Edward đứng lên, chạm nhẹ lỗ tai William, tiếp đó từ đầu tới đuôi, đến sống lưng hắn xoa một hồi, thỉnh thoảng còn gãi lên cổ và bụng hắn, động tác rất thành thục.
William thoải mái ừ hử hai tiếng, cơ thể hơi nghiêng một chút, để động tác Edward thuận tiện hơn. Hắn đưa đầu tới gần thân mật kề sát trên bụng Edward, lại sượt sượt, kɧıêυ ҡɧí©ɧ liếc nhìn Yade Just, tiếp đó ngẩng đầu lên, nhìn Edward, giơ lên móng vuốt cào cào chân y, gây sự chú ý đến y, nói: “Điện hạ, ngài không phải đáp ứng ta, cùng ta uống buổi trà chiều sao?”
William tuổi tác chỉ còn mấy tháng nữa là thành niên, so với mấy năm trước càng thích làm nũng Edward, cũng không giống như khi còn bé, dễ dàng thẹn thùng, mà là càng ngày càng thản nhiên, càng ngày xem đây là chuyện đương nhiên, bất luận là trong âm thầm, hay là ngay trước mặt người khác, chỉ cần là ở bên người Edward, hắn liền có thể làm ra động tác làm nũng.
Cùng Yade Just ở chung mấy năm qua, William đã sớm biết Yade Just đối với Edward một chút ý tứ đều không có, hơn nữa vị thần quan thú nhân này kỳ thực tâm đã sớm có tương ứng, không thích loại hình như Edward, thế nhưng William vẫn là không muốn nhìn thấy hắn cùng Edward đứng bên nhau. Là người liên lạc với gia tộc Green, mỗi lần Yade Just và Edward bên nhau, giữa hai người có loại không khí đặc biệt cũng khiến cho William có ảo giác bị bài xích bên ngoài, đương nhiên, cái cảm giác này chỉ là thần quan cùng thần quan tản mát ra loại cảm giác thần thánh đặc thù, hoặc Yade Just chỉ phục vụ với Edward mà không phải là William, có điều vẫn khiến William cảm giác rất khó chịu. Ở trên thế giới này, người thân cận với Edward nhất hẳn là mình mới đúng, sao có thể là người khác chứ?
William đối với Edward có ý đồ muốn sở hữu, Yade Just nhìn ra rõ ràng, có điều hắn cũng không tính là một người thức thời, thứ nhất, đương nhiên là xuất phát từ trêu đùa con thú nhỏ thú vị này, thứ hai, hắn cũng muốn lợi dụng Edward kí©ɧ ŧɧí©ɧ cái người để ở trong lòng kia. Người kia đều từ chối chính mình, thế nhưng hắn nhìn ra rất rõ, trong lòng đối phương rõ ràng cũng là quan tâm đến y, mỗi lần nghe được “Vương trữ cùng thần quan tư nhân của y có chuyện không thể nói rõ ràng”, cả mặt xị cả lên, nhưng trong miệng thủy chung không chịu thừa nhận, chỉ là rêu rao muốn cùng hắn quyết đấu lấy phương thức thú nhân thắng được niềm vui của vương trữ, dùng những lời giải thích như vậy tỏ ra tâm tình không thích của mình.
“Chúng ta đã lâu rồi không có cùng nhau dùng trà, các hạ William.” Yade Just cười híp mắt nói, “Gần đây ngài đang bận cái gì, hầu như rất ít ở bên người vương trữ điện hạ nhìn thấy người đấy. À đúng rồi, ta nghe nói có một chuyện lý thú, tiểu thư Sandra còn có các hạ Eddy gần đây có phát sinh xung đột nhỏ, dường như là bởi vì ngài cùng tiểu thư Sandra nói nhiều thêm một câu, không biết…”
“Được rồi, Yade Just.” Edward không muốn William mất hứng, lên tiếng chặn lại nói, “Không được ở sau lưng nghị luận người khác, đây chính là yêu cầu cơ bản của thân sĩ.”
