Không Khép Được Chân

Chương 9

CHƯƠNG 9: Ở NHÀ NGHĨ ĐẾN ANH NGỒI TRÊN GIƯỜNG TỰ AN ỦI THỦ Da^ʍ, QUÝ TRÌNH ĐỘT NGỘT TRỞ VỀ NHÌN THẤY

Editor: Doãn Song

********

Ngón tay thon dài của Qúy trình đè đầu cô, ấn đầu cô xuống để liếʍ côn ŧᏂịŧ anh.

Từ Nhuyễn chậm rãi liếʍ trên thân côn ŧᏂịŧ, ngẩng đầu nhìn anh, nhìn anh thoải mái như vậy rất vui vẻ, ngay sau đó há to miệng, ngậm lấy đỉnh đầu côn ŧᏂịŧ.

Miệng cô nhỏ, cho nên chỉ có thể ngậm vào một chút.

Đồ vật của anh thật sự quá dài, lúc nhét vào miệng đều làm căng tràn đầy khoang miệng, miệng như muốn nứt ra rồi.

Lúc cô ngậm căn đồ vật này, bên trong đầu lưỡi vòng qua vòng lại câu lấy đỉnh đùa giỡn, kĩ năng khẩu giao của Từ Nhuyễn không tồi, cũng là do đời trước anh thích cô khẩu giao, lúc bắt đầu cô không muốn, răng thường xuyên cắn phải nhưng sau đó thành thục, làm anh giống như bị hút hồn.

Bây giờ liếʍ côn ŧᏂịŧ anh, ấn tượng đời trước làm anh thoải mái, tay sờ mông anh, dẫn đến phía trước càng có xu hướng đi về phía trước, đem gậy gộc đỉnh vào ăn hết ở trong cổ họng, muốn đem dươиɠ ѵậŧ đi vào hết để ăn, Qúy Trình nhìn da^ʍ phụ dâʍ đãиɠ như vậy biểu cảm hoàn toàn xuất phát từ phản ứng của đàn ông, theo bản năng bắt lấy cái ót, sau đó bắt đầu ở phía trước miệng cô thọc ra rút vào, cắm vào rút ra nhanh chóng.

"Ưʍ...ưʍ...ưʍ..." Từ Nhuyễn bị tốc độ nhanh của anh làm như thế, không nói được tiếng nào, thanh âm tinh tế phát ra, anh rất nhanh đã tước vũ khí đầu hàng, dươиɠ ѵậŧ trong miệng cô, bên trong miệng nhỏ ấm áp không kiên trì được bao lâu, trực tiếp đem đồ vật kia phun ra tới tấp.

Thời điểm Qúy Trình bắn ra muốn rút dươиɠ ѵậŧ về, miễn cho không lại bắn ở trong miệng của nàng dâu nhỏ, kết quả Từ Nhuyễn tự cầm lấy căn đồ vật kia không cho rút ra, mở to miệng hút, đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh đều hút ra, một cỗ bạch trọc của anh phun hết vào miệng, đặc sệt mùi tanh nồng ngoài ra không có vị gì khác.

Qúy Trình bắn toàn bộ vào trong miệng nàng dâu nhỏ, lúc này mới đem dươиɠ ѵậŧ rút ra, miệng Từ Nhuyễn quá nhỏ,của anh lại quá nhiều cho nên không ít tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy ra ở khóe miệng, hình ảnh này đặc biệt da^ʍ uế sắc tình, cô ngẩng đầu nhìn Qúy Trình, đôi mắt đỏ bừng mang theo mị sắc.

Qúy Trình cảm thấy anh cưới được bảo bối rồi, thật sự quá dâʍ đãиɠ, quá dâʍ đãиɠ.

....

Hôm sau Từ Nhuyễn dậy thật sớm, anh phải về quân ngũ, chuẩn bị cho anh một ít đồ mang về quân ngũ ăn, làm cho anh lương khô, cộng thêm một ít đồ ăn vặt trên đường.

Từ Nhuyễn chuẩn bị xong xuôi, Qúy Trình cũng vừa đi ra, Từ Nhuyễn đem đồ chuẩn bị xong gói lại, đưa một bọc đến trước mặt anh dặn dò: "Làm cho anh một ít lương khô linh tinh, có thể ăn trong một thời gian. Ở quân ngũ phải chăm sóc tốt cho bản thân."

Qúy Trình nghe Từ Nhuyễn nói, nhìn chằm chằm miệng cô, cẩn thận hỏi cô: "Từ Nhuyễn, anh có thể hôn em không?"

Từ Nhuyễn nghe lời này xì một tiếng gật đâu, đến tột cùng không biết là có bao nhiêu ngây thơ nữa, đã là người của anh, sao lại không thể hôn.

Cô gật đầu, nhìn xung quanh không có người, cho nên nhón chân, nắm lấy cổ áo sơ mi anh kéo xuống, cứ như vậy hôn anh.

Qúy Trình được hôn nâng khóe miệng lên, hết sức vui vẻ.

Từ Nhuyễn không thể đưa anh đến huyện thành, cho nên cô cũng chỉ đưa anh đến đầu thôn nhìn anh lên xe khách điện.

Thời điểm anh rời đi hốc mắt có chút ướŧ áŧ, rốt cuộc không biết đến khi nào mới nhìn thấy anh, rất khó chịu.

