Không Khép Được Chân

Chương 14

CHƯƠNG 14: BỊ LÀM HAI Vυ' ĐỀU ĐONG ĐƯA, HÔN ĐẾN NỖI KHÓ RỨT KHÓ CHIA RỜI.

Editor: Doãn Song

*********

Qúy Trình nghe được lời này nắm lấy mông cô, bắt đầu nhanh chóng thẳng lưng tốc độ bạch bạch bạch, thọc ra rút vào trong cô, tốc nhanh chóng hệt như máy đóng cọc, cắm cô vô cùng nhanh, Từ Nhuyễn cảm thấy thân thể thân thể giống như được bay lên, anh cắm cô, âm thanh đặc biệt lớn.

Từ Nhuyễn không dám phát ra âm thanh quá lớn, quá làm càn, chống một chân lên kệ bếp nâng mông lên, thừa nhận anh tiến vào, nghiêng đầu ra sau nhìn đồ vật của anh tiến vào bên trong tiểu huyệt cô, âm mao của cô dính vào anh, bị anh cắm giống như muốn chết.

Cô ngẩng đầu khóe miệng khẽ nhếch, bởi vì không được kêu lên, cho nên chỉ có thể cắn cánh môi khắc chế âm thanh, nhưng cảm giác lại thoải mái, làm cánh mũi cao của cô không khỏi phát ra âm thanh ưm ưm a a.

Qúy Trình bắt lấy mông cô dùng sức vuốt ve, chơi đủ mông rồi sau đó bắt đầu hướng lên quần áo cô, không cởϊ qυầи áo, tay chui vào trong, ở bên trong quần áo vuốt ve vυ' cô, dùng sức vuốt ve lôi kéo vυ' cô, Từ Nhuyễn bị niết thật sự quá thoải mái, nghiêng đầu nhìn mặt anh, đúng lúc này, Qúy Trình cúi đầu hôn môi cô, ngăn chặn miệng cô, cạy mở cánh môi cô, đem đầu lưỡi cô cấp tốc mυ'ŧ vào, quấy loạn đầu lưỡi cô, uống nước miếng cô, hai người hôn đến khó rứt khó chia rời.

Qúy Trình phía dưới còn cắm cô, Từ Nhuyễn đã không còn sức lực nào để nấu cơm, mặc cho hắn làm cô.

Thời gian Qúy Trình thọc ra rút vào rất lấu, cắm đυ.ng chạm vào mông cô vẫn luôn bạch bạch bạch, Từ Nhuyễn bị làm ở phía trước vυ' đong đưa, cô quá thoải mái, Qúy Trình cùng cô hai người đồng thời đều đạt cao trào.

Qúy Trình bắn ra, Từ Nhuyễn cũng phun ra, hai người cùng một lúc cao trào, vô cùng thoải mái.

Qúy Trình toàn bộ bắn vào bên trong cô, độ ấm nóng nóng bắn ra thân thể anh run lên, cô thừa nhận tϊиɧ ɖϊ©h͙ anh tưới lên.

Qúy Trình bắn ở hạ thể cô, có chút khó khăn, hơn nữa tư thế của hai người là tư thế đứng, cho nên chất lỏng chảy xuống trên mặt đất.

Từ Nhuyễn nhìn bên ngoài trời đã sáng, chỉ chốc lát nữa khẳng định mẹ chồng sẽ đi lên, cho nên vội vàng nói với anh: “Anh Trình, anh mặc quần áo cho em, em bây giờ phải làm cơm, nếu không chờ sau khi ba mẹ dậy lúc đó không có đồ ăn, nhất định sẽ nghi ngờ.”

Qúy Trình rút dươиɠ ѵậŧ ra, trên mặt còn dính dâʍ ŧᏂủy̠ của cô, mặc qυầи ɭóŧ cho cô, sau đó nhìn thấy trên quần cô phía dưới còn chảy ra chất lỏng nhưng cũng mặc kệ.

Cứ như vậy trực tiếp mặc qυầи ɭóŧ vào.

Phía dưới Từ Nhuyễn vẫn luôn rất nhiều nước chảy ra, nhưng không còn cách nào, bây giờ thời gian cô làm bữa sáng cũng không kịp, liền nhào bột làm mì sợi, luộc một ít trứng rồi mang ra ngoài.

Hạ thể Từ Nhuyễn có chút khó chịu, không khép được chân, nhưng chỉ có thể chịu đựng khó chịu nấu cơm.

Qúy Trình dọn dẹp chỗ hai người vừa làʍ t̠ìиɦ, vừa nãy làm đến trên mặt đất tất cả đều là nước.

