộn bị nó đưa lên cao trào, phun ra, làm cây đại bổng chạy điện ướt đẫm, thêm một lần cao trào nữa thật thoải mái.
Người cô mềm nhũn, núʍ ѵú bị lôi kéo sưng đỏ, trước kia Qúy Trình vô cùng thích mυ'ŧ núʍ ѵú cô, mυ'ŧ núʍ ѵú cô đến sưng đỏ.
Cô bỏ nhà ra đi đã lâu, đây là lần đầu tiên khóc, khóc đến nỗi không kiềm chế được, thân thể phát run khóc vô cùng lợi hại, không biết là do quá sung sướиɠ thoải mái hay nhớ anh mà phát khóc nữa.
Cô nhớ Qúy Trình, nếu cô không làm như vậy, nếu cô không đối xử tệ với anh, anh sao có thể ra bên ngoài tìm người phụ nữ khác, hai người bọn họ vẫn có thể tiếp tục ở bên nhau.