Ngoài đồng, những bông lúa chín vàng trĩu nặng chờ gặt, lúc này nhà nhà đều bận rộn việc thu hoạch lúa.
Quang Minh bàn với vợ gia đình họ phụ nhà chú thím hai gặt trước vì lúa nhà chú thím nhiều gấp ba nhà họ. Gặt xong lúa nhà chú thím hai, mọi người tập trung gặt lúa nhà họ trong vòng một hai ngày là xong, sẽ không muộn. Nhà hai vợ chồng không có xe trâu chở thóc ngoài đồng về, khi đó xe nhà chú hai rỗi, thuận tiện đôi đường.
Chồng nói có lý, Hương Lê gật đầu đồng ý. Chiều hôm đó, Quang Minh sang nhà chú thím ngỏ ý cùng hỗ trợ nhau gặt lúa và gia đình chú thím hai mỉm cười vui vẻ, xem đây là ý kiến hay, có thể giảm bớt thời gian thu hoạch lúa cho hai nhà.
Trông vợ quá gầy, Quang Minh không khỏi nhớ hình ảnh mơ hồ trong tâm trí về vợ mình. Cô không phải kiểu sắc nước hương trời, hoa nhườn, nguyệt thẹn nhưng cũng là một mỹ nhân tiêu chuẩn. Dáng người nhỏ nhắn, gương mặt thanh tú đầy sức sống, nổi bật làn da trắng mịn, đôi mắt trong trẻo, tĩnh lặng tựa nước hồ mùa thu. Lần đầu gặp cô, Quang Minh bị ánh mắt sâu đen ấy thu hồn, đoạt phách, nữa năm theo đuổi cuối cùng cô đồng ý làm bạn gái của anh, giao kết hai năm anh rước cô về cùng góp gạo thổi chung, ngày ngày bên nhau.
Kiếp này vợ chồng gặp nhau, anh là người chồng mẫu mực mà bao thôn nữ nơi đây đều mơ ước. Liệu kiếp trước Hương Lê chờ được chồng mình trở về, tình cảm của anh đối với vợ vẫn luôn chung thủy, sắt son như thế này chăng? Nội tâm mỗi người sâu như biển, không thể đong, đo, đếm, chạm vào hay nhìn thấy được nên có thể giây phút gặp gỡ khác nhau, con người cũng khác nhau.
Quang Minh muốn bù đắp lại những khổ cực bao năm vợ một mình chống đỡ gia đình, giờ anh về rồi, không muốn vợ quá vất vả nữa. Anh nói với cô.
– Việc ruộng nương hay kiếm tiền nuôi gia đình đã có anh. Em ở nhà giúp anh đếm tiền, trông hai đứa nhỏ là được rồi.
Cô nhướn mày trả lời.
– Anh không sợ mệt chết sao?
Anh cười chân tình.
– Có em bên anh thì không mệt, anh phải nuôi em trắng trẻo, mập mạp mới được.
Cô liếc anh kháng nghị.
– Anh nuôi heo à?
Anh cười dịu dàng, dùng vẻ mặt cưng chiều nói với cô.
– Ừm, anh muốn nuôi em thành heo của anh.
Cô đỏ mặt đứng lên không thèm nói chuyện với anh nữa. Nhìn cô giận dỗi bỏ ra ngoài, anh cười cười cũng nhỏm dậy đi ra, gọi với theo cô.
– Vợ ơi, vợ ơi…
Từ đầu tuần rồi Hương Lê không gánh hàng đi bán nữa mà ở nhà làm hàng bỏ mối thôi. Quang Minh bàn qua với cô, xong mùa gặt này anh tiến hành đẩy mạnh chuyên bỏ sỉ món bánh tráng trộn ra các vùng lân cận và thành phố. Cô không phải ngược xuôi vất vả kiếm vài đồng bán lẻ, tiền tích góp bao năm anh đều đưa cô hết, cần chi gì cô cứ thoải mái chi, tiêu hết anh kiếm thêm không phải lo.
Hương Lê nhườn chỗ bán lẻ nơi trường học cho chị Bích, việc chị ấy muốn buôn bán thế nào thì tùy chị.
————————–
Trước khi gặt lúa, hai nhà chuẩn bị hai ngày liền xem dụng cụ cắt gặt có hư hỏng thì tu sửa, gia cố lại, từ bồn đập lúa, xe trâu, đều đem ra xem xét. Thóc cũ trong bồn chứa đều cho hết ra bao đựng riêng, quét dọn sạch sẽ đợi chứa mùa lúa mới.