Sau khi bọn họ dọn dẹp sạch sẽ vừa lúc Vương Thục Tuệ tỉnh dậy, bây giờ đến phòng bếp chuẩn bị giúp mang đồ, kết quả thấy hai người bọ họ đều ở trong phòng bếp, vừa bước vào đã ngửi thấy một cỗ hương vị, hỏi bọ họ: “Phòng bếp có mùi gì lạ đúng không? Sao lại tanh như thế? Các con có ngửi thấy không?”

Từ Nhuyễn nghe được lời này vô cùng xấu hổ, vừa rồi bọn họ hai người làm một lần, chảy không ít dâʍ ŧᏂủy̠, không phải sợ rửa không sạch, chỉ là mùi này không hết đi hoàn toàn, nhìn Qúy Trình cầu xin giúp đỡ.

Qúy Trình hết sức bình tĩnh nói: “Chắc có thể bên ngoài phơi cá khô mặn, chỉ có cá khô mặn mùi mới tanh như vậy, bay vào bên trong đây.”

Vương Thục Tuệ nghĩ nghĩ cảm thấy có khả năng, cũng không có gì không đúng, bà nhìn Qúy Trình nói: “Con lại về, cẩn thận phía trên không vui đâu. Nhưng cũng có chỗ tốt, con vừa mới tân hôn, ở cạnh con dâu cũng tốt, tùy quân cũng chưa xin được, hai ngày này phải tận lực mang Từ Nhuyễn đi chơi.”

Từ Nhuyễn hai ngày này đi làm, cô đi làm ở xưởng dệt may, cho nên không có thời gian đi chơi.

Sau khi cơm nước xong Qúy Trình cưỡi xe đạp đưa Từ Nhuyễn đi làm, cô đi làm ở xưởng dệt may khoảng cách cũng không xa, nếu đi xe đạp mấy phút là đến.

Qúy Trình đưa Từ Nhuyễn đến cửa, cùng cô nói: “Chờ em hết giờ làm việc anh đến đón em về nhà.”

Từ Nhuyễn gật đầu, xoay người đi vào xưởng, liền thấy Phương Kiều Kiều.

Phương Kiều Kiều từ xa đã thấy hai bọn họ tình chàng ý thϊếp, cha Phương Kiều Kiều là chủ quản bên trong nhà cưởng, cho nên hiện tại là kì nghỉ cũng đến đây làm việc kiếm không ít tiền.

Phương Kiều Kiều mấy ngày gần đây muốn tìm Từ Nhuyễn nói chuyện, nhưng không tìm thấy Từ Nhuyễn, cô ta thấy ưu phiền, bây giờ thật vất vả mới tóm được, đi qua thân mật lôi kéo Từ Nhuyễn nói: “Từ Nhuyễn, từ khi nào cậu cùng chồng quan hệ tốt lên thế? Trước đây không phải cậu nói sẽ cách xa chồng một chút sao? Chồng cậu người này, cậu không nghĩ tốt như vậy chứ, anh ta thích đánh người, gần đây anh ta có bạo lực gia đình đánh cậu không? Cổ cậu đều đỏ lên rồi này, chắc không phải bị anh ta đánh chứ, nếu cậu bị đánh, cậu nhanh chóng đi báo công an để công an bắt anh ta, không thể cứ như vậy mà buông tha cho anh ta được.”

Từ Nhuyễn nghe được lời này của Phương Kiều Kiều, cười cười, người phụ nữ này còn chưa chết tâm, còn ở trước mặt cô nhìn chằm chằm đối tượng của cô.

Cô kéo ngực xuống để riêng Phương Kiều Kiều xem, thẹn thùng nói: “Kiều Kiều, cậu vẫn là tiểu xử nữ ngây thơ, cho nên không hiểu mình bị đánh chỗ nào, thật ra là hai vợ chồng bọn mình phu thê ân ái, anh ấy đặc biệt thích mυ'ŧ vυ' mình, mình không còn cách nào khác, chỉ có thể cho anh ấy mυ'ŧ vào trong miệng, làm gì có nơi nào không thoải mái? Bị anh ấy bú thoải mái muốn chết, cậu không có đối tượng nên không hiểu.”

Phương Kiều Kiều nghe được lời này, nuốt một ngụm nước bọt nhìn chằm chằm cổ Từ Nhuyễn, cô ta nghĩ đến tiểu huynh đệ phía trước của Qúy Trình hẳn là rất lớn, đã mặc qυầи ɭóŧ vào nhưng cũng có thể nhìn ra, phương diện kia đặc biệt là người đàn ông kiêu ngạo, nếu thật sự bị anh làm thoải mái như lời nói, cô ta hiện tại hâm mộ chết Từ Nhuyễn!