Lục Khải Dã chỉ vào bóng lưng của Mạc Vũ Lý đang rời đi, không thể tin nổi: “Anh, đây, sao anh lại đưa danh thϊếp cho nó.
Anh rõ ràng biết nó lừa bịp chúng ta, không phải anh định đưa cho nó ba triệu đồng đấy chứ?”
Lục Khải Vũ nhướng mày liếc nhìn em trai: “Chẳng thế à! Anh là chủ tịch tập đoàn Lục thị, không thể lừa gạt một đứa trẻ”
“Nhưng mà, đó chỉ là mười xiên thịt nướng, ba triệu đồng có thể mua một đống ở chỗ này đó?” Lục Khải Dã kích động vươn tay đếm.
“Đây chẳng phải là hoạ em gây ra à, ai bảo em đi qua làm cho nó sợ hãi trước!”
Nói xong, Lục Khải Vũ nhìn thời gian, sắc trời đã rất muộn rồi. Anh còn phải trở về nhà cũ, xem tiến độ nghiên cứu thuốc giải của Tử Tín!
“Em..” Lục Khải Dã muốn bào chữa, nhưng những gì anh trai anh nói đều là sự thật.
Hai người lần lượt đi đến lề đường, Lục Khải Vũ mở cửa xe, không thương tiếc nói với em trai mình: “Hôm nay anh phải về nhà cũ, em tự bắt xe hoặc đi xe buýt về đi!”
“Còn nữa, đừng quên những chuyện ngày hôm nay. Nói chuyện tử tế với vợ và bố mẹ vợ của em”“
Sau đó anh lên xe, đóng cửa, khởi động xe rồi bỏ đi.
“Này, anh, anh cũng quá nhãn tâm rồi đó!” Lục Khải Dã tức giận nhảy xuống đường.
Khi trở lại biệt thự họ Lục thì đã gần mười một giờ tối.
Trong căn phòng khách của nhà cũ nhà họ Lục chỉ bật một chiếc đèn cửa mờ nhạt.
Thím Vân vừa ra khỏi bếp mang theo một cái bát nhỏ.
Nhìn thấy anh có chút kinh ngạc: “Chủ tịch Lục, sao cậu lại về thế?”
Lục Khải Vũ liếc nhìn chiếc bát nhỏ trong tay bà ấy, là một bát hoành thánh nhỏ thơm: “Cái này thím cho ai thế?”
Thím Vân cười: “Cậu chủ nhỏ Tử Tín ở phòng thí nghiệm sân sau bận rộn cả ngày, bây giờ vẫn không chịu về nghỉ ngơi.
Ông bà chủ gọi cho cậu ấy mấy lần, nhưng cậu ấy đều không chịu quay lại. Cái này là bà chủ sợ cậu ấy đói, bảo tôi làm cho cậu một bát hoành thánh mang qua đó!”
“Tử Tín vẫn đang nghiên cứu?” “Tử Tín” Anh đẩy cửa bước vào, chỉ thấy Tử Tín đang cuộn mình trên chiếc ghế sofa nhỏ ở cửa phòng thí nghiệm ngủ say.
Chiếc ghế sofa nhỏ đó là do bố Lục đặc biệt chuẩn bị cho những bọn trẻ, bọn nhỏ tò mò muốn xem Tử Tín làm thí nghiệm như thế nào. Tuy nhiên, quá trình thử nghiệm đôi khi rất nguy hiểm, vì vậy, anh đã đặc biệt mua một chiếc ghế sofa thông minh và đặt ở cửa, đồng thời làm một vách ngăn nhỏ ở cửa để ngăn cách khu vực nghỉ ngơi với khu vực thử nghiệm.
Lúc này, Tử Tín đang ngủ trên chiếc ghế sofa nhỏ trong khu nghỉ ngơi, trên tay vẫn cầm đống tài liệu dày cộp, trông rất mệt mỏi.
Trái tim của Lục Khải Vũ dường như bị cái gì đó chạm vào, có chút đau đớn.
Anh cẩn thận đặt hoành thánh lên trên bàn trà nhỏ ở trước ghế sofa, cởϊ áσ khoác rồi nhẹ nhàng đắp cho con trai.
Đêm đầu thu còn hơi se lạnh, nếu Tử Tín cứ ngủ say như thế này, cậu bé có thể sẽ bị cảm lạnh.