Ngày gặt lúa.
Hương Lê ở làm hàng bỏ mối cùng trông ba đứa nhỏ, nấu cơm trưa cho hai nhà và trở lúa ngoài sân phơi.
Mấy hôm có ba ở nhà phụ mẹ làm hàng bỏ mối, chị em Mi thoải mái nghỉ ngơi vui chơi. Nay mùa gặt đến, ba mẹ bận rộn nên hai chị em không vui chơi như trước mà cùng phụ mẹ xé bánh tráng, đuổi gà ăn thóc ngoài sân.
Nấu xong cơm trưa, Hương Lê xếp thức ăn, nước uống cho mọi người vào giỏ sẵn, xíu thím hai về lấy ra cho mọi người. Cô đang cho ba đứa nhỏ ăn thì thím hai về tới, nói tiếng cám ơn rồi lại vội vã ra đồng.
Hương Lê nhìn bóng dáng tất tả của thím, trong khi chiếc xe đạp dựng để không thật phí, hiện chỉ có Quang Minh biết lái, Tí biết sơ sơ, cô ngẫm nghĩ mình cũng nên tập lái như vậy đi lại thuận tiện và đỡ mất nhiều thời gian.
Nắng ban trưa gay gắt tỏa nhiệt, gương mặt ai ai đều ửng đỏ, mồ hôi nhễ nhại. Cơm đưa ra, tạm dừng việc gặt lúa, mọi người lên bờ hướng bóng râm ngồi xuống ăn uống, nghỉ ngơi. Cơm canh không quá nóng, có thịt có rau, thêm bình nước chanh dây mát lạnh càng khiến mọi người ăn được nhiều, không có cảm giác biếng ăn vì nắng nóng, vì mệt mỏi, vừa ăn vừa nói chuyện thật thoải mái, mệt mỏi nhanh chóng xua tan.
Ăn xong ngồi nghỉ ngơi chút ít, mọi người tiếp tục lao vào gặt lúa.
Tí và Quang Minh cắt lúa, thím hai gom lúa, chia lúa cho chú hai đập tách hạt.
Bồn chứa đầy thóc, chú hai tạm dừng đập lúa mà hốt thóc đóng bao để gọn một góc, chiều đến sẽ cho hết lên xe trâu chở về nhà.
Ngày thứ hai gặt lúa.
Sáng sớm, thím hai phơi hết lúa ra sân, gửi bé Na và nhà cho Hương Lê rồi mới ra đồng.
Hôm nay đã có lúa phơi, ba đứa nhỏ ôm rổ bánh tráng ngồi trước nhà chú thím hai vừa xé vùa trông chừng gà, lâu lâu Hương Lê sẽ sang đi trở lúa vài lần cho đều nắng.
Một tuần cật lực vất vả, lúa và rơm đều được gom hết về nhà.
Thóc phơi đủ nắng bắt đầu công đoạn re tách hạt lép.
Nhà chú hai, Tí đứng quạt, chú hai đổ lúa, thím hai quét lúa lép sang một góc, phần chắc lép lẫn nhau thì thím cho vào mẹt sảy.
Nhà Quang Minh, hai vợ chồng chia nhau re lúa, quạt lúa, hai đứa con đứng làm khán giả xem ba mẹ làm việc.
Ngày thu hết lúa vào bồn chứa mọi người mới thực sự thở phào nhẹ nhõm.
Rơm gom ngoài đồng về đưa hết sang nhà chú thím hai, quây gọn thành từng cây hạn chế hư hao, khi cần dùng ra rút rơm cũng thuận tiện hơn.
Nhà chú hai cần dùng rơm nhiều vì có nuôi hai con trâu, mùa hè thiếu cỏ lấy rơm cho nó ăn dặm đỡ đói. Nhà Quang Minh dùng rơm trong việc trồng trọt, chỉ vài luống rau nhỏ, khi cần thì qua xin một ít về dùng.
Năm nay thu hoạch lúa được xem là mùa bội thu, tăng gấp ba năm trước và không phải ăn cơm độn, nhìn bồn thóc nhà mình đầy vung Hương Lê cười thỏa mãn. Cô gợi ý nướng thịt ăn mừng, bọn trẻ nghe nói nướng thịt thì đôi mắt rực sáng, miệng thòm thèm như thể miếng thịt thơm ngon đang trước mặt. Một ý kiến hay, thêm nữa bọn trẻ đều háo hức nên hai nhà thống nhất ngày kia tổ chức nướng thịt.
