Ảnh mắt của Tân Trạm giống như một lưỡi dao sắc bén, sát khí trên người giống như gió lạnh tháng chap.
Chu Định hơi híp mắt, lạnh giọng nói: “Cậu, muốn gϊếŧ tôi?”
“Tôi hận không thể nghiền xương ông thành tro.” Tân Trạm lạnh lùng nói.
Chu Định cười lạnh nói: “Đáng tiếc cậu không có cơ hội đó. Tân Trạm, hôm nay cậu phải chết ở chỗ này”
“Cút ra chỗ khác.” Tân Trạm đạp bước đi về phía trước.
Chu Định vươn tay cản đường Tân Trạm.
Ông ta hip mắt nói: “Cậu nói gì? Lặp lại lần nữa xem.”
“Tôi kêu ông cút ngay!” Tân Tram quát to. Lần này, tất cả mọi người có mặt ở đây đều nghe thấy được.
Sắc mặt Chu Định lập tức có vài phần khó coi.
Uy áp trên người ông ta lập tức nổ bung, giống như một ngọn núi lớn đè về phía Tân Trạm.
Tân Trạm lại không hề nhúc nhích, khí thể trên người cũng phóng ra.
Hai luồng lực lượng va vào nhau, tạo thành một khí lưu nho nhỏ trên không trung.
“Chu quốc sư, làm sư phụ lại gây chuyện với một vãn bối, không thích hợp làm thì phải?” Phủ chủ cách không nói: “Nếu như tay ông ngứa ngáy, tôi có thể luyện với ông một chút.”
“Ha ha, nói hay läm!” Sở Lập Quần bên cạnh hồ lớn theo: “Chu Định, tôi cũng có chút ngứa tay, nếu không hai ta luyện một chút đi!”
Chu Định lườm bọn họ, sau đó chậm rãi thu hồi luồng sát khí này.
“Đừng tưởng rằng có người bảo kê cậu thì tôi không dám gϊếŧ cậu” Chu Định cười lạnh nói: “Tôi nói, chắc chắn hôm nay cậu phải chết ở đây.”
Tân Trạm không nói gì, anh sải bước tiến về phía trước. Ánh mắt giống như kiếm “vèo” một cái bản về phía Tô Vũ.
“Ông nội, con đi trước.” Sau khi Tô Vũ lên tiếng chào ông cụ
Tô thì từng bước đi tới chỗ Tân Trạm,
Bốn mất nhìn nhau, khí thế trên người Tô Vũ không thu liễm nữa mà phóng ra.
Hơi thở kinh khủng lập tức tràn ngập nơi này.
Mà Tân Trạm lại thu liễm hơi thở, giống như một người bình thường.
“Cuối cùng ngày hôm nay cũng tới.” Tô Vũ nhàn nhạt cười nói: “Hôm nay tôi sẽ khiến cậu biết, tất cả cố gắng của cậu, trong mắt tôi đều không đáng nhắc tới, tôi có thể nhẹ nhàng nghiên nát cậu.”
Tân Trạm lạnh giọng nói: “Hôm nay tôi cũng sẽ cho anh biết, tất cả kiêu ngạo của anh trong mắt tôi đều không đáng nhắc tới.”
“Tân Trạm, cứ vậy giao thủ không có gì thú vị, chi bằng thêm một vụ cá cược đi.” Tô Vũ cười nhạt nói.
“Tôi cũng đang có ý đó.” Năm đấm của Tân Trạm không tự chủ nằm lại.
Nhìn thấy hai người Tô Vũ và Chu Định, trong đầu Tân Trạm liền hiện lên hình ảnh Ngu Như Mỹ rơi nước mắt.
“Nếu như cậu thua phải trả đồ vật mà nhà họ Tô chúng tôi muốn.” Tô Vũ nói: “Dám không?”
“Được.” Tân Trạm không chút do dự nhận lời: “Nếu như anh thua, nhà họ Tô lập tức thả cụ Tô và Tô Uyên.”
“Được.” Tô Vũ nhẹ gật đầu: “Do hiệp hội võ đạo thủ đô làm chứng.”
Thương Trụ tiến về phía trước một bước, lạnh giọng nói: “Tôi có thể làm người đảm bảo
Tân Trạm không nói gì thêm, anh sải bước đi thẳng về phía trước.
Chỉ chốc lát sau, người của hiệp hội võ đạo thủ đô đã đi về phía trước, tiến hành dặn dò hai người một lượt.
“Không được gây thương tích cho người bình thường, đây là điểm mấu chốt, hiểu chưa?” Triều Lập dặn dò.
Tân Trạm gật đầu nói: “Xin tiền bối yên tâm.” Triều Lập đồng ý, nói: “Đi chuẩn bị một chút đi, nửa tiếng sau bắt đầu” Tân Trạm không có gì để chuẩn bị, nhưng bất kể thể nào cũng phải qua chào hỏi người quen.
Vì vậy, Tân Trạm sải bước đi tới trước mặt phủ chủ, khom người nói: “Phủ chủ đại nhân.”
Phủ chủ nhẹ gật đầu, nói: “Cứ thả lỏng tay chân, không cần lo lăng điều gì.”