Trước đây hận không thể cách anh càng xa càng tốt, làm hai người không có một tí quan hệ nào, nhưng hiện tại hận không thể mỗi ngày đều dính chặt lấy anh không rời xa.

...

Quý Trình đến quân ngũ được một tuần, Từ Nhuyễn trong một tuần này đều ở nhà hầu hạ cha mẹ chồng làm việc nhà, giặt quần áo nấu cơm, không hề gặp được anh.

Nhưng một tuần này trong nhà đều có thư đến, nội dung chính trong thư là anh ở trong quân ngũ sinh hoạt rất ổn, sau đó thì thương nhớ người nhà linh tinh, cũng không nói khi nào được về nhà.

Từ Nhuyễn hôm nay lại nhận được thư của anh, chưa có thời gian xem, vừa vào phòng, chờ sau khi tắm rửa rồi xem.

Tắm rửa xong xuôi cô đi vào đóng cửa lại, lau khô tay, bức thư này cũng không nói đến việc xin người nhà có được đi tùy quân hay không.

Cô thất vọng, trong đây chẳng qua chỉ là anh ở trong quân ngũ sinh hoạt rất ổn, không phải quá mong nhớ, mặt sau có viết, thời điểm anh nhớ đến em lại nghĩ đến em cũng nhớ anh mới nguôi ngoai một chút.

Cô nhìn lại tỉ mỉ hai lần sau đó mới đem thư cất đi, không biết có phải do hết kinh nguyệt, bây giờ cô cảm thấy có chỗ cơ khát, thân thể nóng lên muốn anh, cô nghĩ đến căn đại dươиɠ ѵậŧ lần trước, hai người bọn họ còn chưa chính thức động phòng, nhưng nghĩ đến hình ảnh đời trước mỗi lần bị anh cắm đều phun nước, cảm giác toàn thân đều trở nên khô nóng.

Cô bây giờ rất muốn anh, rất muốn cây đồ vật kia cắm vào, Từ Nhuyễn vốn dĩ muốn đi ngủ, nhưng nghĩ đến anh ngủ không được, toàn thân đều trở nên cơ khát, rất muốn bị anh làm.

Từ Nhuyễn lên giường, hiện tại không quản được nhiều, bởi vì phía dưới ngứa, chỉ sợ kẹp chân không khắc chế được dẫn đến khó chịu.

Cô cởϊ qυầи áo ngoài và quần áσ ɭóŧ trên người xuống, cô lúc này ngồi dựa vào vách tường, cúi đầu nhìn âm mao mọc lông nhiều, cô duỗi tay bẻ ra âm mao, bẻ ra hai cánh môi âʍ ɦộ phì nộn, đem bức phùng bẻ ra, cúi đầu nhìn miệng huyệt phấn nộn của mình.

Cô thật sự ngứa không chịu nổi, quá khao khát anh, bây giờ hạ thể không kiểm soát được, chỉ có thể tự mình dùng tay giải quyết, Qúy Trình không ở đây, cô bẻ ra sau, hai ngón tay chống ở hai bên cánh môi âʍ ɦộ, ngón trỏ tìm được âm đế nhô lên vuốt ve, đúng vậy, lực đạo còn rất nhỏ, nhẹ nhàng vuốt ve làm cô thoải mái, nhưng lúc sau không kiềm chế được vuốt ve mạnh mẽ, tưởng tượng đó là ngón tay Qúy Trình đang xoa tiểu huyệt cho cô, cô thoải mái làm ba ngón tay chụp mặt tiểu huyệt xoa thịt non.

Cô thoải mái ngửa đầu, hơi hơi mởi miệng, cảm giác này thật sự quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ.

Phía dưới cô kí©ɧ ŧɧí©ɧ còn chưa đủa, duỗi một tay nhéo vυ', một tay xoa tiểu huyệt, một tay bắt lấy vυ' xoa niết lôi kéo núʍ ѵú, đem vυ' sờ đến khi đứng thẳng.

"A...ưʍ...anh Trình...làm em..." Cô thoải mái vuốt ve chính mình, ngửa đầu trong miệng không nhịn được rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ. Cô dùng ngón tay tự chơi đùa quá thoải mái, trên dưới giáp công, cảm giác vuốt ve quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ, mắt thấy bản thân vuốt ve sắp đạt cao trào, đúng lúc này cửa đột nhiên mở ra.

*Giáp công: Đánh thẳng vào mục tiêu từ nhiều phía cùng một lúc.

Giọng nói Qúy Trình vang lên: "Từ Nhuyễn, anh đã quay về."

Từ Nhuyễn bị người đàn ông đột nhiên xuất hiện làm cho sợ hãi, cứ như vậy xấu hổ sửng sốt nhìn chỗ cửa ra vào.

Qúy Trình cũng bị một màn trước mắt làm cho hoảng sợ, không nghĩ đến nàng dâu nhỏ của anh ở trong phòng tự chơi tự sờ, hơn nữa lại vừa vuốt ve núʍ ѵú vừa sờ soạng phía dưới, anh hoảng sợ, chạy nhanh đóng cửa phòng vào, miễn cho bị người ngoài đi qua nhìn thấy.

Thời điểm anh phản ứng lại, lỗ tai đã hồng đến không thể hồng hơn.

Quay đầu nhìn Từ Nhuyễn, Từ Nhuyễn không nghĩ đến bản thân không nhịn được phải tự thủ da^ʍ an ủi lại nhìn thấy anh trở về, còn bị anh bắt gặp trong trường hợp như vậy, quá mất mặt!