Sáng sớm hai mẹ vui vẻ cùng dắt nhau đi chợ, Hương Lê chọn hai cân thịt ba chỉ ngon. Thím hai muốn làm thêm món lòng xào nữa nên mua thêm một cân lòng về xào cải chua, thế là đủ cho một bữa tiệc thịnh soạn, ngon lành.
Ở nhà, Hai ông chồng lui cui mày mò chuẩn bị lò nướng, vỉ nướng, Tí cùng ba đứa nhỏ hái rau, rửa rau, mỗi người một việc, không ai nhàn rỗi.
Đi chợ về, thím hai xử lý lòng heo, làm món lòng xào. Hương Lê rửa sạch thịt, thái miếng vừa ăn, ướp để cho thấm gia vị chờ nướng.
Hơn một giờ chuẩn bị, tiệc thịt nướng bắt đầu.
Bếp than đỏ hồng, vỉ nướng đặt lên, các miếng thịt bắt đầu cho lên vỉ.
Trong lúc đợi thịt chín, mọi người ăn trước món lòng xào cải chua thơm nức do thím hai xào.
Hương Lê và thím hai lật mặt thịt cho chín đều, tiếng mỡ cháy xèo xèo, hương thịt tỏa ngào ngạt nức mũi.
Thịt chín tới, cô gắp ra dĩa, tiếp tục cho mẻ nướng tiếp theo.
Bọn trẻ được phép ăn món này trước, chỉ có Tí biết cuốn thêm rau ăn kèm còn ba đứa nhỏ chỉ cần ăn thịt không là đủ rồi.
Bin đưa miếng thịt to vào miệng ngồm ngoàm, ánh mắt bỗng mở lớn trầm trồ khen.
– Ồ! ngon quá mẹ ơi!
Tí cuốn miếng thịt ăn chung với chút rau xà lách, rau thơm, dưa deo chấm với mắm chua ngọt cũng nức nở phụ họa.
– Lần đầu con được ăn món thịt nướng ngon thế này đấy.
Bọn trẻ khen nức nở, thím hai nhón một miếng ăn thử, gật gù tán thưởng.
– Đúng vậy là thật ngon, bọn trẻ nói không ngoa.
Mọi người trầm trồ khen ngợi liên tục khiến Hương Lê ngại ngùng đỏ mặt, thấy vậy Quang Minh cười tít mắt vỗ vai cô, ý bảo rằng không có gì phải ngại cả.
Bao ngày vất vả, hôm nay mọi người được dịp vui cười thoải mái.
— —- — ——– — ——
Ngôi nhà đã lâu cần tu sửa lại, Quang Minh bàn cùng vợ trích tiền anh đem về cất ngôi nhà gạch kế bên, nhà cũ sửa lại dùng kinh doanh buôn bán.
Hiện anh đặt thử nghiệm thiết bị cắt bánh tráng dập bằng tay, tương lai có nhiều nguồn hàng sẽ đỡ vất vả hơn nếu dùng kéo cắt hay dùng tay xé.
Hương Lê không rành việc xây nhà cần những gì, Quang Minh nói sơ lược một thể để cô biết chút ít. Thực tế mọi việc anh sẽ lo tất, vợ giúp anh chi tiền là được.
Anh dự định xây nhà ngăn thành nhiều phòng, gồm có phòng khách, ba phòng ngủ, nhà bếp và nhà xí.
Trang trí theo khuynh hướng tây phương vừa trang nhã vừa hiện đại, đây sẽ là ngôi nhà độc nhất anh tặng vợ con nơi thôn quê này.
Nội thất phòng khách đặt một tủ trà và một bộ salon bằng gỗ, kiểu mẫu do chính anh thiết kế đặt thợ mộc làm.
Phòng ngủ hai con đều có một tủ đựng quần áo, một bàn học đặt hướng cửa sổ, một kệ đựng sách và một giường một mét sáu. Phòng ngủ hai vợ chồng ngăn lớn hơn vì bên trong đặt nhiều vật dụng, chiếc giường cũng rộng hơn của hai con hai mươi phân.
Bếp cũ nấu củi bên ngoài nâng cấp cao ráo, sạch sẽ và có ống thoát khói. Bếp trong nhà được thiết kế rộng rãi, thoáng mát, kết hợp giữa nấu bếp và ăn uống.
Hầu hết nội thất đều hiện đại, sang trọng, ai nhìn vào không khỏi cảm thán, khen ngợi.
