9 Tiểu Bảo Bảo Siêu Quậy Của Tổng Tài

Chương 354: Chạy trốn thất bại

Cô không quen với đường đi trong nhà họ Long, vì tránh né hai người phía sau nên chỉ có thể chạy ngược theo con đường khi bị áp giải tới đây.

Rẽ trái rẽ phải chạy nửa ngày, cô phát hiện hình như mình lạc đường rồi, bất tri bất giác đã đi tới cửa lớn nhà họ Long.

Thế nhưng mục đích của cô không phải chạy trốn khỏi nhà họ Long mà là tìm được Long Bách và Long Thiên, giải thích rõ ràng tình huống năm đó cho họ.

Bởi vậy, cô dứt khoát từ bỏ cơ hội chạy trốn, xoay người chuẩn bị trở về.

Chỉ là vừa xoay người, cô liền nhìn thấy bốn vệ sĩ áo đen vây quanh mình.

“Tôi muốn gặp Long Bách và Long Thiên!” Cô lùi lại một bước, ngẩng đầu lên để đàm phán với các vệ sĩ.

Trong đại sảnh, Long Uy đợi mãi cũng không thấy cấp dưới mang Mạc Hân Hy tới. Anh ta có chút khó chịu, ho nhẹ một tiếng: “Ông Sở, xảy ra chuyện gì, đến phòng giam mang người đến thôi mà, thuộc hạ của ông ngày càng không dùng được.

Vừa dứt lời đã có một vệ sĩ mang vest đen hoảng hốt đi vào: “Ông chủ, Mạc Hân Hy bỏ chạy.

“Bỏ chạy?” Tất cả mọi người ở đây đều ngạc nhiên.

Mạc Minh Húc là người đầu tiên xông ra khỏi đại sảnh, Liễu Thanh Y vội vàng đi theo phía sau cậu: “Minh Húc, cháu muốn làm gì?”

“Đi tìm mẹ cháu!”

Lúc này trời bên ngoài đã tối hẳn, nhà cũ của nhà họ Long lại nằm ở nơi hẻo lánh trên núi Thanh Khê, trời tối, đường núi gồ ghề, người thưa thớt, nếu mẹ chạy ra khỏi nhà họ Long một mình sẽ có nguy hiểm.

Long Uy trừng mắt nhìn Long Thiên và Long Bách một cái: “Nhìn xem chuyện hay của hai người đi, trở lại tôi tìm các cậu tính sổ.” Nói xong, anh ta cũng đứng dậy đi ra ngoài.

Mạc Hân Hy chính là vợ sắp cưới của chủ tịch tập đoàn nhà họ Lục, nếu như bị gì ở nhà họ Long, gặp chuyện không hay nào đó thì Lục Khải Vũ chắc chắn sẽ không bỏ qua.

Tuy rằng tập đoàn Long Uy và nhà họ Lục không có quan hệ hợp tác gì với nhau, nhưng với tình huống hiện tại, ít đi một kẻ địch cũng là một điều tốt đối với họ.

Dù sao bọn họ phải trở về, nhà họ Long được yên bình chưa tới năm năm, lại phải trải qua một trận gió tanh mưa máu nữa thì anh ta thật sự không có năng lực, cũng không có sức lực để đối địch với nhà họ Lục.

Nhìn thấy anh cả đi ra ngoài, Long Bách và Long Thiên nhìn nhau, sau đó cũng đi theo.

Long Uy vừa mới đi ra đại sảnh thì có người đến báo cáo: “Ông chủ, người phụ nữ kia đang ở cửa lớn, nhưng không chịu phối hợp, vẫn la hét đòi gặp cậu hai và cậu ba, còn nói, còn nói…

Cấp dưới nhìn thoáng qua Long Bách và

Long Thiên đứng phía sau Long Uy, không dám nói tiếp.

“Còn nói gì nữa?” Long Uy có chút tò mò.

“Còn nói, còn nói cô ta là mẹ của cậu hai và cậu ba, bảy năm qua luôn tìm bọn họ, hôm nay nhất định phải gặp bọn họ!

Trên khuôn mặt tái nhợt của Long Uy lộ ra vẻ kinh ngạc, anh ta quay đầu lại nhìn thoáng qua Long Thiên, quả nhiên Long Thiên chột dạ cúi đầu.

Trong lòng anh ta càng khϊếp sợ hơn, vợ sắp cưới của chủ tịch tập đoàn nhà họ Lục lại là mẹ ruột của Long Thiên và Long Bách, chẳng lẽ Lục Khải Vũ chính là bố ruột của họ sao?

Nếu thật sự là như vậy, anh ta không cần lo lắng cho sự an nguy của hai đứa nhỏ này nữa.

Tuy rằng những người đó âm hiểm giảo hoạt, lòng dạ độc ác, nhưng nếu như hai đứa nhóc này nhận mặt với họ, thì cho dù bọn họ có lớn mật hơn nữa cũng không dám đi trêu chọc nhà họ Luc.

Tâm trạng Long Uy phức tạp, dẫn hai đứa nhỏ đến cửa lớn của nhà cũ.

Từ xa đã nhìn thấy một người phụ nữ, tóc rối loạn, trên người dính lông gà trắng, nhưng vẻ mặt lại đang kiêu ngạo trừng nhau với đám vệ sĩ.