“Điện hạ, ngài đã quên, ta không phải là thân sĩ, ta là giáo sĩ.” Yade Just nói đùa, nhưng theo ý tứ Edward liền đứng lên, nói, “Có điều, mặc kệ là thân sĩ hay giáo sĩ, điều tốt nhất không muốn làm chính là quấy rối khiến người ta bất mãn. Như vậy, ta sẽ không nỡ làm phiền thời gian các hạ William.” Nói xong, hắn khom người cúi thật sâu, chuẩn bị rời khỏi gian phòng Edward.
Edward vỗ lên cái mông căng tròn William, ra hiệu hắn ngồi dậy. Con thú nhỏ vị thành niên, cho dù có vảy giáp, cũng là tướng mạo ngũ đoản tròn tròn bụ bẫm, cho dù đã là cấp 7 sơ cấp, cũng chạy không thoát vận mệnh này, cái mông nhỏ thịt đầy đặn, mỗi lần thời điểm hắn biến thành hình thú, Edward đều rất thích vỗ lên nơi này, mềm mại còn rất co dãn, cảm giác vô cùng tốt. William đã sớm từ lúc mới bắt đầu còn giật mình xấu hổ, dần dần tập mãi thành quen, thậm chí bán đấu giá cái mông chỉ để cầu vinh, lấy lòng Edward.
Thế là, William ủng qua ủng lại ở trong lòng ngực Edward, mãi đến tận khi Edward lại vỗ cái mông của hắn mấy lần, lúc này mới lười biếng ngồi dậy.
“A, không cần khách khí như thế.” Yade Just vẫy vẫy tay, “Các hạ William được sủng ái như vậy, ta cũng không muốn tương lai bị điện hạ ghi hận trong lòng.” Cái từ điện hạ này, xác thực là đang ám chỉ William, dù sao William chỉ còn mấy tháng nữa sẽ trở thành vương trữ mới, hiện tại Yade Just đã bắt đầu dùng lễ nghi tư thái vương trữ đối xử với William.
William vui vẻ tiếp nhận hắn biết thức thời, lại nhào vào trong lòng Edward, chỉ vẫy vẫy đuôi lấy đó hỏi thăm.
Edward gật gật đầu, y cũng có điều khách khí một hồi rồi thôi: “Như vậy, vấn đề này, chờ đến khi buổi tối lại tiếp tục thảo luận đi.”
Yade Just lui ra khỏi gian phòng vương trữ, xuống lầu chuẩn bị ra khỏi vương cung một chuyến. Nửa đường, gặp phải hầu tước Kantra đang nghỉ ngơi. Từ khi vương trữ rời đi Samosat, trở lại vương cung, hắn liền quay trở về tiền tuyến, cho dù cấp bậc của hắn đã đủ khiến hắn ở lại vương cung, tham dự quản lý quân sự hạt nhân. Bao gồm phụ thân hầu tước Kantra, ai cũng không hiểu tại sao hắn lựa chọn một lần nữa trở lại tiền tuyến, dù sao nơi đó hoàn cảnh khắc nghiệt, lượng công việc nơi đó cũng rất lớn.
Có điều, nguyên nhân này, nhưng Yade Just lại biết được.
“Ngày an lành, hầu tước Kantra.” Yade Just nhanh nhẹn chặn ở trước mặt hắn, nụ cười chân thành ôn hòa, là cái loại đặc hữu nhân viên thần chức trách trời thương người, “Ta ở vương đô nghe nói ngài mang binh tiêu diệt sào huyệt hỏa xà, nghe nói tình hình trận chiến rất kịch liệt, thậm chí khiến ngài cũng bị thương nặng.” Nói xong, hắn lại bước gần một bước, dùng âm thanh chỉ có hai người mới có thể nghe được, nhỏ giọng tiếp tục nói, “Ngài không biết, thời điểm ta nghe được tin tức này, là đau lòng cỡ nào, lại khó chịu biết bao nhiêu, ta thật hận không thể bay đến bên cạnh ngài, thế ngài chịu đựng những cơn đau đớn này.”