Để có nước sử dụng trong nhà, anh thiết kế một bồn chứa một ngàn khối bên ngoài, có bậc thang lên xuống để đổ nước vào. Mỗi sáng anh xách nước đổ đầy bồn là đủ dùng thoải mái.
Nhà xí và nhà tắm bên ngoài vẫn giữ nguyên, phòng kẹt trùng người sử dụng. Trong nhà, nhà tắm và nhà xí liền kề bên nhau. Nhà xí trong nhà còn được gọi là toilet, vệ sinh xong chỉ cần xả nước xối sạch sẽ xuống hầm là được, rất tiện lợi. Nhà tắm có vòi xả nước và vòi sen, không phải vất vả xách nước vào tắm như trước nữa.
Quang Minh đặt labor rửa tay, bồn cầu, bếp dầu, vòi nước, vòi sen, nước tẩy rửa nhà vệ sinh ở thành phố. Riêng nước tẩy rửa nhà vệ sinh anh mua sử dụng cho một năm luôn, vừa được giảm giá lại đỡ nhớ nhớ, quên quên mỗi khi dùng hết.
Nhà lợp mái ngói đỏ, quét vôi màu kem, viền kẻ trắng và nền gạch bông, trước sân lát gạch tàu đỏ.
Sau tám tháng mệt mỏi, ngôi nhà mơ ước hoàn thành, hôm nay cả nhà tổng vệ sinh bụi bẩn mai dọn vào ở. Hai con tự giác lau chùi phòng mình mặc dù bọn trẻ chẳng làm được nên hồn nhưng hai vợ chồng rất vui vì các con có ý thức được trách nhiệm của chúng.
Bước vào phòng ngủ mới của hai vợ chồng, anh vào được một lúc mà vợ vẫn không hay biết, cứ lui cui sắp xếp đồ. Anh lẳng lặng đứng yên, dõi đôi mắt yêu thương nhìn cô. Một năm qua, vợ được anh tẩm bổ, không phải bôn ba vất vả bên ngoài liền xinh đẹp hẳn ra. Vẫn là bóng dáng nhu mì, đằm thắm trong trí nhớ, thật muốn ôm vợ vào lòng, ước mong chộn rộn hơn một năm qua anh vẫn dè dặt, kìm nén.
Bước chân tiến dần đến bên vợ, mùi hương lài dịu nhẹ quen thuộc thoang thoảng vờn chóp mũi, cầm lòng không đặng, anh vươn tay ôm gọn cô vào lòng. Bất ngờ được bao trọn trong l*иg ngực nam tính cả người Hương Lê cứng ngắc, không động đậy. Nơi l*иg ngực đập rộn liên hồi, cô cảm thấy quá bối rối, có lẽ ấn tượng đời trước quá sâu sắc đến bây giờ cô vẫn chưa an tâm, mọi thứ như một giấc mơ, một ngày nào đó tỉnh mộng chỉ hai bàn tay trắng, lúc ấy cô không biết mình sẽ phải đối diện hiện thực với tâm trạng nào, liệu gượng dậy nổi không?
Cảm giác vợ vẫn còn khúc mắc với mình, bao năm nhẫn nhịn chờ đợi, thêm vài tháng nữa sẽ không là gì. Thở dài, quay mặt vợ đối diện với mình, anh nỉ non.
– Em hãy cho anh thêm một cơ hội sửa sai được không? Anh… anh sẽ không ép em. Anh đợi em sẵn sàng mở rộng trái tim đón nhận anh, Lê à.
Anh thâm tình nhìn cô. Cô không nói được lời nào, cổ họng như bị ứ nghẹn, đời trước quá yêu, quá phụ thuộc vào anh, nên khi anh không rõ tung tích cô liền mất phương hướng một thời gian dài. Cuộc sống Sài thành xoay quanh kiếm tiền nuôi con và tìm kiếm chồng, kết cục một đời thất bại, không cam tâm. Đời này cô muốn tự mình làm chủ bản thân, không quá yêu sẽ không đau khổ, không quá hy vọng sẽ không thất vọng.
Mắt Quang Minh đỏ hoe. Lần nữa ôm chặt thân thể mềm mại vào l*иg ngực mình, anh thầm thì nghèn nghẹn trong cổ họng.
– Anh sẽ chờ em… hứa với anh, hãy cho anh cơ hội nữa được không em.
Cô gật đầu.
Anh vui mừng hôn lên trán bóng loáng của cô, quên mất bản thân cần kiềm chế lễ tiết mà liên tục trao những nụ hôn nóng bỏng.
