“Tống Dự , trong hôm nay tôi muốn tìm được người!” Lý Thế Nhiên lạnh lùng nói.
“Tôi biết rồi.”
Cúp điện thoại, Lý Thế Nhiên dặn dò Cao Bân: “Tăng cường bảo vệ nhà cổ nhà họ Lâm, mặt khác, phái người đi khắp thành phố tìm kiếm tung tích của Tú Tú .”
Trong nhà cổ, đã có không ít khách khứa lục đυ.c đến rồi.
Bên cạnh cửa, một chiếc xe con màu đen từ từ dừng lại.
“Từ nơi này có thể đi thẳng đến tòa nhà phụ, người phụ nữ kia ở tầng ba.”
Lý Tú Tú ngước mắt, cắn chặt lấy môi, đẩy xe lăn xuống xe.
Trong xe, nhìn bóng lưng của Lý Tú Tú , đáy mắt của người phụ nữ xinh đẹp lóe lên ánh sáng lạnh lẽo.
Tầng ba, phòng trang điểm.
Lưu Thanh sửa sang tóc giúp Hứa Như, đứng ở trước gương, Hứa Như đẹp đến mức khiến cho phụ nữ như cô cũng cảm thấy ghen tỵ.
“Như, cậu mê hoặc tớ rồi.” Lưu Thanh cười nói.
Khuôn mặt Hứa Như ửng đỏ, nhìn chính mình trong gương, quả thật rất xa lạ, nhưng trang điểm xong lại rất xinh đẹp.
Bình thường hầu như cô không trang điểm, ăn mặc cũng rất đơn giản.
Mà bây giờ, mặc lên áo cưới, trang điểm xinh đẹp, đầu đội vòng hoa, tất cả xinh đẹp tinh tế của cô đều được bày ra.
“Cô Lưu, có thể đến giúp một chút không?” Lúc này, chuyên gia trang điểm đi đến.
“Sao vậy?”
“Bà Lâm vẫn chưa trang điểm, một mình tôi không thể chú ý được hết, không đủ thời gian rồi.”
“Như, vậy cậu đợi đây nhé, lát nữa tớ đến.”
Không lâu sau, ngoài cửa vang lên tiếng động khác thường, vừa ngước mắt, khi nhìn thấy Lý Tú Tú , sắc mặt Hứa Như thay đổi.
Lý Tú Tú ngồi trên xe lăn, sắc mặt tái nhợt không còn chút màu máu nào, nhưng đáy mắt lại mang theo hơi lạnh đáng sợ.
“Ồ, nụ cười hạnh phúc này của cô, tôi nhìn thấy lại cảm thấy thật mỉa mai.” Giọng nói lạnh lùng của Lý Tú Tú truyền đến.
Hứa Như đề phòng nhíu mày, sao Lý Tú Tú lại ở đây?
“Cô muốn lấy anh trai tôi, tôi không đồng ý.”
“Tú Tú , tôi và Lý Thế Nhiên đã kết hôn từ lâu rồi.” Hứa Như trầm giọng nói.
“Kết hôn rồi thì cũng có thể ly hôn, cô biết vì sao bây giờ tôi phải ngồi xe lăn không, chính là việc tốt mà em trai yêu quý kia của cô làm đấy, anh ta vậy mà cưỡng ép tôi…”
Nghe vậy, sắc mặt Hứa Như lập tức tái xanh.
Kỳ Chiến…
Anh ta lại là người như vậy?
Cô không có tình cảm gì với Kỳ Chiến, nhưng lại không ngờ anh ta từng bẩn thỉu như vậy.
“Tôi không thể gϊếŧ anh ta, cô nói xem, tôi có thể gϊếŧ cô không?” Lý Tú Tú chậm rãi đi đến.
Không biết từ lúc nào trên tay đã có thêm một con dao.
Hứa Như trừng lớn hai mắt, khi cô ấy mạnh mẽ nhào đến, cô cầm lấy gối đầu bên cạnh ném lên người cô ấy, lúc này mới thoáng ngăn được Lý Tú Tú .
Nhưng rõ ràng cô ấy sẽ không buông tha cho Hứa Như như vậy, lảo đảo đi về phía cô.
Hứa Như nhìn chân cô ấy, mặc dù cũng không nhanh nhẹn, nhưng miễn cưỡng vẫn có thể bước đi.
“Cũng bởi vì em trai của cô, cả đời tôi đều phải đi chân giả, người phụ nữ như cô, dựa vào cái gì mà lấy anh tôi, cô dựa vào cái gì…” Lý Tú Tú điên cuồng gào thét.
“Tú Tú , chị không cách nào chối bỏ quan hệ máu mủ với Kỳ Chiến, nhưng thái độ của tôi giống em chị cũng chán ghét anh ta.” Hứa Như nghiêm túc nói.
Tay của cô tóm lấy cổ tay Lý Tú Tú , muốn lấy dao trên tay cô ấy xuống.
Nhưng cánh tay của Lý Tú Tú vẫn luôn giơ lên, muốn đâm vào mặt Hứa Như!
Cô ta vốn không hề tin tưởng lời Hứa Như nói: “Chán ghét? Vì sao cô chán ghét anh ta? Hứa Như, cô đừng lừa tôi, người nhà họ Kỳ các cô, tôi muốn các người chết không yên thân…”
Lý Tú Tú bò dậy, lại nhào đến lần nữa.
Hứa Như nghiêng người, động tác của Lý Tú Tú không lưu loát, vồ hụt rồi đập vào tường.
Hứa Như lập tức túm lấy con dao trong tay cô ấy, nhưng không ngờ Lý Tú Tú lại nặng nề ép xuống, cầm dao đâm ngược về phía Hứa Như!