Hầu tước Kantra lộ ra vẻ mặt châm biếm, trong miệng theo bản năng trào phúng nói: “Vậy ngươi đáng lẽ nên đến đi.” Nói xong, mới phát hiện, lời của mình giống như mời hắn vậy, nhất thời đen mặt.
Trong lòng Yade Just cười thầm, nhưng lắc lắc đầu tiếc nuối, nói: “Đáng tiếc không được. Ta muốn hầu hạ vương trữ điện hạ, điện hạ không thể rời bỏ ta.”
Hầu tước Kantra đầu tóc đỏ tươi chỉnh tề bị sượt dựng đứng lên, suýt chút nữa đem mũ của mình quăng đi, đột nhiên đè lại chuôi kiếm, cố rút kiếm ra, chỉ muốn một nhát chém cái tên thần quan vô liêm sỉ này, biến thân thành hình thú mà cùng hắn đánh một trận ra trò, không được, lý trí nói cho hắn biết, hắn đánh không lại người đàn ông này, lần trước khi bọn họ dùng hình thức hình thú tranh đấu, cuối cùng kết quả khốc liệt đến mức nào, điều này làm cho hắn không muốn nghĩ tới, bởi vì mỗi một lần nghĩ đến, cho dù chỉ là một hai đoạn ngắn nhanh chóng lướt qua đầu, đều khiến hắn cảm thấy sỉ nhục và hoảng sợ sâu sắc, sỉ nhục hắn là một thú nhân vô lực phản kháng bị đối xử như vậy, trong cái tràng hoảng sợ kia, hắn lại cảm thấy vui sướиɠ.
Cuối cùng, hắn dùng một tay khác ấn lại mũ mình, miệng mím chặt vừa buông ra, cơ bắp trên mặt hơi run rẩy, cuối cùng thấp tiếng rống giận nói: “Ngươi cái đồ vô liêm sỉ bỉ ổi…”
Nói được nửa câu, như một cuốn quyển sách trữ âm không còn năng lượng, trong nháy mắt yên lặng. Yade Just nắm chặt ấn lại chuôi kiếm trên tay hắn, ngón tay nhẹ nhàng mở ra từng ngón tay của hắn, nhỏ giọng mà ngả ngớn nói: “Khắc chế một chút, hầu tước đại nhân Kantra tôn kính, nơi này là vương cung, khắp nơi đều có người nhìn đấy.” Tiếng nói của hắn càng ngày càng thấp, cuối cùng gần như là thì thầm, “Ngươi cũng không phải không biết, ta thích nhất dáng vẻ phẫn nộ của ngươi, mỗi lần nghĩ đến ngươi tức giận mù quáng, ta cảm thấy…” Hắn liếʍ liếʍ khóe miệng, “Cực kỳ hưng phấn…”
Rốt cuộc hầu tước Kantra bị chọc giận, hắn một cước đạp tới, mà Yade Just đã sớm chuẩn bị, nhanh chóng tránh né, lùi lại mấy bước, cúi người chào thật sâu, sau đó trên mặt ấm áp bình tĩnh, mà khi hầu tước Kantra nhìn đến, cái mỉm cười vô liêm sỉ dối trá tới cực điểm, liền rời đi.
Mắt thấy tất cả những thứ này những người ngoài cuộc lại bắt đầu xì xào bàn tán: “Kỳ thật hầu tước Kantra không cần thiết phải làm như vậy. Dù sao giáo chủ Yade Just nhiều nhất cũng chỉ là một tình nhân chính thức mà thôi, hắn mới chính là một trong những ứng cử viên có thể trở thành vương phu, cùng với một tình nhân không thể nào so sánh được, còn không bằng cố gắng quan tâm những người cạnh tranh khác.”