Hương Lê bất ngờ trợn tròn mắt, cả người tê liệt, đầu óc trống rỗng, bất động tùy anh hành xử. Hơi thở Quang Minh dồn dập như thể lần đầu tiên ăn trái cấm, đôi tay không ngừng di chuyển đến những nơi nhạy cảm của vợ khiến cô xụi lơ trong lòng mình. Bốn mắt đối nhau tựa những đốm lửa chực chờ bùng phát, đẩy cô ngã xuống giường, phủ lên đôi môi mong nụ hôn rực cháy, đầu lưỡi giao nhau, chấm mυ'ŧ hương vị ngọt ngào.
Không phải Hương Lê chán ghét thân thiết cùng chồng mà do cô sợ, đúng vậy, cô sợ hãi những thứ mình đang được hưởng chỉ là ảo mộng nên không dám tiếp nhận. Khi Quang Minh bá đạo kɧıêυ ҡɧí©ɧ du͙© vọиɠ nơi cô, cô không khỏi có chút hưởng ứng cùng mong chờ, cửa miệng bất giác ư hử ngân nga.
Lý trí như vẫn còn, Quang Minh gắng khắc chế du͙© vọиɠ bản thân, nếu bây giờ cùng vợ ân ái, anh sợ qua hôm nay, mọi cố gắng của mình gần hai năm qua như bọt biển. Anh sẽ dần dần để vợ lấy lại cảm giác yên tâm bên mình, khi ấy sẽ không phải tiếc nuối bất cứ điều gì cả.
Cảm nhận chồng tựa như mãnh thú bỗng khắc chế dần dần bản thân, cô thầm cảm ơn anh bởi khi ấy thâm tâm cô chồng chéo cảm xúc ngổn ngan, chưa thể bình thản được.
Du͙© vọиɠ qua đi, Quang Minh ôm vợ thủ thỉ.
– Anh tính tổ chức tân gia, mời láng giềng một bữa cơm thân mật em thấy sao?
Nhu thuận nằm yên trong l*иg ngực anh, cô gật đầu đáp ứng.
– Vâng, cũng nên vậy.
Anh liếʍ môi hỏi cô.
– Em xem chúng ta mời những ai, cần chuẩn bị gì? Đãi món gì?
– Em tính thế này….
Hai vợ chồng hỏi ý nhau trong tư thế đầy ám muội, dù vậy vấn đề chính đều được cả hai nghiêm túc lắng nghe và thông qua.
Cả hai cứ thế cùng ôm nhau tâm tình cho đến khi hai con gõ cửa phòng mới tạm tách nhau trong sự luyến quyến do chưa được thỏa mãn.
Ngày đãi tân gia nhà.
Trước sân đều gọn gàng sạch sẽ, mấy ngày trước chú hai có qua phụ anh dọn dẹp.
Hương Lê nhờ thím hai, chị Bảy và mấy thím hàng xóm giúp nấu tiệc, dự định đãi sáu bàn, gồm bốn bàn người lớn và hai bàn trẻ con.
Sáng sớm Hương Lê cùng thím hai đã quẩy gánh ra chợ mua thịt cá và nguyên liệu nấu ăn, sau nữa giờ dạo chợ, hai gánh của cô và thím hai đều đầy ắp thức ăn, giờ nhanh chóng về nhà sơ chế kịp nấu nướng.
Cánh đàn ông lo mượn bàn ghế, sắp xếp và dọn bát đũa.
Dưới bếp, các cô, các mẹ, các chị bận rộn nấu nướng.
Đám con nít vây quanh trong nhà khách mới chơi đồ hàng, tiếng la hét, cười đùa ầm ĩ.
Đến giờ đãi tiệc.
Các bàn đều đầy ắp thức ăn với món khai vị tứ bửu – gỏi ngó sen, cà ri gà, thịt heo quay – bánh mì, cá hấp hành – cuốn bánh tráng chấm mắm chua ngọt và cuối cùng tráng miệng bằng món chuối tiêu xanh.
Thức uống của mấy ông là rượu ngâm chuối hột, phụ nữ và con nít là nước chanh dây ướp lạnh.
Một bữa no say, khi về còn được chia một bịch xôi gà làm quà cho những người ở nhà, ai ai cũng cười tít mắt cảm ơn.
Mấy bà mấy cô khen Hương Lê có phúc, lấy được chồng tốt…
Nghe họ nói chuyện với vợ, Quang Minh chỉ im lặng không hưởng ứng. Thật ra anh không phải là người tốt như vậy, ngược lại, anh mới có phúc vì cưới được người vợ hiền, đảm đang như cô đây…