“Tôi hiểu rồi.” Tân Trạm hít sâu một hơi, khí huyết anh cuồn cuộn, hận không thể lập tức xé Tô Vũ thành mảnh nhỏ. Từ giây phút anh bước vào nơi này, Tân Trạm đã không có ý định buông tha Tô Vũ.
“Hum?”
Đúng lúc này, Tân Trạm chú ý tới Tô Uyên bên cạnh phủ chủ. Toàn thân Tô Uyên bị lụa đen bao phủ, lại dùng bí pháp che đậy khuôn mặt, vì vậy Tân Trạm không thể nhận ra thân phận của cô ấy.
Trong chớp mắt Tân Trạm nhìn về phía Tô Uyên, cô ấy đã quay đầu sang một bên, “Thật kỳ lạ.” Tần Trạm cau mày nói.
“Làm sao vậy?” Phủ chủ thuận miệng hỏi.
“Không có gì.” Tân Trạm lắc đầu.
Anh cảm giác được một hơi thở cực kỳ quen thuộc trên người cô gái áo đen kia, nhưng cũng không biết hơi thở đó đến từ đâu.
“Tần Trạm, tôi xem trọng cậu đó!” Sở Lập Quần cười nói: “Có cơ hội thì đến nhà họ Sở tôi làm khách nhé.
Tần Tram chắp tay nói: “Được, nhất định rồi” Sau đó, Tân Trạm hít sâu một hơi, một bước đã đi tới chính giữa địa điểm.
Tô Vũ hoạt động cổ tay, đi tới trước mặt Tân Trạm.
“Cho cậu một cơ hội, quỳ xuống cầu xin tha thứ, giao thứ đó ra đây, tôi sẽ tha cho cậu khỏi chết.” Tô Vũ nhếch môi cười nói.
Vẻ mặt Tần Trạm lạnh lùng nói: “Hôm nay anh phải chết, tôi sẽ không cho anh bất cứ cơ hội nào.”
“Ha ha ha, đúng là ăn nói ngông cuồng!” Tô Vũ không nhịn được phá lên cười: “Tân Trạm, xem ra cậu có chút không nhìn rõ bản thân rồi.”
Trong lúc nói chuyện, hơi thở trên người Tô Vũ bùng nổ, quanh người là màu tím nhàn nhạt vây quanh.
“Tôi sẽ gϊếŧ cậu giống như giẫm chết một con kiến! “Vừa dứt lời, thân hình Tô Vũ đột nhiên biến mất, chỉ để lại một vệt tím giữa không trung! “Tốc độ thật nhanh!” Chung Bằng ở nơi xa hơi kinh ngạc nhíu mày, có chút giật mình.
Tốc độ thể này, quả thực khiến người ta phải líu lưỡi, cho dù là võ tông đỉnh phong cũng chưa chắc có thể làm được! “Keng!”
Một tay của Tô Vũ lập tức xuất hiện trước ngực Tân Trạm, nặng nề về tới! “Âm!”
Mặt đất dưới chân Tân Trạm lập tức không chịu nổi, lập tức nổ bung, vô số đá vụn nổ bàn ra, vết nứt rậm rạp chẳng chịt tạo thành một cái hố tho cả mấy thước! “Chi đưa tay đã có sức mạnh như vậy, không hổ là thiên tài đương thời. Có người bình luận.
“Chậc chậc, Tô Vũ này đúng là một thế hệ con của trời” Ngay cả Sở Lập Quân cũng đánh giá như vậy.
Nhưng mà, một màn khiến người ta kinh hoàng xuất hiện.
Chỉ thấy quần áo trên người Tân Trạm bị sức mạnh kinh khủng này trực tiếp đảnh rách, nhưng thân hình của anh lại không hề lung lay chút nào!
Biểu cảm trên gương mặt lạnh như băng càng khiến người ta lạnh sống lưng! “Thân thể thật mạnh!” Mọi người đồng loạt hét lên kinh ngac!
Sắc mặt Tô Vũ hơi đối, anh ta cười lạnh nói: “Cơ thể của cậu quả nhiên là điểm mạnh, đáng tiếc không có tác dụng gì.”
“Xoet!”
Đúng vào lúc này, trên ngón tay Tô Vũ chợt bộc phát ra ánh sáng màu tím như mũi kim, trực tiếp xẹt qua l*иg ngực Tân Trạm!
Một chiêu này được truyền thừa từ Chu Định, thế dễ dàng xé nát sắt thép, xé nát núi đá! “Âm!”
Ngay lúc này, một tiếng vang thật lớn bỗng nhiên truyền ra! Chỉ thấy chính giữa địa điểm bùng lên ánh sáng màu vàng kim cực kỳ chói mắt!
Ánh sáng này bùng chảy như một ngọn lửa, mà hơi thở không gì sánh kịp lập tức tràn ngập toàn bộ địa điểm! Theo tiếng nổ kia, thân hình của Tô Vũ lùi về sau vô số bước mới có thể dừng lại!
Ngược lại là Tân Trạm, trên ngực của anh chỉ để lại mấy vết xước màu trắng, nhưng chỉ là vết xước, thậm chỉ da còn không bị rách.