Mùi máu tươi nồng nặc lan ra, Hứa Như nhìn bàn tay của mình, cơn đau thấu xương ập đến.
Nhưng Lý Tú Tú cũng không cam lòng, nắm lấy đao lại nhào đến…
Đột nhiên tiếng bước chân dồn dập truyền đến, cửa bị đá văng ra, Lý Thế Nhiên mặc âu phục màu đen đi vào, hơi thở quanh người cực lạnh lẽo.
Khi nhìn thấy máu trên tay Hứa Như, đôi mắt lại càng hung ác nheo lại, giơ tay cướp con dao trong tay Lý Tú Tú .
Lý Tú Tú run rẩy, cả người lùi về phía sau ngã lên ghế sofa.
Hứa Như được Lý Thế Nhiên ôm, sắc mặt trắng nhợt.
Nhìn vào mu bàn tay của mình, máu tươi chảy đầm đìa.
“Lý Tú Tú , em coi lời anh nói như gió thoảng mây bay phải không?” Lý Thế Nhiên lạnh lẽo nhìn cô ấy.
Lý Tú Tú lạnh lùng cười: “Anh muốn bảo vệ cô ta? Anh, em không cho phép!”
“Chuyện của anh không đến lượt em quản.”
Dứt lời, Lý Thế Nhiên lạnh nhạt xoay người, dặn dò Cao Bân dẫn Lý Tú Tú đi.
Tay Hứa Như bị thương rồi, Lý Thế Nhiên lập tức sắp xếp bác sĩ tư nhân đến.
Trong phòng nghỉ, Lưu Thanh và Lâm Vy vội vã đi đến.
“Như, xảy ra chuyện gì?”
“Tại sao Lý Tú Tú lại ở đây vậy, người của nhà họ Lý các cậu không trông coi cô ta sao!” Lâm Vy tức giận nhìn về phía Lý Thế Nhiên.
Lý Thế Nhiên đứng ở bên cạnh Hứa Như, vẫn cứ ôm cô.
Biết Lý Tú Tú mất tích, anh vừa đến nhà cổ thì lập tức tìm Hứa Như, nhưng vẫn chậm một bước.
“Mẹ, con không sao, cũng không bị thương nặng.”
Hứa Như có thể thông cảm cho tâm trạng của Lý Tú Tú , nếu như Kỳ Chiến thật sự từng làm chuyện như vậy với cô ấy, quả thật đó chính là đả kích có tính hủy diệt.
Mà Lý Tú Tú còn trẻ như vậy.
“Tiểu Như, nếu không thì kéo dài hôn lễ mấy ngày, chờ tay con đỡ một chút.”
“Mẹ, chỉ là vết thương nhẹ, sau khi băng bó thì đỡ nhiều rồi, khách khứa đều đã đến, đừng để mọi người mất công đến.”
“Ừ, vậy nghe con, nhưng người phụ nữ điên của nhà họ Lý kia về rồi, mẹ thật sự rất lo lắng.” Lâm Vy nhíu mày.
Tầng một, Tống Dự đến đón Lý Tú Tú .
Sắc mặt của Lý Thế Nhiên vẫn luôn lạnh lùng.
“Anh, nếu cử hành hôn lễ này, anh cũng đừng nhận đứa em gái này nữa!”
“Em phá đủ chưa?”
“Chưa đủ, anh cưới người phụ nữ kia, em sẽ làm loạn đến cùng, em sẽ không bỏ qua cho bất cứ người nào của nhà họ Kỳ!”
“Như vậy, em cũng không bỏ qua cho anh em phải không?” Lý Thế Nhiên nheo mắt lại.
Lý Tú Tú khẽ dừng lại, cô không phải có ý này…
Đối mặt với khuôn mặt tức giận của anh trai, cô run rẩy.
Cô chỉ là không thích người phụ nữ kia, cô chán ghét cô ta, chán ghét hai anh em cô ta và Kỳ Chiến…
“Anh, em không có ý này.”
“Trở về nước C đi, anh là vì muốn tốt cho em.”
“Anh chính là không muốn em làm tổn thương đến cô ta.” Lý Tú Tú cãi lại.
“Ừ, đúng là vậy, cô ấy là người của anh, Lý Tú Tú , em động đến cô ấy nữa, anh sẽ tức giận.”
Từ nhỏ đến lớn, Lý Thế Nhiên có hai người em gái, một người là Lục Hoan, một người là Lý Tú Tú .
Lý Tú Tú là máu mủ của nhà họ Lý, rất thân thiết với anh, anh cũng rất thương cô ấy.
Cho dù cô ấy gây ra chuyện gì, anh đều dung túng.
Nhưng duy chỉ có Hứa Như, đây là ranh giới cuối cùng của anh.
“Anh, có cô ta sẽ không có em.” Lý Tú Tú buông lời hung ác.
Mà Lý Thế Nhiên lại không chút do dự xoay người.
Đáy mắt Lý Tú Tú dâng lên sương mờ, quay đầu nhào vào trong ngực Tống Dự .
“Tại sao lại như vậy… Tống Dự , anh trai em điên rồi.”
Cô chưa từng nghĩ đến, trong lòng anh trai sẽ có người phụ nữ còn quan trọng hơn mình.
Tống Dự nhíu mày, anh ta cũng không biết quá khứ của Lý Thế Nhiên và Hứa Như, cũng không cho rằng Lý Thế Nhiên sẽ thích Hứa Như đến vậy.
Nhưng giờ phút này, hành động của Lý Thế Nhiên cũng khiến anh ta không hiểu nổi.