“Đúng đấy đúng đấy, vì điều này mà hà tất… Ta nghe nói các hạ Bối Tát Xiis đặc biệt đi tới Salva đế tam, tự tay bắt được 99 con chồn đen ba đuôi, lột da lông bọn chúng, vì điện hạ làm ra một tấm trường bào hoa lệ đấy… Hầu tước Kantra nếu như không suy nghĩ thật kỹ làm sao lấy lòng vương trữ điện hạ, sẽ không có phần thắng đâu…”
Lỗ tai hầu tước Kantra giật giật, nhìn phương hướng Yade Just rời đi, vẻ mặt càng ngày càng khó coi. Chúc quan bên cạnh hắn cẩn thận từng li từng tí một nói: “Đại nhân, ngài còn muốn đi gặp thượng tướng Thomas không?”
Hầu tước Kantra kéo khóe miệng: “Đi thôi.”
Trong phòng vương trữ, Edward hảo tâm đem William lăn tới lăn lui, mười ngón tay phát động, gãi bụng William, cười nói: “Tại sao ngươi còn gây hấn với Yade Just? Ngươi biết rõ hắn đối với ta cũng không có ý đồ an phận nào, hơn nữa, hắn chính là minh hữu của chúng ta đấy.”
Edward cù hắn đến nỗi vừa thoải mái vừa ngứa, muốn tránh lại không nỡ, không thể làm gì khác hơn là uốn tới ẹo lui – nói: “Ngược lại ta chính là không thích hắn, nam nhân dối trá giả vờ giả vịt.”
Edward nghe vậy, cũng không truy hỏi nữa, tay y chếch xuống eo, William thoải mái đạp thẳng hai chân sau, ngoan ngoãn híp mắt nhìn Edward, hai chân sau càng thêm mở ra. Edward một đường đi xuống, cù đến gốc rễ bắp đùi hắn. Bụng dưới William được vảy giáp rắn chắc bảo vệ thật tốt, bằng phẳng bóng loáng, chính giữa có khe hở hầu như không nhìn thấy được. Mà đợi đến sau khi hắn trưởng thành, nơi này sẽ phát sinh một chút biến hóa, tuy rằng vẫn sẽ có vảy giáp bảo vệ, thế nhưng nó sẽ nhô lên hiện rõ ra. Ngoại trừ hình thú to nhỏ hay lực công kích mạnh yếu, thú nhân nam tính cũng rất thích cái nổi lên bất ngờ này, dù sao đây là nam tính kiêu ngạo, khi các thú nhân thành niên vây xung quanh thi đấu, các á thú nhân cũng sẽ đối với nơi đó bình phẩm xoi mói. Điểm này khiến các thú nhân nữ tính rất bất mãn, bởi vì các cô không có một thứ gì rõ ràng như thế để có thể hấp dẫn các á thú nhân khác, dù sao nơi đó so với bộ ngực đầy đặn, như một mũi tên cắm thẳng vào tim.
Edward không biết đầu óc của mình bị làm sao vậy, hay có một giây thần kinh đột nhiên bị dẫn đường sai rồi, y đột nhiên đưa tay, theo khe hở kia cù một hồi.
William kinh hãi, đột nhiên hắn trở mình, trực tiếp từ trên ghế sa lông lăn xuống. Tuy rằng hắn vẫn chưa thành niên, cũng từ khóa sinh lý cùng các chỗ khác hiểu rõ sau khi trưởng thành nơi đó tác dụng to lớn đối với thú nhân và á thú nhân như thế nào, Edward cù ngay lúc này, đầu óc hắn trống rỗng, thân thể như có dòng điện chạy qua, ngay cả vảy cũng hấp thu tĩnh điện, như các lông tơ dựng đứng hết lên.
Edward cũng bị chính động tác vừa rồi làm cho sợ rồi, hai người một ngồi ở trên ghế sa lông, một nằm trên mặt đất, mắt to trừng mắt nhỏ. Cuối cùng Edward xấu hổ nói: “Căng thẳng gì chứ, nơi đó bọc kín như vậy, ta không thấy bất cứ thứ gì…”
William cảm giác mình sắp từ ngân long biến thành một con hồng long, không chờ Edward nói xong, hắn cúi đầu, vọt tới trước cửa sổ, nhanh chóng nhảy ra cửa sổ, liền chạy trốn.