Vũ Lý của anh, đứa con anh cho rằng không còn trên đời này nữa, cuối cùng lại quay về với bọn họ. Ông trời đúng là vẫn rất ưu ái Lục Khải Vũ anh.
Người đàn ông bị bảo vệ đẩy ngã trên mặt đất nghe được tiếng Lục Khải Vũ thì chợt ngẩng đầu lên.
“Tổng giám đốc Lục?” Giọng đối phương đầy khϊếp sợ.
Lục Khải Vũ cau mày: “Sở Thần Dật?”
Xác định đối phương đúng là Sở Thần Dật, Lục Khải Vũ vội buông con trai chạy qua, kéo Sở Thần Dật lên.
“Sao anh lại ở đây?”
Lục Khải Vũ vô cùng nghỉ hoặc, không phải người nào cũng có thể đến tiệc nhà họ Mộ.
“Tổng giám đốc Lục, sao anh lại ở đây?” Sở Thần Dật cũng rất ngạc nhiên khi thấy đối phương ở nơi này.
Lục Khải Vũ chỉ Mạc Vũ Lý đằng sau lưng mình: “Đến tìm con trai. Anh thì sao? Không phải vẫn luôn ở Hà Thành à? Sao lại đến châu Âu rồi?”
Sở Thần Dật thở dài một hơi: “Tôi đến tìm ông ngoại, thật ra tôi mới là cháu ngoại thật sự nhà họ Mộ.”
Lời này làm Lục Khải Vũ và Mạc Hân Hy đều trợn to mắt.
“Cái gì? Anh mới là cháu ngoại thật nhà họ Mộ?” Hai vợ chồng đều rất khϊếp sợ.
Sở Thần Dật cúi đầu, kể lại mọi chuyện từ đầu đến đuôi.
“Mấy tháng cuối đời mẹ tôi mới nhớ mình là người nhà Mộ Dung, tôi chuẩn bị mang mẹ đi châu Âu nhận thân. Nhưng đúng lúc ấy Minh Huệ lại xảy ra chuyện. Sau đó tôi cũng bị tai nạn xe cộ, mẹ tôi không chịu được kí©ɧ ŧɧí©ɧ, bệnh tình nhanh chóng chuyển biến xấu, sau đó qua đời. Tôi mất sạch can đảm, đem chính mình khóa lại trong phòng. Minh Huệ vì báo thù nên muốn tôi đến nhà họ Mộ nhận người thân, mà mọi người thấy rồi đấy, tôi lúc ấy người chẳng ra người quỷ không ra quỷ, không có ý tưởng nhận thân nữa. Khoảng nửa năm sau, một nhà Long Anh Vũ bị người tính kế, Minh Huệ cứu cậu ta, thấy tuổi tác cậu ta với tôi không sai biệt lắm liền cầm tóc và máu của tôi, lấy ngọc bội của mẹ tôi đến nhà họ Mộ nhận người thân”
“Những ngày qua, sau khi Minh Huệ qua đời, tôi đã nhờ Lưu Dũng đi điều tra, sở dĩ cảnh sát truy bắt Tiểu Khê là do Long Anh Vũ giở trò quỷ.
Anh ta cố tình bắt Lý Mẫn giả chết và cung cấp tài liệu cho cảnh sát, để cảnh sát điều tra Minh Huệ”
“Đúng vậy, Minh Huệ quả thực đã làm rất nhiều chuyện xấu, cô ấy nên bị pháp luật trừng trị. Tuy nhiên, Long Anh Vũ anh ta không phải hạng người tốt lành, dựa vào đâu anh ta có thể hưởng thụ hết mọi thứ ở nhà họ Mộ”
“Tôi đi Châu Âu là muốn vạch mặt Long Anh Vũ trong bữa tiệc mừng thọ của ông cụ Mộ”
“Nhưng nào ngờ, vừa trà trộn vào đã bị người khác phát hiện”
Sau khi nói xong, trên mặt Sở Thần Dật tràn đầy chán nản.
“Làm sao cậu vào được?” Lục Khải Vũ cảm thấy có chút kì quái, nói thật, cách ăn mặc của Sở Thần Dật, đặc biệt là chiếc mặt nạ hình mèo trên mặt rất thu hút người khác.
“Tôi và Lưu Dũng mua chuộc tài xế khách sạn chịu trách nhiệm buổi tiệc lần này, trốn ở sau xe hàng lẻn vào trong”
Lục Khải Vũ nhíu mày, anh luôn cảm thấy có gì đó rất kì lạ.
Có thể nhận tổ chức tiệc mừng thọ của nhà họ Mộ chắc chắc phải là khách sạn cao cấp nhất Châu Âu. Theo cách quản lý, đúng ra họ tuyệt đối không thể để người ngoài có cơ hội lẻn vào bằng cách thông qua họ.
Mạc Hân Hy chợt phát hiện rằng có gì đó không đúng: “Lưu Dũng đâu? Chẳng phải anh bảo Lưu Dũng đi chung với anh sao? Anh ta đâu?”
“Anh ta lanh lợi hơn tôi và bỏ chạy trước”
Sở Thần Dật vừa dứt lời, tiếng bước chân từ ngoài cửa truyền đến.